Sơ Tranh đang suy nghĩ cách xử lý đảo chủ thì quyết định ra ngoài tản bộ để làm quen với địa bàn. Vào giữa đêm, cô thấy một nhóm người lén lút khiêng bao tải về hướng bờ biển. Sự nghiệp cương quyết của Sơ Tranh trỗi dậy, cô cảm thấy mình cần phải làm điều đúng, liền theo dõi họ.

Nhóm người đó đưa bao tải lên một bè gỗ, rồi thả chúng xuống biển trước khi nhanh chóng quay trở lại bờ. Sơ Tranh đứng bên bờ, nhìn ra mặt biển mù sương, nơi mà trước đó cô đã nghe Trang Bình nói rằng khu vực quanh hải đảo này luôn có sương mù và rất khó để rời khỏi, trừ khi có hải tặc dẫn đường. Điều đó có nghĩa là những người bị bắt đến đây không có khả năng trốn thoát.

Sau khi nhóm người rời đi, Sơ Tranh vớt bao tải mà họ đã ném xuống biển lên, chiếu theo ánh sáng mờ ảo để xem bên trong... là một người, nhưng đã biến dạng hoàn toàn. Gương mặt của họ trông rất khủng khiếp, dường như họ đã phải trải qua điều gì ghê rợn trước khi chết.

Khi đêm khuya dần trôi qua, Sơ Tranh cảm thấy lạnh sống lưng và mang bao tải lên bờ. Ngày hôm sau, cô lại thấy một nhóm người khác lén lút ném bao tải và lần này cô mạo hiểm lấy hai cái lên. Cô theo dõi họ cho đến khi thấy họ vào phủ đảo chủ.

Trong vài ngày tiếp theo, Sơ Tranh đã thu thập được năm bao tải, tất cả đều được cô giấu trong rừng. Nếu ai nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái này, chắc chắn sẽ hoảng sợ. Khi đó, Trang Bình tìm đến cô và hỏi lý do cô gọi anh ta đến. Cảm thấy bầu không khí căng thẳng, Sơ Tranh chỉ vào một chỗ tối tăm: "Chuyển những cái này về đi." Trang Bình nhìn sang nhưng không rõ đó là thứ gì, chỉ thấy một mảng đen dài.

Sơ Tranh khẳng định: "Tin tôi, ngươi sẽ không muốn nhìn." Trang Bình nuốt nước bọt, dù cực kỳ tò mò nhưng vẫn bắt đầu khiêng.

Bỗng dưng, từ xa vọng lại tiếng bước chân hỗn loạn. Trang Bình hoảng hốt, bao tải trong tay rơi xuống đất phát ra âm thanh lớn. Điều này khiến những kẻ đang chạy trốn phía bên kia bị dọa sợ đến ngẩn ngơ.

Khi hai bên nhận ra nhau, một trong số họ hỏi Sơ Tranh và Trang Bình có phải họ đến bắt họ không. Sơ Tranh lạnh lùng trả lời rằng họ không giống bọn bắt người, và hai người kia cũng không dám nói nhiều.

Ánh lửa từ phía sau bắt đầu tiến lại gần và Sơ Tranh bảo Trang Bình phải chạy xuống dốc. Hai người bên kia thấy họ biến mất trong đêm đã liền chạy theo. Khi mọi người tụ lại trong một cái hang, bỗng dưng có một người hỏi tại sao Sơ Tranh lại muốn giúp họ. Cô đáp lại lạnh lùng rằng nếu không giúp, thì giết họ.

Mặc dù không rõ lý do, nhưng hai người một nam một nữ, Hà Đồng và Chương Nhuế, đều rất cảm kích và cảm ơn cô, dù Chương Nhuế có chút miễn cưỡng.

Đột nhiên, Hà Đồng sờ phải thứ gì đó ở gần và hoảng hốt la lên. Trang Bình nhanh chóng bịt miệng cô, sau đó họ phát hiện đó là thi thể trong bao tải. Cảm giác rùng rợn khiến họ sợ hãi, nhưng Trang Bình vẫn quyết định kéo bao tải vào trong hang.

Cảnh tượng bí ẩn và đầy căng thẳng buộc cả bốn người phải giữ im lặng, họ ngay lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm đang rình rập xung quanh.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh tình cờ thấy một nhóm người lén lút vứt bao tải xuống biển. Quyết định theo dõi, cô phát hiện bên trong là một thi thể dị dạng. Sau đó, cô thu thập năm bao tải và giấu chúng trong rừng. Khi cùng Trang Bình đối mặt với nhóm chạy trốn, Sơ Tranh bảo vệ họ khỏi sự nguy hiểm. Một cuộc gặp gỡ mạo hiểm đã khiến cả bốn người cảm thấy sự đe dọa từ xung quanh, đối mặt với sự thật đáng sợ.

Tóm tắt chương trước:

Đại đảo chủ lo lắng cho Tiểu cô nương Diệp Tú Tú khi nghe tin dược nhân biến mất. Mặc dù tìm kiếm khắp đảo U Linh nhưng vô vọng, ông ra lệnh tìm Mịch Vân để hỏi thông tin. Mịch Vân thừa nhận đã thấy dược nhân, nhưng cho biết họ không xảy ra xung đột. Thiếu dược nhân, sức khỏe của Tú Tú sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Cùng lúc, Sơ Tranh ngồi ở nhà chờ tin tức từ nam nhân, sống trong nỗi lo lắng về tương lai.