Tinh lực của Zombie nổi tiếng là mạnh mẽ, nên Sơ Tranh đã có một cuộc rượt đuổi khá mệt mỏi với nhóm người không muốn sống. Cuối cùng, cô cũng thoát khỏi họ sau khi chạy qua vài con phố.
Dựa vào tường, Sơ Tranh thở hổn hển. Đột nhiên, cô cảm thấy có ai đó đang tiến lại gần, nên liền hít sâu một hơi, quay đầu lại với vẻ mặt bình tĩnh. Người kia dừng lại và lùi lại một chút, như thể sợ hãi cô sẽ biến thành Zombie và tấn công.
"Chào cô, cô đi một mình à?" Người đàn ông dẫn đầu nhóm không muốn sống hỏi, cố gắng tỏ ra thân thiện.
"Đúng vậy." Sơ Tranh cảnh giác đáp lại. "Các anh định cướp của tôi sao?"
Người đàn ông lắc đầu. "Không, không phải. Chúng tôi chỉ tò mò thôi. Cô đã trói con Zombie kia làm gì?"
"Không có lý do gì đặc biệt, chỉ là tôi thích." Cô đáp, tỏ ra không kiên nhẫn với sự dò xét của họ.
Nhóm người đứng đó, có chút ngượng ngùng, sau cùng cũng không còn ý định ở lại và chia tay trong hòa bình. Tuy nhiên, định mệnh lại trêu đùa họ, khi ngày hôm sau, Sơ Tranh lại gặp lại nhóm người đó.
Lúc này, cô đang ngồi trên mui một chiếc xe, quan sát một con Zombie nhỏ đang nhảy nhót bên cạnh. Hình ảnh thật sự chẳng khác nào một trò đùa trẻ con. Nhưng nhóm người Chi Khai không có thời gian để thưởng thức, vì họ đang phải chạy trốn với một đám Zombie phía sau.
Khi nghe thấy tiếng động, Sơ Tranh quay lại nhìn họ, chẳng khác gì một mảnh ghép của nỗi châm biếm: "Tại sao lại là bọn họ?"
Cô lập tức nhảy xuống khỏi mui xe, ngồi vào ghế lái và đánh bay con Zombie nhỏ kia. Chiếc xe bắt đầu chạy trốn, và nhóm người Chi Khai cũng không thể dừng lại mặc cho mọi chuyện.
Họ không nghĩ rằng sau đó, lần gặp lại thứ ba sẽ diễn ra. Chiếc xe của Sơ Tranh lại dừng lại gần chỗ họ khi họ đang tìm cách tránh đám Zombie. Tuy nhiên, bầu không khí ở đó không được hòa nhã như cuộc gặp trước; họ có cảm giác như đang bị đe dọa.
"Xuống đây!" Một gã đàn ông trong nhóm đối diện quát lớn.
"Dựa vào cái gì?" Sơ Tranh đáp, giọng điệu lạnh lùng và không kiên nhẫn.
Khi gã đàn ông giơ vũ khí lên, cô đã sẵn sàng ứng phó. Sơ Tranh khởi động xe và lao đi trước khi gã kia có thể hành động. Chiếc xe băng băng chạy đi, và bọn người đó hốt hoảng tránh ra.
Giữa lúc bọn họ rối loạn, những tiếng nổ súng vang lên, nhưng viên đạn không thể làm gì được chiếc xe. Thay vào đó, sự hỗn loạn dẫn đến cảnh tượng mà mọi người không thể tin nổi - xe của Sơ Tranh đâm vào nhóm người này và khiến họ ngã ngửa.
Bỗng dưng, một ý nghĩ thoáng qua đầu nhóm Chi Khai: Thật may mắn vì họ không có ý định xấu với cô.
Giữa cảnh hỗn loạn, Sơ Tranh lái xe bỏ đi trước khi đám Zombie đến nơi, để lại nhóm người đối diện đối mặt với thảm họa.
Sơ Tranh cảm thấy có một cuộc truy đuổi khác đang diễn ra và quyết định không để ai làm khó mình. Cô chậm lại chỉ để nghĩ xem liệu có nên quay về cứu nhóm người đó không. Khi nhìn thấy vài bóng người sau lưng, cô lập tức quay xe đến chỗ họ.
"Lên xe không?" Cô hạ cửa sổ xuống, rất lịch sự hỏi.
Tuy nhiên, nhóm người này cùng lúc lắc đầu và lùi lại. Sơ Tranh cương quyết: "Lên xe!"
Cuối cùng, họ đồng ý.
Sơ Tranh gặp nhóm người không muốn sống trong một cuộc truy đuổi đẫm mồ hôi với đám Zombie. Sau những lần gặp gỡ, cô thể hiện sự lạnh lùng khi họ dò hỏi mục đích của mình. Cuối cùng, trong tình huống nguy cấp, Sơ Tranh lái xe cứu nhóm Chi Khai khỏi Zombie, mặc dù họ ban đầu có vẻ e ngại cô. Cuộc chiến giữa sự sống và cái chết không chỉ diễn ra với những con Zombie, mà còn là sự hoài nghi và căng thẳng giữa con người với nhau.
Sơ Tranh suy ngẫm về ký ức của nguyên chủ và nhận ra Kim Linh có thể đã trùng sinh. Cô tìm hiểu về tình hình của các Zombie, những thực thể không còn siêu năng lực. Khi bị một giọng nói bí ẩn yêu cầu tiêu hết vàng, cô cảm thấy bối rối. Trong quá trình trói một Zombie, cô bị theo dõi bởi một nhóm người tò mò và phải đối mặt với sự hỗn loạn khi tiếng kêu từ Zombie vang lên, khiến cô buộc phải chạy trốn để bảo toàn mạng sống.