Trong thế giới này, Huyền Thánh được coi là nhân vật mạnh mẽ nhất, nhưng ở Đông Uyên, Huyền Thánh lại không hiếm. Tại đây, Huyền Đế Huyền Tôn có thể coi như bá chủ một phương, nhưng lại thuộc về nhóm có sức mạnh yếu nhất ở Đông Uyên. Trước đây, giữa Đông Uyên và thế giới này tồn tại một thông đạo, cho phép Huyền Thánh từ thế giới này thăng cấp lên Đông Uyên. Tuy nhiên, sau khi Huyền Thánh thăng tiến, thông đạo đó đã bị phong bế, khiến cho Huyền Thánh ở thế giới này không thể đột phá thêm nữa. Đông Uyên dần dần phai nhạt khỏi nhận thức của nhân loại trong thế giới này. Họ không biết rằng, ở phía trên Huyền Thánh còn có những người mạnh mẽ hơn, và nơi đó gọi là Đông Uyên.

"Các ngươi bắt nó làm gì?" Vô Địch nhìn Thiên Cẩm Thử mà Sơ Tranh đang ôm vào lòng, yếu ớt nói: "Một vị đại nhân bị thương nặng, cần trái tim Thiên Cẩm Thử làm thuốc."

"Cầm thú!"

"Bại hoại!"

"Vô sỉ!"

Thiên Cẩm Thử liên tiếp lên án.

"Ngươi lại giúp đỡ nhân loại giết hại đồng loại!" Thiên Cẩm Thử tức giận chỉ vào Vô Địch.

Vô Địch cứng họng: "Ta bị khế ước ép buộc, chẳng phải lỗi của ta!"

"Những người kia còn tới không?" Sơ Tranh hỏi, lo ngại bị quấy rầy ngày này qua ngày khác.

"Sẽ không..." Vô Địch lắc đầu. “Bởi vì thế giới này và Đông Uyên không thông, tất cả bọn họ đều đã chết ở đây, không ai về báo tin, sẽ không ai biết là ngươi đã giết họ.”

Hình ảnh trước khi chết sẽ không được truyền về Đông Uyên, đương nhiên sẽ không ai biết những người đó chết như thế nào.

Sơ Tranh thắc mắc: "Đã không có thông đạo, vậy các ngươi làm sao xuống được?"

Vô Địch giải thích rằng mặc dù thông đạo đã bị phong bế, nhưng vẫn có một số người tìm cách mở một tuyến đường riêng. Đông Uyên mặc dù cao cấp hơn thế giới này, nhưng thế giới này có những vật phẩm mà Đông Uyên không có, và vì thế Đông Uyên cần những thứ đó. Sự trao đổi sẽ dẫn đến những hợp tác.

Sơ Tranh gần gũi hơn với Vô Địch.

"Ta... ta đã nói cho ngươi tất cả những gì ta biết rồi, những chuyện còn lại ta không biết, ta chỉ là một con chim."

Sơ Tranh lạnh lùng: "Ngươi biết Quân Sơ Tranh không?"

Vô Địch lắc đầu: "Họ Quân là đại tộc ở Đông Uyên, làm sao ta có thể biết..."

Khi đó Sơ Tranh nhận được thông báo mời gọi đến Đông Uyên, cảm thấy không biết phải làm sao. Cô tự hỏi bản thân có nên đến một nơi toàn Huyền Thánh, nơi thực lực của cô chắc chắn không đủ.

Trong lúc đó, một chiếc thuyền lớn màu đen đã dừng lại ở cảng. Mọi người đang mang những chiếc rương lớn nặng nề lên thuyền, trong khi một người đàn ông hối thúc mọi người nhanh chóng.

Một phụ nữ mặc áo choàng màu đen tiến tới gần người đàn ông: "Ngươi là Hắc Lục?"

Người đàn ông quay lại, nhận ra cô, có chút cảnh giác: "Là ta, ngươi có việc gì?"

Cô lấy ra một cái túi từ trong áo choàng: "Đi Đông Uyên."

Hắc Lục lắc đầu: "Chúng ta không có chuyến đi nào đến Đông Uyên, cũng chưa bao giờ nghe đến cái tên này."

"Ngươi mở ra xem đi."

Người đàn ông do dự rồi mở ra xem, ánh mắt chợt thay đổi: "Cô nương, chúng ta chỉ đưa ngươi đến trạm trung chuyển, con đường sau đó chúng ta không chịu trách nhiệm."

Cô gật đầu và đi theo Hắc Lục lên thuyền. Hắc Lục dặn dò cô không nên ra ngoài, vì nếu có gì xảy ra, họ không chịu trách nhiệm.

Thuyền khởi hành, Sơ Tranh được dẫn đến một căn phòng. Cô đóng cửa lại và thả Vô Địch ra khỏi áo choàng.

Cả ngày, thuyền vẫn lướt qua biển, hàng ngày có người đến đưa thức ăn. Tuy vậy, có một người tên là Diêu Dạ thường gõ cửa phòng cô. Cô không muốn giao du với hắn nên chỉ lạnh lùng đóng cửa lại.

Nhưng rồi lại có thêm một tên quấy rối khác. Cô thực sự không biết phải xử lý hắn như thế nào. Hắc Lục đồng ý cho cô đổi phòng, nhưng cuối cùng, Diêu Dạ cũng chuyển đến bên cạnh phòng cô.

Hắn vẫn gõ cửa, không chịu từ bỏ, nhưng Sơ Tranh đã mất kiên nhẫn với hắn. Cô cảm thấy có điều gì đó quen thuộc từ giọng của người đang trò chuyện cùng Diêu Dạ.

Tóm tắt chương này:

Trong mối quan hệ giữa hai thế giới, Huyền Thánh được xem là nhân vật mạnh mẽ nhất, nhưng thực tế ở Đông Uyên, sức mạnh của Huyền Đế Huyền Tôn lại thấp hơn. Sau khi thông đạo giữa hai thế giới bị phong bế, cái chết của nhiều Huyền Thánh không được biết đến. Sơ Tranh, được biết đến bởi một thông báo mời gọi đến Đông Uyên, gặp khó khăn trong quyết định của mình. Khi lên thuyền để tới Đông Uyên, cô phải đối mặt với sự quấy rối từ Diêu Dạ mientras vẫn tìm hiểu bí ẩn xung quanh cuộc sống của mình.

Tóm tắt chương trước:

Trong một tình huống nguy hiểm, Sơ Tranh và Thiên Cẩm Thử đối diện với những kẻ lạ mặt đang bày trận tấn công. Sơ Tranh nhanh chóng thể hiện sức mạnh vượt trội của mình với một thanh kiếm thần, hóa giải trận pháp của kẻ thù. Sau khi đánh bại chúng, cô gặp một con chim lớn tên Vô Địch và ép buộc nó tiết lộ thông tin về nguồn gốc của những kẻ tấn công từ nơi gọi là Đông Uyên, một địa danh chưa từng nghe thấy trước đó.