Sơ Tranh mạnh mẽ bịt miệng Trình Tiêu, đẩy nàng ta dựa vào cột, dùng khuỷu tay đè lên ngực để chế phục. Trong lúc Sơ Tranh đang nhìn chằm chằm vào mắt Trình Tiêu, giọng nói của Vương Giả trong đầu cô vang lên, nhưng cô không có thời gian quan tâm.

Trình Tiêu hoảng hốt, không ngờ Sơ Tranh lại hành động nhanh như vậy. Cô bắt đầu giãy giụa, nhưng không thể thoát ra. Sơ Tranh nâng tay lên, một cú đánh táo bạo làm Trình Tiêu bất tỉnh, rồi cô buông nàng ta ra. Trình Tiêu đập xuống đất, đầu va vào bàn khiến cho máu chảy ra. Sơ Tranh nhìn một hồi, không có chút cảm xúc thương hại nào, sau đó quay người rời khỏi phòng.

Ngoài cửa, một cung nhân đang đợi cô. Sơ Tranh thoáng chốc cảm thấy bất an, nhận ra có người chứng kiến. Cô lấy vài tờ ngân phiếu ra, uy hiếp cung nhân rằng nếu nàng ta tiết lộ, sẽ gặp rắc rối to. Cung nhân hoảng sợ siết chặt những tờ ngân phiếu, trong khi Sơ Tranh nhanh chóng rời đi.

Khi Sơ Tranh ra ngoài không xa, cô thấy một thiếu niên trong bộ trang phục màu đen, mang theo hương hoa cỏ thoang thoảng, nổi bật giữa ánh nắng. Lúc tiếng gọi bắt thích khách vang lên gần đó, thiếu niên nhìn cô với ánh mắt quan tâm và nghi ngờ. Sơ Tranh nhẹ nhàng trấn an rằng không có chuyện gì xảy ra, nhưng ánh mắt của thiếu niên vẫn dán chặt vào cô.

Khi âm thanh ồn ào dần rời xa, Sơ Tranh kéo thiếu niên vào một chỗ tối, tạo khoảng cách an toàn. Họ đứng dựa vào tường, Sơ Tranh tập trung vào tình hình bên ngoài, còn thiếu niên lặng lẽ nhìn cô với sự tò mò.

Thiếu niên thấp giọng hỏi Sơ Tranh đang làm gì ở đây. Cô lảng tránh câu hỏi và cám ơn hắn vì đã không tiết lộ chuyện gì. Thiếu niên đáp rằng hắn chỉ muốn trở về cung của mình. Sơ Tranh giảm bớt sự nghiêm túc, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy xao xuyến vì hoàn cảnh hiện tại.

Họ lén lút đi qua các hành lang, tránh sự chú ý của mọi người. Đến một nơi an toàn, Sơ Tranh ngồi xuống dưới gốc cây, quyết định tạm nghỉ ngơi. Thiếu niên ngại ngùng tựa vào cô, và trong không khí yên tĩnh, Sơ Tranh cảm nhận được sự bối rối từ hắn. Hắn có vẻ muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Sơ Tranh chờ đợi, nhưng cảm thấy thiếu niên không có ý định mở miệng. Cô thở dài, kéo hắn gần hơn. Hơi thở ấm áp từ hắn khiến cô cảm thấy ấm áp lạ thường. Cô bỗng muốn hỏi hắn về điều hắn muốn nói. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt trong sáng của hắn, Sơ Tranh chỉ có thể kiềm chế lại cảm xúc của mình.

“Nếu ngươi không nói gì, thì ta sẽ không ép.” Sơ Tranh quyết định. Cô biết rằng trong thế giới này, cả hai nên cẩn thận từng bước đi của mình.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh mạnh mẽ chế phục Trình Tiêu, khiến nàng bất tỉnh và đổ máu. Sau khi uy hiếp cung nhân không tiết lộ sự việc, Sơ Tranh gặp một thiếu niên trong trang phục đen. Họ lén lút tránh sự chú ý và tìm chỗ nghỉ ngơi. Thiếu niên tỏ ra ngại ngùng, Sơ Tranh cảm nhận được sự bối rối từ hắn nhưng không hỏi nhiều, cả hai cùng nhận thức rằng phải cẩn thận trong tình huống hiện tại.

Tóm tắt chương trước:

Sơ Tranh nhận nhiệm vụ mua sắm cho Lục vương gia, trong khi mối quan hệ giữa cô và Yến Quy cũng trở nên phức tạp. Trình Tiêu, trong lòng chứa đầy hận thù với Sơ Tranh, tìm cách tạo ra rối rắm trong cuộc sống của cô. Khi cả hai gặp nhau tại Kỳ Sơn, Trình Tiêu quyết định tự làm tổn thương bản thân nhằm buộc Sơ Tranh phải đối mặt với nguy hiểm, thể hiện lòng thù hận sâu sắc của mình. Câu chuyện xoay quanh các kế hoạch hiểm độc, tình bạn và mâu thuẫn trong cung cấm.