"Ném cô ta xuống cho tôi."

Sơ Tranh không biết mình đang ở đâu, trước mắt giống như màn hình TV hỏng với những ánh chớp xì xì. Tình huống này thật không hợp lý. Cô tự hỏi: "Mình đang ở đâu vậy? Có lẽ điểm khởi đầu này không đúng rồi!"

Giữa những ánh sáng ấy, một dòng chữ to xuất hiện: "Cảnh cáo, lượng pin quá thấp!" Hai lần nhấp nháy, rồi màn hình trước mặt cô hoàn toàn tắt ngấm.

Sau đó, Sơ Tranh lại mở mắt. Âm thanh huyên náo vọt tới như thủy triều. Cô nhìn thấy những hình ảnh nhấp nháy có vẻ mơ hồ, không phải là hình ảnh mà con người thấy. Chúng giống như dữ liệu của máy móc, ký hiệu và màu sắc lộn xộn, hoàn toàn không rõ ràng.

Năm 2121, khoa học kỹ thuật phát triển vượt bậc, những sản phẩm công nghệ hiện đại chiếm lĩnh cuộc sống hàng ngày. Dù nó đem lại tiện ích, nhưng cũng tạo ra nhiều vấn đề tiêu cực. Nhiều người lao động bị thay thế bởi máy móc, dẫn đến việc nhiều người thất nghiệp, làm gia tăng khoảng cách giữa người giàu và người nghèo. Những khu vực xung quanh thành phố cũng ngày càng phân hóa rõ rệt.

Nguyên chủ, người mà Sơ Tranh đang hóa thân, là một người máy bầu bạn. Cô được tạo ra để phục vụ và chiều chuộng chủ nhân của mình. Tuy nhiên, chủ nhân là Phong Diên luôn lạnh lùng, không thèm để ý đến cô. Nguyên chủ phục vụ rất tận tâm, nhưng dần dần, chủ nhân cho phép cô ra ngoài.

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi một cô gái xinh đẹp đến nhà Phong Diên và tự xưng là vị hôn thê của anh. Cô ta không thích sự hiện diện của nguyên chủ và nhiều lần cố gắng đuổi cô đi. Cuối cùng, khi Phong Diên không có nhà, cô gái đã ném nguyên chủ xuống một dòng sông ở khu Hạ thành.

Nguyên chủ đã bị vớt lên bởi những kẻ không có ý tốt. Sơ Tranh lúc này đang sống lại khoảnh khắc nguyên chủ bị ném ra sông, cô cảm nhận được sự hư hại của bản thân, giống như một cái máy ảnh nhiệt hồng ngoại.

Hai người đàn ông xuất hiện, bàn luận về việc có thể bán cô với giá cao. Sơ Tranh cảm thấy cơ thể mình không thể điều khiển, do sự hư hại. Cô bị đẩy lên một chiếc xe, không muốn trở thành đối tượng mua bán, nên nhân lúc họ không chú ý, cô chạy trốn.

Trong lúc chạy, cô lại thấy cảnh báo "Lượng pin quá thấp!" và tốc độ của cô càng lúc càng chậm lại. May mắn thay, một cậu bé tên Trần Kiêu nhìn thấy và ra hiệu cho cô đi theo. Cậu bé dẫn cô vào một khu vực an toàn, nơi mà bọn săn lùng không thể tìm thấy được.

Trần Kiêu, một cô bé 13 tuổi không gia đình, rất cảnh giác với Sơ Tranh khi phát hiện cô là người máy, nhưng cuối cùng vẫn đưa cô về chỗ mình. Sau khi tìm được một thiết bị sạc, cô giúp Sơ Tranh nạp pin, và mọi cảnh báo về pin cũng biến mất.

Trần Kiêu nghe thấy thấy tiếng kêu của cái bụng đói, và rời đi tìm thức ăn. Trong khi Sơ Tranh vẫn còn ở trong nhà máy bỏ hoang, cô nhận ra rằng nơi này thực ra là nơi trú ẩn, nhưng lại bị săn lùng bởi một thế lực ác độc trong khu vực.

"Sơ Tranh, cô đến từ khu Thượng Thành à?" Trần Kiêu hỏi khi trở về với đồ ăn.

"Ừ." Sơ Tranh xác nhận.

"Người máy như cô chắc chắn chỉ có thể được tạo ra ở khu Thượng Thành." Trần Kiêu không hề thân thiện. "Cô là loại người máy gì?"

"Không tiện nói."

Trong khi Trần Kiêu tiếp tục bực bội vì những rắc rối của cuộc sống, Sơ Tranh cảm thấy cần phải tìm cách để thoát khỏi tình huống này và đảm bảo sự an toàn cho bản thân.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh sống lại khoảnh khắc nguyên chủ là người máy bị ném xuống sông bởi hôn thê của chủ nhân. Sau khi bị vớt lên bởi những kẻ xấu, cô chạy trốn và được cậu bé Trần Kiêu cứu giúp. Trong khi Trần Kiêu hoài nghi về nguồn gốc của Sơ Tranh, cô cần tìm cách đảm bảo an toàn và thoát khỏi tình huống nguy hiểm này.

Tóm tắt chương trước:

Tinh Tuyệt, người đứng đầu tập đoàn Phồn Tinh, hôn mê khiến nhóm của Hồ Thạc đối mặt với khủng hoảng thông tin. Tin tức giả bị lật tẩy, và sự xuất hiện của phóng viên xâm nhập vào khu vực bảo vệ làm tình hình thêm căng thẳng. Sơ Tranh tham gia vào nhiệm vụ tìm cách giúp Tinh Tuyệt tỉnh lại thông qua một chương trình công nghệ. Áp lực đè nặng lên họ khi thời gian trôi qua và những âm mưu bên trong tập đoàn có thể lộ diện bất cứ lúc nào.

Nhân vật xuất hiện:

Sơ TranhPhong DiênTrần Kiêu