Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

« Ký sự Đô Lan » là một quyển sách về nhân văn địa lý. Sơ Tranh mở sách ra, nhưng không thấy điều gì đặc biệt. Cô không hiểu nên hỏi Trường Tôn Hành: "Trong sách này có gì?"

Trường Tôn Hành co người lại trong góc, con ngươi hơi co rụt lại: "Không... Không biết."

Sơ Tranh nhướn mày: "Không biết mà ngươi giấu kỹ như vậy sao?"

"Ta thật sự không biết!" Giọng điệu của gã tức giận xen lẫn sợ hãi. Trường Tôn Hành lo lắng khi thấy Sơ Tranh, người trước mặt gã dường như đã biến thành một người khác.

Cô nhìn chằm chằm vào Trường Tôn Hành: "Vậy ai biết?"

Dù không muốn nói, nhưng vì cái mạng nhỏ của mình, Trường Tôn Hành miễn cưỡng nói: "Ông... Ông ngoại ta. Thứ này ông ấy bảo ta cất giữ!"

Ông ngoại của Trường Tôn Hành... Có phải là Khấu gia mà Yến Khâm đã nhắc đến?

Sơ Tranh "A" một tiếng, sắc mặt không chút thay đổi, không thể nhìn ra cảm xúc thật của cô. Cô lật xem sách một lát, rồi cuốn sách lại và đập vào vai Trường Tôn Hành: "Tam hoàng tử, chuyện hôm nay, ta hi vọng ngươi không nên nói lung tung."

Trường Tôn Hành biết, nếu ra ngoài gã sẽ lập tức có người đến bắt gã.

Suy nghĩ còn chưa xong, đột nhiên Sơ Tranh túm cằm gã, nhét thứ gì đó vào miệng. Trường Tôn Hành hoảng hốt, muốn nhổ ra nhưng sự lực mạnh mẽ khiến gã không thể làm vậy. Khi lực nắm cằm buông lỏng, Trường Tôn Hành ngay lập tức nôn ra: "Ngươi cho ta ăn thứ gì!?"

"Độc dược." Sơ Tranh nói, mặt không biểu cảm: "Để phòng ngừa vạn nhất."

Trường Tôn Hành: "!!!"

"Cho nên Tam hoàng tử tốt nhất nên an phận một chút, cái mạng nhỏ của ngươi đang nằm trong tay ta đấy. Nếu ta không vui..."

Nói dứt, cô mở năm ngón tay ra rồi nắm lại. Lập tức, Trường Tôn Hành cảm thấy toàn thân đau đớn, cơ thể mềm nhũn không có sức lực.

Sơ Tranh không hề có độc, cô chỉ lấy viên đường đậu để dọa gã mà thôi. Trường Tôn Hành là người rất quý mạng, một chút sợ hãi đủ để khiến gã không dám làm gì.

Cô cầm sách rời đi.

Trở lại Cẩm Tú Các, Sư Dịch vừa lúc làm xong việc Sơ Tranh giao, để đồ lên bàn. Sơ Tranh đưa đồ cho hắn: "Ăn."

Sư Dịch khựng lại: "???"

Ngươi bảo ta đi mua, bây giờ lại bảo ta ăn? Sơ Tranh thấy hắn không nhận, trực tiếp ghì hắn ngồi xuống, rồi cúi người xuống gần.

Hương thơm dịu dàng từ cơ thể Sơ Tranh khiến Sư Dịch cứng đờ, quên cả đứng dậy. Cô nhẹ nhàng mở bao giấy dầu lấy đồ ra: "Mau ăn đi. Nhìn ngươi gầy thế này."

Sư Dịch không biết nên biểu hiện ra sao, chỉ ngồi im lặng.

"Cần ta đút cho ngươi ăn?"

"Tiểu thư, cái này không..."

Hai người đồng thanh, lại đồng thời quay về phía nhau, khoảng cách gần gũi đến mức mũi như sắp chạm vào nhau. Hô hấp của Sư Dịch dồn dập, trong mắt phản chiếu gương mặt gần kề, âm thanh bên tai dường như tắt lịm, chỉ còn lại tiếng tim đập.

Ánh sáng ngoài cửa sổ tạo nên một bóng hình của hai người, như hòa quyện vào nhau. Nhân lúc Sư Dịch ngây ngẩn, Sơ Tranh liền rút ngắn khoảng cách này.

Con ngươi Sư Dịch co rụt lại, nhưng hắn chưa kịp phản ứng thì cảm giác mềm mại kia đã rời xa. Một giây sau, Sư Dịch đột ngột đứng dậy, hoảng hốt nhìn Sơ Tranh.

Sơ Tranh: "..."

Thực sự đến mức ấy sao? Biểu tình của ngươi làm ta nghi ngờ!

Sư Dịch quay lưng rời khỏi, để lại một không gian tĩnh mịch. Sơ Tranh tựa tay lên bàn, nhét một miếng bánh ngọt vào miệng, nói lấp lửng: "Thật ngọt nha."

