Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

Sơ Tranh vẫn chưa kịp mở mắt, cảm giác đầu tiên của cô là nóng bức, như thể đang ở trong một lò thiêu. Khi cô mở mắt, hình ảnh trước mắt là một biển lửa, không có bất kỳ lối thoát nào trong tầm tay.

Cô nằm rạp trên đất, mặc đồng phục, ngực đau nhói, nhưng quần áo vẫn nguyên vẹn, chỉ có chút ẩm ướt. Việc đầu tiên cần làm là rời khỏi nơi này!

Một thông báo hiện lên: "Nhiệm vụ ẩn: Mời thu hoạch được một tấm thẻ người tốt từ Ấn Bạch, ngăn cản thẻ người tốt hắc hóa." Nó chỉ dẫn rằng thẻ người tốt ở phòng học thứ tư trên lầu.

Nhưng giờ phút này, Sơ Tranh không còn thời gian để suy nghĩ. Cô lao ra khỏi phòng học, bên ngoài hoàn toàn tối tăm, không có bất kỳ kiến trúc hay ánh sáng nào khác.

"Shh..." Sơ Tranh cảm thấy đau đớn hơn, như thể có gì đó đâm vào da thịt cô. Xung quanh không có ai, cô quyết định tự xem cơ thể mình. Chỗ ngực của cô như bị axit ăn mòn, máu chảy ra đầm đìa.

Cô nghĩ, thân thể này đã xảy ra chuyện gì vậy? Sơ Tranh tìm được cầu thang lên lầu, không khỏi băn khoăn không biết thẻ người tốt ở bên trái hay bên phải. Mọi thứ xung quanh đều rất tĩnh lặng, chỉ có khói dày đặc và cảm giác hoảng sợ bao trùm.

Khi tóc tai hắn đã bết lại vì lo sợ và tranh đấu, Sơ Tranh quay lại cầu thang, phát hiện ngọn lửa đã bắt đầu lan ra. Cô nhanh chóng tìm kiếm sang bên trái.

Phòng học thứ tư... Sơ Tranh đếm đến bốn, thì nhìn thấy một người nằm nghiêng ở bục giảng. Cô tiến gần hơn, trái tim đập nhanh, cảm giác kỳ lạ nhưng vẫn quyết tâm lật người kia lên xem.

Chưa kịp chạm vào người đó, hắn đã bất ngờ xoay người và bắn về phía cô. Sơ Tranh đã cảnh giác, nhanh chóng lách sang bên. Tuy nhiên, không phải đạn mà là một thứ gì đó phát nổ trong không khí, tạo ra một đám mây bột dày đặc.

Cô hoảng hốt, nhanh chóng lùi lại, sử dụng một lớp bảo vệ để che chắn. Khi bột phấn tan dần, cô nhìn lên bục giảng, thấy người kia đang thở dốc. Có lẽ vừa rồi là tất cả sức lực của hắn.

Sơ Tranh không chần chừ, nhấc chân đạp cái bàn bên cạnh tới, nghe "phốc" một tiếng thì cơ thể của hắn run lên rồi không còn động đậy nữa.

Cô muốn thuần phục mảnh ghép còn lại, nhưng ngay khi chạm tay vào súng của hắn, đầu ngón tay lập tức bị đốt. Đây là một loại súng lạ, không giống với những gì cô từng thấy.

Cô tìm kiếm thẻ người tốt giữa khói dày đặc trong phòng học, mà không rõ đường đi lối lại. Có tiếng động phát ra từ góc phòng, Sơ Tranh mò mẫm về phía đó.

Giữa đống bàn học hỗn loạn, cuối cùng cô cũng tìm được người cần cứu. Khi nắm chặt cổ tay hắn, cảm giác đau đớn đột ngột ập đến, cảm nhận được hàm răng của hắn cắn vào da cô.

"Anh cắn tôi làm gì?" Sơ Tranh thốt lên, nhưng giữa khói mù mịt, giọng nói thều thào: "Cô muốn giết tôi sao?"

"Tôi cứu anh!" Cô tức giận, "Đừng có cắn tôi nữa!"

Cô kéo hắn vào nơi an toàn, nhưng hắn đã kiệt sức, gần như ngã vào lòng cô. Nguyên chủ mà cô chiếm giữ từng là một Huyết tộc, và tính cách của cô đầy phá phách, thường xuyên gây ra phiền toái, nhưng may mắn có gia tộc nâng đỡ.

Cô nhớ lại một nữ sinh tên Côi Lam đã chuyển đến trường, người cũng là Huyết tộc và luôn muốn cứu giúp mọi người, bất kể hậu quả ra sao. Điều này tạo thành một mối liên hệ xấu cùng nguyên chủ, cuối cùng dẫn đến một thảm họa.

Khi Sơ Tranh tỉnh dậy, trăng sáng tỏ trải dài khắp nơi. "Cô... Cô không sao chứ?" Tiếng nói nhỏ nhẹ đưa cô về thực tại. Thiếu niên bên cạnh mặc áo sơ mi trắng, trên mặt có chút bẩn nhưng vẫn không làm lu mờ vẻ đẹp của hắn.

Sơ Tranh nhận ra rằng sau khi cứu hắn ra khỏi đám cháy, cô cũng đã kiệt sức. Cô hỏi, "Sao anh không chạy?"

"Không ra được," hắn đáp, ngập ngừng.

"Ồ, anh muốn chạy à?"

Hắn chỉ mím môi không nói, rõ ràng là xấu hổ vì tình huống hiện tại. Suy nghĩ của cô lại trở về với Côi Lam và những người sói – mối thù không hề nhẹ nhàng giữa các tộc tộc. Mọi chuyện xấu đều đổ lên đầu nguyên chủ, và sự bạo loạn này chưa kết thúc.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh tỉnh dậy trong một đám cháy, tìm cách thoát khỏi nơi nguy hiểm và hoàn thành nhiệm vụ bất ngờ. Khi gặp một người đàn ông bất tỉnh nằm trên bục giảng, cô không ngần ngại cứu anh ta mặc dù phải đối mặt với sự đau đớn. Nhận ra mối quan hệ với nguyên chủ và quá khứ của Huyết tộc, Sơ Tranh dần hiểu rằng cuộc chiến giữa các tộc vẫn chưa kết thúc. Hai người họ phải đối mặt với những hiểm nguy mới, trong khi những nhớ lại đau thương vẫn còn ám ảnh.

Tóm tắt chương trước:

Phong Ngô Diệp đang bận rộn trong phòng thí nghiệm khi nói về vấn đề nạp pin cho Sơ Tranh, người có thân thể hoàn hảo nhưng gặp rắc rối với công nghệ nạp pin. Sơ Tranh, sau khi rời thí nghiệm, chứng kiến Trần Kiêu gặp khó khăn với việc bồi thường. Cô quyết định giúp đỡ và khuyên Trần Kiêu tìm việc tại khách sạn. Về tới nhà, Sơ Tranh phát hiện Phong Diên nhận gói hàng từ Phong Ngô Diệp, dẫn đến những nghi ngờ và một cuộc trò chuyện đầy căng thẳng giữa họ, nơi ranh giới tình cảm đang bắt đầu xô đẩy cả hai đến một mối liên kết mới.

Nhân vật xuất hiện:

Sơ TranhHắnCôi Lam