Quách Chấn bay lên giữa không trung và va vào một người đang rơi, cả hai rơi xuống đất với một cú rầm mạnh. Thiên Cẩm Thử, một sinh vật to lớn, theo sau và cũng rơi xuống, tạo ra tiếng động như núi đổ. Sơ Tranh, một cô gái với vẻ ngoài điềm tĩnh, đứng bên cạnh, chỉ vừa kịp né sang một bên.
Lần này Sơ Tranh đặc biệt hốt hoảng vì Thiên Cẩm Thử quá lớn, nó nện xuống đất và làm đất đai xung quanh lún sụp. Mặc dù vậy, Sơ Tranh vẫn cảm thấy bất ngờ khi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đôi mắt đỏ rực của Thiên Cẩm Thử – một khuôn mặt xinh đẹp. Cô tiến lại gần, nhưng vẫn giữ khoảng cách, chỉ nhìn lướt qua.
Tiếng kêu giận dữ của Thiên Cẩm Thử khiến cô giật mình lùi lại. Cô tự nhủ không hiểu vì sao nó lại kêu ầm lên như vậy. Dường như có ai đó đang làm điều gì đó với Thiên Cẩm Thử. Khi nhìn thấy nó, Sơ Tranh đã nhận ra rằng có rất nhiều người khác đang cố gắng hành hạ sinh vật này.
"Nhanh lên, lấy tim nó ra, nếu không nó sẽ hồi phục," một giọng nói từ phía sau dặn dò. "Con thú này có lớp da quá dày," một giọng khác bất lực nói.
Thiên Cẩm Thử rất thông minh, nó có thể nói chuyện và hiện tại đang nhìn cô với ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng. Sơ Tranh lấy ra một viên hỏa tinh và đề nghị: "Nếu ngươi có gì bán, ta sẽ cho ngươi cái này."
Khi nhìn thấy hỏa tinh, ánh mắt Thiên Cẩm Thử lập tức bừng sáng. Nó phun ra một bông hoa được bao phủ bởi huyền khí. Sơ Tranh ngạc nhiên, không ngờ nó lại không phun ra thứ gì hữu ích hơn.
Khi cô kéo hoa Vân Diễm lại gần, đột nhiên một luồng sức mạnh mênh mông tỏa ra từ Thiên Cẩm Thử. Những sợi lông thô cứng của nó bắt đầu mềm lại, tạo thành một lớp lông vàng mềm mại. Không khí xung quanh bị huyền khí cuốn lấy, làm cho những kẻ đang muốn tấn công phải lùi lại.
"Các ngươi không thể để nó thăng cấp!" một người réo lên. Nhưng mọi người chỉ nhìn mà không có hành động nào. Cô cảm thấy những sợi lông mềm mại đang hấp dẫn, và không thể kiềm chế muốn sờ thử.
Khi kẻ thù bắt đầu tấn công, Sơ Tranh nhanh chóng bay lên không trung, tránh khỏi các đòn đánh. Cô đứng vững giữa không trung, khiến bốn người phía dưới không thể tin vào mắt mình.
"Xin hỏi, cô nương tên là gì?" một người trong số họ đã bình tĩnh lại và lên tiếng hỏi.
"Quân Sơ Tranh," cô đáp.
"Trong bốn quốc gia này không có ai họ Quân," người kia khiếp sợ nói.
"Ai nói không có?" Sơ Tranh bình thản, "Họ của ta là như vậy, có vấn đề gì không?"
Một người khác trong nhóm muốn biện luận nhưng đã bị ngăn lại. Thái độ của hắn ngay lập tức trở nên hòa nhã hơn: "Cô nương còn trẻ mà đã có thực lực như vậy, không phải người thường."
Họ cần Thiên Cẩm Thử, nhưng Sơ Tranh lại muốn giữ nó sống. "Ta muốn nó hoàn toàn, sống," cô nhấn mạnh.
Một người trong số họ không kiềm chế được và dọa dẫm: "Tiểu nha đầu, đừng có liều mạng."
Sơ Tranh đáp với giọng lạnh lùng: "Ngươi mời rượu sao?" Nhìn thấy thái độ của cô, họ cảm thấy khó chịu vì không biết phải làm gì tiếp theo.
Khi Quách Chấn và một người khác rơi xuống đất, Sơ Tranh chứng kiến sự xuất hiện của Thiên Cẩm Thử, một sinh vật khổng lồ đang bị tấn công. Mặc dù hoảng sợ trước sức mạnh của nó, Sơ Tranh đưa ra một viên hỏa tinh để thương lượng. Thiên Cẩm Thử bất ngờ đáp lại bằng cách phun ra một bông hoa huyền khí, khiến không khí xung quanh căng thẳng. Khi bị đe dọa, Sơ Tranh thể hiện sự kiên quyết bảo vệ sinh vật này, từ chối mối đe dọa từ những kẻ đang muốn bắt nó.
Tiếp xúc với Quách Chấn và công chúa Hạ Quốc, Sơ Tranh thấy Quách Chấn đang trong tâm trạng hỗn loạn, khiêu khích và gây rối. Cuộc ẩu đả xảy ra khi Sơ Tranh yêu cầu đồng minh đánh gã này. Đột nhiên, một con Huyền Thú khổng lồ, Thiên Cẩm Thử xuất hiện, khiến mọi người hoảng sợ. Giữa lúc hỗn loạn, Quách Chấn mắng Sơ Tranh và tấn công cô, nhưng bị cô dễ dàng né tránh và bắt giữ lại. Căng thẳng trong tình huống leo thang khi cả hai bên đều không kiểm soát được sự việc.