Sau khi xuống núi, Sơ Tranh muốn rời khỏi đây nhưng còn phải xuyên qua trấn Kim Thiền. Trấn vẫn rất yên tĩnh, khiến cô tưởng rằng mọi người đều còn sợ hãi mà tránh xa cô. Tuy nhiên, khi tiến lại gần, Sơ Tranh cảm thấy có điều gì không đúng. Không khí ngập tràn mùi máu tươi, trên mặt đất có nhiều nơi bị phá hủy, hoàn toàn khác so với khi cô đến.
Xung quanh im ắng, ngay cả tiếng côn trùng cũng không có. Sơ Tranh ra lệnh cho Kinh Phá đi theo mình, và khi cô thấy bức tượng Kim Thiền khổng lồ đổ nằm trên đất, vỡ vụn, cô biết rằng đã có chuyện nghiêm trọng xảy ra.
Đột nhiên, cái gì đó từ bên cạnh lao tới. Sơ Tranh quay lại, đối diện với một người có dung mạo quen thuộc, thân thể của nguyên chủ. Kẻ trong thân thể đó đang là một nữ tử tên Yến Hồng Nghê. Yến Hồng Nghê thấy có người cũng hơi ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng không còn thời gian suy nghĩ, ngay lập tức chạy đến chỗ đất trống.
Một tiếng động lớn vang lên, kiến trúc xung quanh sụp đổ, bụi mù bay lên. Một con ma thú khổng lồ từ lòng đất lao ra, nhảy lên trời, che phủ ánh sáng. Ma khí màu đen xung quanh tạo ra cảm giác đè nén, khiến mọi người cảm thấy hoảng sợ.
Ma thú bay ra và nhắm thẳng về phía Yến Hồng Nghê, hoàn toàn không chú ý đến Sơ Tranh và Kinh Phá. Sơ Tranh nhận ra đó chính là Kim Thiền, y như bức tượng đá mà cô vừa nhìn thấy. Nó sống động, biết thở, và to lớn. Kinh Phá cảm thấy kỳ quái khi hỏi tại sao nó không công kích họ. Sơ Tranh suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói có thể là nó thích người kia hơn.
Kim Thiền gọi là Kim Thiền vì màu vàng của nó. Nó tấn công bằng âm thanh sắc nhọn, gây ra tổn thương thực sự. Mặc dù Sơ Tranh và Kinh Phá có thể trở thành nạn nhân, nhưng may mắn thay, phần lớn sự chú ý của Kim Thiền lại tập trung vào Yến Hồng Nghê.
Yến Hồng Nghê không phải là đối thủ của Kim Thiền. Cô ta bị âm thanh biến thành công kích thực chất đánh bay, đập vào tường và lăn xuống đất. Sơ Tranh cảm thấy không nỡ nhìn, quá thảm rồi. Kinh Phá chỉ vào bàn tay của Yến Hồng Nghê, nơi có một vệt màu vàng nhạt lộ ra. Khi cô ta động đậy, vệt màu vàng ấy lập tức bị cô ta giấu vào lòng bàn tay.
Sơ Tranh suy nghĩ một lát rồi quyết định sẽ đi cướp món đồ ấy. Kinh Phá lo lắng, nhắc nhở rằng ma thú dường như nhắm đến đồ trong tay Yến Hồng Nghê. Tuy vậy, Sơ Tranh vẫn quyết tâm cướp bởi vì Yến Hồng Nghê đã cướp lấy thân thể của cô.
Đúng lúc đó, Yến Hồng Nghê bất ngờ đứng dậy và chạy về phía Sơ Tranh và Kinh Phá. Hành động đột ngột này khiến Sơ Tranh không kịp trở tay. Kim Thiền lao xuống, và Sơ Tranh nhanh chóng kéo Kinh Phá vào lòng, ném anh vào trong quan tài, sau đó đá văng quan tài ra.
Kinh Phá hoa mắt vì động tác này, mọi thứ xung quanh đều xoay tròn. Quan tài va phải một thứ gì đó rồi dừng lại. Kim Thiền gào thét, đập cánh một cái và nhảy ngược về nơi nó xuất hiện, chỉ trong chốc lát đã biến mất.
Bất ngờ, một đám người xuất hiện, rút vũ khí ra và chỉ vào Sơ Tranh và Yến Hồng Nghê, tạo ra một cảnh tượng hỗn độn. Sơ Tranh đứng đó, trong khi Yến Hồng Nghê nằm trên mặt đất, che lấy cánh tay đang chảy máu. Hình ảnh này giống như Yến Hồng Nghê bị Sơ Tranh ức hiếp.
Yến Hồng Nghê cầu cứu, làm cho số đông cảm thấy thương xót. Sau đó, một nam nhân lên tiếng an ủi. Trong khi đó, Sơ Tranh không thể không ngạc nhiên bởi cách mà mọi người quy kết cô. Các người này kiên quyết tin rằng cô phải chịu trách nhiệm cho cái chết của toàn bộ dân cư trong trấn. Dù Sơ Tranh kêu oan, nhưng không ai tin tưởng.
Thậm chí họ còn yêu cầu cô phải chết. Sơ Tranh im lặng, cảm thấy sốc trước sự ngu ngốc của họ. Dẫu vậy, trước sự căng thẳng này, cô chỉ có cách giữ vẻ mặt bình thản và nhìn họ một cách khinh bỉ. Cô cảm thấy bực bội khi không ai chấp nhận lập luận của cô, đành phải tra tay vào trường hợp này nhằm chạy trốn khỏi tình huống khó khăn này.
Cuộc đối đầu trở nên kịch tính hơn khi Yến Hồng Nghê bất ngờ lên tiếng rằng cô ta không biết gì về tình huống hiện tại, dẫn đến việc Sơ Tranh thêm phần bực bội. Cô ta trừng mắt nhìn Yến Hồng Nghê và chuẩn bị cho một cuộc đối đầu khác. "Ma đầu, dừng tay!" là tiếng hét vang lên giữa những mâu thuẫn, kêu gọi sự chú ý của tất cả mọi người trong bối cảnh hỗn loạn này.
Sơ Tranh trở về trấn Kim Thiền nhưng nhận thấy sự tàn phá khủng khiếp. Đối mặt với Yến Hồng Nghê, cô phát hiện ra ma thú Kim Thiền vừa thoát ra, nhắm đến nữ tử này. Trong khi Sơ Tranh định cướp vật quan trọng từ Yến Hồng Nghê thì Kim Thiền tấn công, dẫn đến tình huống căng thẳng khi dân làng xuất hiện, quy trách nhiệm cho Sơ Tranh về cái chết của cư dân. Cuộc đối đầu bùng nổ, trong khi Sơ Tranh phải đối mặt với những hiểu lầm từ mọi người xung quanh.
Trầm Âm, một sát thần đáng sợ, khiến người dân trong thị trấn Kim Thiền sống trong nỗi sợ hãi. Sơ Tranh, trong hình hài của Trầm Âm, tìm kiếm Ngũ Âm trấn nhưng không ai biết đến nơi này. Cô buộc một người đàn ông phải dẫn đường và sau đó gặp một ông lão bí ẩn, người khẳng định biết đến Ngũ Âm trấn nhưng lại yêu cầu cô một thứ rất quan trọng: linh hồn.