---

Ban đêm, Sơ Tranh xác định Sư Dịch không phát hiện, mới ra ngoài. Trong ban ngày, cô đã bảo Nghênh Hương theo dõi vị trí của Khấu phủ. Cô lén lén vào trong.

Mọi người trong phủ đều đã ngủ, Sơ Tranh tìm một lúc, cuối cùng cũng tìm được ông ngoại của Trường Tôn Hành.

Khấu Đạt là người luyện võ, nhưng chẳng mấy chốc đã bị Sơ Tranh khống chế trên mặt đất. Thấy rõ người trước mặt, ông không khỏi kinh ngạc: "Tam hoàng tử phi... Ngươi... Làm gì vậy?"

Sơ Tranh không nói hai lời, trói ông lại: "Có chút việc muốn hỏi ngươi."

Khấu Đạt khó hiểu nhưng không dám kêu la, bên trong lòng có chút hoang mang. Sơ Tranh lấy quyển sách ra, để trước mắt Khấu Đạt: "Biết quyển sách này không?"

Ánh mắt Khấu Đạt dán chặt vào cuốn sách, cơ mặt của ông cứng lại. Tại sao cuốn sách này lại nằm trong tay cô?

"Sẽ là biết." Sơ Tranh tự kết luận: "Vậy, có chuyện gì mà không nói cho ta biết tác dụng của nó là gì không?"

Giọng nói của cô bình tĩnh như đang nói chuyện bình thường, nhưng thực chất lại mang tính đe dọa. Khấu Đạt không khỏi run rẩy, ông ta nuốt một ngụm nước bọt: "Tam hoàng tử phi, ta không biết quyển sách này, mau thả ta ra!"

Sơ Tranh ném sách xuống, âm thanh ‘bộp’ vang lên. Cô nghiêng đầu: "Ngươi nghĩ ta lấy quyển sách này từ tay cháu ngoại ngươi như thế nào?"

Khấu Đạt: "..."

Mặc dù không thường xuyên liên lạc với Trường Tôn Hành, nhưng dường như ông ta vẫn không lường được sự việc. Quyển sách này là bảo vật mà Trường Tôn Hành giao cho gã, bảo gã cất kỹ, nhưng giờ nó lại xuất hiện trước mặt ông mà không có cơ hội chuẩn bị.

---

Ký sự Đô Lan nhìn như bản du ký nhân văn, thực chất lại là cuốn sổ ghi chép. Nội dung trong đó ghi lại nhiều chuyện xấu của không ít người trong triều đình. Nếu giao ra, sẽ có rất nhiều người bị liên luỵ. Nếu không giao ra, người nắm giữ sổ sách sẽ có lợi ích riêng.

Khấu Đạt giữ cuốn sách này, và tự nhiên không muốn giao ra. Những năm qua, ông nhìn như sống nghèo khó, nhưng thực ra ông sống rất tốt. Dù chức quan có nhỏ, nhưng cuối cùng vẫn phải nghe theo ông.

Điều này lý giải tại sao Tam hoàng tử không có năng lực vẫn có thể lật đổ Yến Khâm, chỉ cần có ông ngoại này hỗ trợ, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.

Khấu Đạt không sợ hãi mà chỉ thở dài, giống như tiếc nuối: "Tam hoàng tử phi, ngươi cần gì phải làm những chuyện này chứ?"

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh khám phá quyển sách Ký sự Đô Lan và nghi ngờ về giá trị của nó. Cô tiếp cận Trường Tôn Hành để tìm hiểu sự thật, nhưng nhận được sự sợ hãi và tránh né từ gã. Sau đó, Sơ Tranh lén lút tiến vào Khấu phủ để gặp Khấu Đạt, ông ngoại của Trường Tôn Hành, và khống chế ông nhằm buộc ông phải tiết lộ thông tin về quyển sách, mà thực chất chứa nhiều bí mật về các nhân vật trong triều đình. Qua cuộc gặp, Sơ Tranh nhận ra mối liên hệ giữa Khấu Đạt và quyền lực chính trị của Tam hoàng tử.

Tóm tắt chương trước:

Sơ Tranh trở về Yến phủ, nói chuyện với Yến Khâm về Sư Dịch và những mối quan hệ phức tạp xung quanh hắn. Yến Khâm tiết lộ rằng mình đã cứu Sư Dịch trong quá khứ và có một số thù hận liên quan đến Khấu gia. Sơ Tranh quyết định tìm hiểu về Tam hoàng tử và yêu cầu gặp Trường Tôn Hành, nơi mà cô nghi ngờ có liên quan đến một quyển sách quan trọng. Cuộc đối đầu diễn ra trong thư phòng, nơi Sơ Tranh dùng sức mạnh của mình để ép Trường Tôn Hành cung cấp thông tin mà cô cần.