Bà Thư đi tới đi lui trong phòng khách, lo lắng hỏi: "Sao Tri Hi vẫn chưa về?" Bà đã cố gắng liên lạc nhưng không được, những người đi cùng cũng không có tin tức gì. Một người trở về từ bên ngoài, bà Thư vội vã hỏi: "Thế nào rồi, đã tìm được chưa?" Người kia lắc đầu: "Chưa." Bà Thư tức giận: "Tiếp tục đi tìm!!"
Vài ngày qua, Thư Tri Hi luôn trong tình trạng hoảng loạn. Cuối cùng, cô thuyết phục được bà Thư cho đi ra ngoài giải khuây một chút. Mặc dù bà Thư lo lắng và muốn đi cùng, nhưng không dám ép buộc, chỉ đồng ý để cô đi với tài xế. Giờ thì bà hối hận vì đã để cô ra ngoài một mình.
Ông Thư nhận được tin, gấp gáp trở về, nhưng vô ích, không có bất kỳ thông tin nào. Thư Tri Hi như thể đã biến mất. Thư gia rối loạn, ông Thư trách bà Thư vì không ở bên con gái, còn bà thì chỉ biết khóc.
Chạng vạng hôm sau, bà Thư nhận một cuộc điện thoại nặc danh, chỉ nghe bên kia cung cấp một địa chỉ. Thư Tri Hi được phát hiện bên bờ sông, gần như không còn sức sống, nhưng may mắn không bị thương quá nặng, chỉ bị vài vết trầy xước.
Bà Thư tức giận, không ngừng gào thét: "Ai đã làm vậy? Nhất định phải tìm ra và để hắn phải trả giá!" Ông Thư vội vàng cắt ngang: "Bà bình tĩnh đã. Tôi đã điều tra nhưng không có bất kỳ manh mối nào về ai đã bắt Tri Hi." Ông thắc mắc tình huống này thật kỳ lạ. Họ nhắm đến Tri Hi hay cả gia đình?
Bà Thư không chịu được, hối thúc: "Chuyện này không thể để yên được! Tri Hi là con gái duy nhất của tôi!" Ông Thư khuyên bà đợi con tỉnh lại rồi hỏi xem có thông tin gì không.
Ngày hôm sau, khi Thư Tri Hi tỉnh lại, cô hoảng loạn, mỗi khi có người đến gần lại la lên, như thể gặp phải một cú sốc lớn. Trong tình trạng đó, không thể hỏi han gì được.
Trong khi đó, Sơ Tranh biết được tin tức về Thư Tri Hi. Cô tò mò tìm hiểu tình hình. Cô đột nhập vào hệ thống bệnh viện và thấy cô nằm trên giường, qua đó biết được cô bị tổn thương tâm lý khá nặng, nhưng tốt hơn trước đó nhiều.
Cô không tìm thấy thông tin gì liên quan đến một cô gái mà cô đã thấy trong một bức ảnh nào đó. Dù đã kiểm tra khắp nơi, từ mạng đến hồ sơ bệnh viện và trường học, nhưng vẫn không có kết quả nào. Như thể cô gái đó không tồn tại trên đời.
Sơ Tranh lắc đầu, quyết định tự mình chuyến đến khách sạn Katis để tìm hiểu. Tại đây, khách sạn đang tổ chức một sự kiện lớn, có thảm đỏ và các phóng viên. Cô lén lút vào bên trong.
Khi hỏi một nhân viên khách sạn về quản lý, anh ta không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp của cô. Sơ Tranh yêu cầu chờ một chút, nhưng khi nhân viên quay lại, anh ta không thể xuất hiện, chỉ đáng tiếc rằng quản lý bận việc. Cô quyết định tự thuê một phòng.
Nhân viên khách sạn bối rối, nói rằng vào thời điểm này không ai có thể giúp được. Sơ Tranh thoáng nghĩ đến việc mượn danh nghĩa của một "chủ nhân" để thuê phòng, nhưng lại không có ai phù hợp.
Trong lúc đang phân vân, cô vô tình gặp Trần Kiêu, người mà cô quen. Trần Kiêu bối rối hỏi tại sao cô lại ở đây, và khi Sơ Tranh yêu cầu thuê phòng với giá 100.000, Trần Kiêu bất ngờ. Nhưng cô vẫn đồng ý giúp, miễn là có tiền.
Sơ Tranh đưa tiền cho Trần Kiêu và nói: "Cô giúp tôi nhanh lên, tôi đang rất bận." Trần Kiêu lập tức chạy đi, để lại Sơ Tranh ở lại chờ đợi.
Thư Tri Hi mất tích khiến bà Thư lo lắng tột độ, tìm kiếm khắp nơi nhưng không có tin tức. Sau nhiều ngày, cô được phát hiện bên bờ sông với trạng thái tồi tệ, gây sốc cho gia đình. Trong khi đó, Sơ Tranh điều tra về vụ việc và tìm đến khách sạn nơi có sự kiện lớn, quyết tìm hiểu điều gì đã xảy ra với Thư Tri Hi.
Sơ TranhTrần KiêuThư Tri HiBà ThưÔng ThưNgười trở vềNhân viên khách sạn
tổn thương tâm lýmất tíchkhách sạnTìm kiếmsự kiệnhoảng loạnbệnh viện