Lạc Lý hung hăng đi lên bậc thang, trực tiếp chất vấn Sơ Tranh: "Sơ Tranh, cô quên quy tắc của liên minh rồi à? Cô lại thấy chết mà không cứu!"

Sơ Tranh khoanh hai tay trước ngực: "Quy tắc của liên minh là đồng tộc không thể tương tàn, tôi không hề động thủ. Hơn nữa quy định nào viết nhất định phải cứu?"

Lạc Lý tức giận: "Tất cả mọi người đều là Huyết tộc! Liên minh đã phát thông báo, Côi Lam là đối tượng bảo vệ trọng điểm!"

"Ồ, nhưng cũng không có chỉ tiêu cứng nhắc rằng gặp cô ta nhất định phải bảo vệ." Sơ Tranh lý lẽ hùng hồn nói.

Lạc Lý tái xanh mặt: "Cô đúng là hung hăng càn quấy!"

Sơ Tranh: "Cậu tình nguyện làm hộ hoa sứ giả của cô ta thì tôi không có ý kiến, nhưng cậu đừng tới yêu cầu tôi, tôi không làm trái quy tắc của liên minh. Dù cậu đi báo cáo tôi thì liên minh cũng sẽ không phán tôi có lỗi."

Lạc Lý tức giận đến mức ngực phập phồng, cuối cùng cắn răng trừng cô: "Được, vậy cô cũng đừng trách tôi không giữ lại mặt mũi cho cô."

Sơ Tranh không nói gì, trong khi Lạc Lý hừ một tiếng và quay người đi xuống phía dưới. Sơ Tranh nhận thấy bọn Huyết tộc không hề hỏi về thân phận của Ký Nhất, có vẻ như họ không nhận ra hắn là người sói...

Nhưng thật lạ, cô không cảm nhận được mùi người sói. Ký Nhất không có bất kỳ mùi gì đặc trưng của người sói, nhưng hắn cũng không chối bỏ việc này. Hẳn là hắn biết cách che giấu mùi.

Lạc Lý để lại người ở lại xử lý hội trường bị phá hủy, tự mình dẫn Ký Nhất và Côi Lam rời đi. Sơ Tranh nhanh chóng ra ngoài từ phía trên.

"Tiểu thư, sao lại đắc tội với Lạc Lý như vậy?" A Quỷ hỏi, đầy nghi ngờ. "Hơn nữa, cô ấy có tiềm năng thừa kế chức vị."

Sơ Tranh không để tâm: "Thế nào, không thể đắc tội sao?"

A Quỷ khó xử đáp: "Hôm nay cô thấy chết không cứu, chỉ sợ chuyện này sẽ truyền ra trong Huyết tộc. Liên quan đến Côi Lam từ phương Đông..."

"Vậy thì có gì." Sơ Tranh thản nhiên nói.

"Cái nhìn của Huyết tộc đối với cô..."

"Tôi chỉ vì sự sống của mình, tại sao phải quan tâm đến cái nhìn của người khác?" Cô khẳng định.

A Quỷ: "Tuy vậy..."

"Câm miệng." Sơ Tranh đột nhiên ngăn A Quỷ lại, nhìn chằm chằm lối đi phía trước. Đèn chỉ thị trong lối đi sáng lên yếu ớt, mọi thứ xung quanh yên tĩnh một cách bất thường.

Trong không gian tĩnh lặng, âm thanh cộc cộc vang lên, giống như thứ gì đó va chạm với bề mặt cứng. Sơ Tranh gọi: "Đi mau!" và bước nhanh hơn.

Cô hành động như thể không quan tâm gì đến những gì đang ẩn náu xung quanh. Vương Giả bất ngờ kêu lên: "Tiểu tỷ tỷ! Thẻ người tốt kìa!" Nếu nó không ra, tiểu tỷ tỷ sẽ chạy mất!

Sơ Tranh không hiểu: Liên quan gì đến thẻ người tốt.

"Thẻ người tốt ở đây," Vương Giả nhấn mạnh.

Nàng tự nhủ mình phải bình tĩnh và tiến về phía một cánh cửa bị khóa. Cô ra lệnh cho A Quỷ: "Đá cửa."

