Giang Dã suýt chút nữa bị kim tệ chôn vùi. Hắn đã sai khi nghĩ đến việc tổ chức hôn lễ. May mắn thay, chỉ có một số người thân thiết bên cạnh hắn và Sơ Tranh được mời, nhưng Sơ Tranh lại mua toàn bộ địa điểm tổ chức, lại còn rải kim tệ cho hắn. Hắn cảm thấy thật sự có vấn đề với quyết định của mình.

"Bảo bối, chúng ta có thể tiết kiệm một chút không?" Giang Dã hỏi, nhưng Sơ Tranh im lặng. Hắn hiểu ý cô, nhưng cơ hội như thế không thể bỏ qua.

"Anh sẽ làm thế nào nuôi nổi em đây?" Giang Dã thở dài. Sơ Tranh đáp: "Em sẽ nuôi anh." Hắn chỉ muốn tiêu tiền, và cô chính là người tiêu tiền không tiếc tay.

Cuối cùng, Giang Dã chỉ biết im lặng. Hôn lễ diễn ra rất tự nhiên vì có ít người, mọi người vui chơi thoải mái trong không gian rộng lớn. Sơ Tranh trong bộ váy trắng tỏa sáng nhưng lại không ai dám đến gần. Hình ảnh Giang Dã cúi thấp đi đến hôn cô trở thành một khoảnh khắc đẹp đẽ giữa cảnh trời xanh và mây trắng.

Vài tháng sau, Sơ Tranh nhận lời tham gia một yến hội và gặp lại Thịnh Đình. Giang Dã lúc này đã trở thành bá chủ của một vùng đất, thay thế Thịnh Đình, nhưng hắn không tìm cách tiêu diệt Thịnh Đình mà để cho hắn ta sống sót trong sự tủi nhục.

Trong bữa tiệc, Giang Dã đã kịp thời cản Sơ Tranh uống rượu bằng cách đổi thành đồ uống không có cồn. Một người đàn ông từ Hắc Kim, có vẻ bề ngoài lạnh lùng, đã thảo luận về Giang Dã và nhận định rằng hắn đã được Sơ Tranh giúp đỡ nhiều trong sự nghiệp. Giang Dã biết rằng sự thật này đang được lan truyền trong giới, nhưng hắn không bận tâm.

"Sự thật là Giang tiên sinh có thể kiếm cơm nhờ vào vẻ ngoài của mình." Người đàn ông kia trêu chọc. Trong khi Giang Dã không phản ứng, Sơ Tranh bất ngờ nói: "Ông xấu." Câu nhận xét của cô khiến người đàn ông tức giận và buộc phải rời đi.

Giang Dã kéo dài âm thanh "Bảo bối", đôi mắt sáng rực lên khi thấy cô. Nhưng Sơ Tranh chỉ cười nhẹ, không chịu mắc lừa trước sự quyến rũ của hắn.

Cuối cùng, sau buổi tiệc, trời đổ mưa. Giang Dã quan tâm hỏi Sơ Tranh có lạnh không và khi thấy cô không phản đối, liền choàng áo khoác lên người cô. Đột nhiên, có tiếng kêu thét chói tai vang lên từ đám đông bên kia, khiến Giang Dã giật mình. Hắn ôm Sơ Tranh lại, nghe thấy những từ "có máu, bị thương". Nhưng Sơ Tranh hoàn toàn bình thản, chỉ muốn rời khỏi đó.

Ngày hôm sau, Giang Dã hay tin Thịnh Đình bị thương do một kẻ lạ mặt tấn công. Mặc kệ mọi chuyện, Sơ Tranh chỉ cần Sơ Tranh. Trong khi đó, Giang Dã không muốn bỏ lỡ cơ hội gần gũi với cô chút nào và cố gắng tìm cách để gây sự chú ý của Sơ Tranh. Nhưng cô không dễ dàng chấp nhận, thậm chí còn phản kháng lại sự quấy rối của hắn.

Giang Dã cuối cùng cũng phải nằm chờ đợi, cảm giác ghen tị và hạnh phúc đan xen khi cô chăm sóc cho hắn. Trong ánh mặt trời ban mai, Giang Dã cảm nhận được sự ấm áp từ Sơ Tranh truyền đến, lời cảm ơn cô làm cho cuộc sống của hắn thêm trọn vẹn.

Tóm tắt chương này:

Giang Dã chuẩn bị cho hôn lễ nhưng bị Sơ Tranh tiêu tốn nhiều tiền. Trong khi hôn lễ diễn ra ấm cúng và đẹp đẽ, họ gặp Thịnh Đình tại một yến hội. Giang Dã bảo vệ Sơ Tranh khỏi rượu, nhưng bị người khác công kích. Sau khi một vụ tấn công xảy ra, Sơ Tranh vẫn bình thản. Giang Dã quan tâm đến cô và cảm thấy ghen khi thấy cô chăm sóc cho hắn, tạo nên cảm xúc phức tạp giữa ghen tuông và hạnh phúc trong quan hệ của họ.

Tóm tắt chương trước:

Giang Dã tìm kiếm Sơ Tranh nhưng không thấy cô. Khi cô trở về, họ có một cuộc trò chuyện căng thẳng về quá khứ và sự liên quan đến Thịnh Đình. Sơ Tranh tặng Giang Dã một chiếc nhẫn như một món quà đặc biệt, khiến hắn bất ngờ và cảm thấy lúng túng. Trong khi đó, Thịnh Đình phải đối mặt với nhiều khó khăn trong việc giữ vững quyền lực và sự phản bội từ những người xung quanh, đặc biệt là khi hắn phát hiện Sơ Tranh chuẩn bị kết hôn với Giang Dã, điều này làm trái tim hắn tan nát.