Dịch Lê nói: "Tiểu thư cũng là người thông minh, cô nên hiểu rõ ý của tôi."
Sơ Tranh gật đầu, nghiêm túc đáp: "Tôi hiểu rồi, cô quay về chờ tin tức đi."
Dịch Lê ngạc nhiên, không biết cô ta đang chờ tin tức gì.
Một người đàn ông chạy từ thang máy đến, vội vã đưa thẻ phòng cho Sơ Tranh và thông báo về việc sắp xếp phòng bên cạnh Ứng Chiếu. Gương mặt người đàn ông toát lên sự cầu khẳng định từ Sơ Tranh.
Sơ Tranh tỏ ra lạnh nhạt, nhận thẻ phòng và chỉ thị cho anh ta chuyển đồ của Ứng Chiếu đến phòng của hắn. Người đàn ông vội vàng rời đi, và trong lúc đó, chẳng ai thèm để ý đến Dịch Lê, tựa như cô ta không tồn tại.
Dịch Lê nhìn Sơ Tranh, người ăn mặc giản dị, không giống như những tiểu thư khác trong giới đều có hàng hiệu bên người. Điều này làm Dịch Lê cảm thấy Sơ Tranh không có bối cảnh gì đặc biệt.
Khi Dịch Lê còn đang suy nghĩ, Sơ Tranh đã vào phòng, đóng cửa lại, để lại Dịch Lê một mình trong hành lang.
Dịch Lê cảm thấy khó chịu, cô ta đã dự đoán những phản ứng mạnh mẽ từ Sơ Tranh nhưng không ngờ rằng cô ta lại phớt lờ hoàn toàn. Dịch Lê tự nhủ rằng mình có địa vị và không thể nào bị đối xử như vậy.
Sau đó, Dịch Lê không thể ngủ được vì bực bội, đã mở một chai rượu và uống đến khuya thì chuông điện thoại reo lên. Khi nhận được cuộc gọi từ Hà tổng, cô ta không khỏi ngạc nhiên.
Hà tổng thông báo rằng cô ta không cần phải đến công ty nữa và đồ đạc sẽ được chuyển về nhà. Dịch Lê cảm thấy sững sờ, hỏi lý do thì Hà tổng cho biết là do cổ đông yêu cầu. Ông không biết rõ nguyên nhân nhưng đã được yêu cầu thực hiện.
Dịch Lê quyết định tìm hiểu sự việc. Cuối cùng, từ một đồng nghiệp cô ta biết được rằng có người tố cáo cô đã quấy rối nhân viên trong chuyến công tác. Cảm giác sợ hãi và lo lắng ập đến, Dịch Lê nhận ra rằng câu nói của Sơ Tranh là nguyên nhân dẫn đến mọi chuyện.
Cô ta đã cố gắng tìm kiếm Sơ Tranh để hỏi cho rõ, nhưng phát hiện cả Sơ Tranh và Ứng Chiếu đều đã trả phòng. Đồng nghiệp cho biết Ứng Chiếu đã tự về, không ai biết về sự việc xảy ra. Khi Dịch Lê bị dư luận dồn nén, đồng nghiệp bắt đầu có ánh mắt nghi ngờ về mối quan hệ giữa cô và Ứng Chiếu.
Trong khi đó, Ứng Chiếu và Sơ Tranh đang ở một quán ăn sáng. Họ không nói chuyện với nhau, chỉ ngồi im lặng. Cuối cùng, Ứng Chiếu lên tiếng chia sẻ với Sơ Tranh về tình hình hiện tại và không thể hứa hẹn điều gì.
Sơ Tranh một tay chống cằm, một tay cầm điện thoại, duy trì sự im lặng. Khi Ứng Chiếu đề nghị ôm con, cô chỉ lặng lẽ đưa thìa cho hắn, làm hắn bối rối.
Khi trở về, Sơ Tranh nhanh chóng thu xếp vé máy bay mà Ứng Chiếu không hề biết. Sau khi họ xuống máy bay, Ứng Chiếu mới nhận ra sự việc ở công ty đã gây ra sóng gió như thế nào, khi thấy mọi người bàn tán về việc Dịch Lê nghỉ việc và lý do phía sau.
Dịch Lê nhận được tin không cần quay lại công ty và phát hiện rằng mình bị tố cáo quấy rối nhân viên. Cô cảm thấy tức giận và lo lắng, nhất là khi liên kết sự việc với câu nói của Sơ Tranh. Trong khi đó, Sơ Tranh và Ứng Chiếu lại ở cùng nhau, họ giữ im lặng và không có sự tương tác rõ ràng. Sơ Tranh nhanh chóng thu xếp chuyến bay mà Ứng Chiếu không hay biết, và khi họ tới nơi, Ứng Chiếu nhận ra sóng gió trong công ty liên quan đến Dịch Lê.
Trong một cuộc đối chất giữa Sơ Tranh và Dịch Lê, những vướng mắc tình cảm và quyền lợi nghề nghiệp được bộc lộ. Dịch Lê thách thức Sơ Tranh về mối quan hệ với Ứng Chiếu, trong khi Ứng Chiếu đứng về phía Sơ Tranh, thể hiện sự bảo vệ và quan tâm. Cuộc đối thoại căng thẳng không chỉ xoay quanh tình yêu mà còn là sự lựa chọn giữa hai người phụ nữ này, mỗi người đều muốn giành lấy Ứng Chiếu cho riêng mình. Cuối cùng, mặc dù có sự ngần ngại, nhưng Ứng Chiếu vẫn phải đối mặt với những quyết định quan trọng của bản thân.