A Quỷ do dự nhưng rồi cũng làm theo, đá mạnh cánh cửa. Nó mở ra, từ trong thổi ra một cơn gió lạnh, mang theo mùi máu tanh.

A Quỷ nuốt nước bọt: "Tại sao lại có mùi máu?"

Sơ Tranh nói: "Đứng bên ngoài." Rồi cô tiến vào trong phòng tối tăm.

Cô nhanh chóng quan sát xung quanh và phát hiện một người ngồi co ro ở góc phòng. "Ấn Bạch?"

Đối phương không có phản ứng. Sơ Tranh dùng điện thoại để chiếu sáng, cúi xuống nâng cằm của thiếu niên lên. Thiếu niên lạnh lẽo, mặt lại ửng đỏ.

"Ấn Bạch?" Cô gọi thêm lần nữa. Thiếu niên từ từ mở mắt, ánh sáng làm hắn chói mắt.

Hắn nhìn chằm chằm vào Sơ Tranh và thốt lên: "... Mình đang nằm mơ sao?"

"Không nằm mơ, tại sao anh lại ở đây?"

"A..." Thiếu niên ngập ngừng, không rõ là do đau hay vì ngạc nhiên trước câu nói của Sơ Tranh. "Tôi... Tôi bị nhốt ở đây."

Ấn Bạch đột ngột giơ tay lên che bụng, đỏ mặt nhìn Sơ Tranh. Cô đưa cho hắn điện thoại, rồi ôm ngang người hắn lên.

Thiếu niên bỗng cảm thấy mất trọng lượng, theo phản xạ ôm chặt cổ Sơ Tranh. "Cô..."

Sơ Tranh khẽ thúc giục: "Ôm tôi." Ấn Bạch lúng túng, không dám nhúc nhích.

Khi họ ra ngoài, A Quỷ đang ngậm ống hút, rất ngạc nhiên khi thấy tiểu thư mình ôm Ấn Bạch.

Hắn ấn tượng với thiếu niên này, bởi trước đó tiểu thư đã nhờ bọn họ điều tra về hắn. Giờ đây, anh ta không thể hiểu tại sao tiểu thư lại ôm hắn như vậy.

"Thế nào?" Thiếu niên thì thầm.

"... Hơi buồn nôn." Ấn Bạch đáp.

Sơ Tranh nghĩ rằng có thể hắn đói, nhanh chóng dẫn hắn rời đi. Tuy nhiên, họ lại gặp phải nhóm người sói và Huyết tộc đang giằng co bên ngoài. Mọi người đều dừng lại, không có ai dám động thủ.

Sự xuất hiện của Sơ Tranh và A Quỷ phá vỡ bầu không khí căng thẳng đó. Đám Huyết tộc khom người, đồng thanh gọi: "Tiểu thư!"

Tóm tắt chương này:

Lạc Lý chất vấn Sơ Tranh vì không cứu Côi Lam, nhưng Sơ Tranh khẳng định không vi phạm quy tắc liên minh. Sau khi Lạc Lý tức giận bỏ đi, Sơ Tranh nhận thấy Ký Nhất có khả năng giấu mùi người sói. Cô và A Quỷ phát hiện Ấn Bạch bị nhốt và giải cứu hắn, nhưng trên đường đi họ gặp phải nhóm người sói và Huyết tộc đang đối đầu, tạo ra một bầu không khí căng thẳng.

Tóm tắt chương trước:

Trong một bữa tiệc hỗn loạn giữa người sói và Huyết tộc, Ký Nhất và Côi Lam bị vây hãm. Mặc dù Sơ Tranh có mặt, cô không can thiệp ngay lập tức, khiến Côi Lam lo sợ. Ký Nhất bảo vệ Côi Lam nhưng vẫn bị tấn công. Khi tình hình trở nên nguy cấp, Huyết tộc do Lạc Lý dẫn đầu xuất hiện, đe dọa người sói và giải cứu Ký Nhất và Côi Lam, khiến họ phải rút lui. Sơ Tranh bình tĩnh đối diện với tình hình căng thẳng này.