Sư Dịch đang cưỡi ngựa bên cạnh xe ngựa của Sơ Tranh, khi bất ngờ, tiếng vó ngựa rầm rập phá vỡ sự yên tĩnh của phố xá. Một nhóm người cưỡi ngựa lao tới, không giảm tốc độ, gây nên nhiều xôn xao. Dân chúng hoảng hốt kêu la.
"Tránh ra!!" Một tiếng hét to từ phía trước vọng lại, yêu cầu đoàn của Sơ Tranh nhường đường.
Sư Dịch nhíu mày, tập trung quan sát. Những kỵ sĩ đó rõ ràng không có ý định giảm tốc độ, mà hướng thẳng về phía đội ngũ của họ. Hắn vội vàng thúc ngựa, chuẩn bị ứng phó với tình huống này.
Sơ Tranh cũng cảm nhận được áp lực từ đám người đó. Cô nhanh chóng ra lệnh: "Dừng lại!" Giọng nói của cô không lớn, nhưng có sức chứa, khiến mọi người trong đoàn dừng lại theo phản xạ.
Những kỵ sĩ kia càng lúc càng gần, Sư Dịch quyết định hành động. Hắn điều chỉnh vị trí, chắn trước xe ngựa của Sơ Tranh, chuẩn bị sẵn sàng để bảo vệ cho cô trong trường hợp cần thiết.
"Người cưỡi ngựa phía trước, cẩn thận!" Hắn hô lớn, ý muốn cảnh báo cho họ biết rằng họ đang lao vào một đoàn người đang dừng lại.
Cuối cùng, những người cưỡi ngựa cũng thấy được cảnh tượng trước mắt, đành phải gấp rút kéo dây cương, gây ra tiếng kêu vang. Một số con ngựa không kịp giảm tốc độ, hoảng loạn nhảy lên, làm cho mọi người xung quanh hoảng loạn. Tiếng vó ngựa vang vọng, hòa lẫn với tiếng kêu la và cả những tiếng va chạm của thân thể.
Nhờ vào sức cảnh giác của Sư Dịch, cả đội đều tránh được một tai nạn lớn. Hắn vẫn giữ nguyên vị trí, bảo vệ cho Sơ Tranh. Giờ phút này, hắn cũng không chắc rằng thân phận của cô là gì, nhưng một cách bản năng, hắn vẫn muốn bảo vệ cô.
Khi tình hình cuối cùng cũng ổn định lại, Sơ Tranh thở phào một hơi. "Cảm ơn ngươi, Sư Dịch." Cô nói, trong ánh mắt toát lên sự cảm kích.
Sư Dịch chỉ âm thầm gật đầu, không nói gì thêm. Hắn cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn bình thường, một phần vì sự cố vừa rồi, nhưng một phần cũng vì gần gũi với Sơ Tranh. Cảm giác đó thật lạ lùng, khiến hắn không biết phải làm sao.
"Đi thôi." Sơ Tranh cất tiếng, phá tan bầu không khí căng thẳng. Họ tiếp tục di chuyển qua cổng thành, bắt đầu hành trình mới trên đất phong, nơi mà cả hai đều chưa từng đặt chân đến.
Trong lòng Sư Dịch, có nhiều suy nghĩ hỗn loạn, giống như một cơn bão đang hình thành. Hắn nhìn về phía Sơ Tranh, tựa như đang tìm kiếm câu trả lời cho những cảm giác lẫn lộn trong trái tim mình. Giữa những biến chuyển không ngừng, hắn bắt đầu tự hỏi liệu vận mệnh của họ sẽ đưa họ đến đâu trong chuyến hành trình này.
Trong khi Sư Dịch và Sơ Tranh đang di chuyển, một nhóm kỵ sĩ lao tới với tốc độ cao, khiến dân chúng hoảng sợ. Sư Dịch nhanh chóng ứng phó, chắn trước xe ngựa của Sơ Tranh để bảo vệ cô. Dù tình huống căng thẳng, tất cả đều an toàn nhờ sự nhanh nhạy của anh. Sau sự cố, Sơ Tranh bày tỏ sự cảm kích, và họ tiếp tục hành trình mới, cảm xúc của Sư Dịch tràn ngập suy nghĩ về vận mệnh đồng hành cùng Sơ Tranh.