Sơ Tranh đi lấy nước nóng, không biết phải làm gì với tình huống hiện tại. Vết thương dưới đầu gối Tạ Xu bị đóng đinh vào, chỉ có thể nhìn thấy một số vết tích mơ hồ, không rõ sâu bao nhiêu. Nghe đến đây, cô nghĩ rằng chỉ có thể chém đứt cái gì đó.
Người khác ở trong tình huống này sẽ nghĩ đến việc trị liệu, nhưng Sơ Tranh lại nghĩ đến việc chém đứt. Khi cô hỏi Tạ Xu làm thế nào thì hắn đơn giản chỉ trả lời rằng không đau. Diêu Dạ bước vào, kinh ngạc khi thấy vẻ đẹp của Tạ Xu. Nhưng khi nhìn xuống chân hắn, biểu cảm của Diêu Dạ lập tức chuyển sang kinh hãi khi nhận ra mức độ nghiêm trọng của vết thương.
Sơ Tranh yêu cầu Diêu Dạ xử lý vết thương. Hắn nhận xét rằng Tạ Xu chịu đựng rất giỏi, vì người bình thường chắc chắn sẽ đau đến hôn mê. Khi kiểm tra vết thương, Diêu Dạ phát hiện miệng vết thương đã từng được bôi thuốc, vì vậy Tạ Xu mới không cảm thấy đau. Diêu Dạ tiến hành xử lý lại và dạy cho Sơ Tranh cách chăm sóc vết thương.
Khi Diêu Dạ rời đi, Tạ Xu hỏi Sơ Tranh tại sao cô lại ở đây và bất ngờ khi biết chiếc thuyền này đi Đông Uyên. Hắn không nhớ chuyện gì đã xảy ra trước đó. Sơ Tranh đặt nước nóng trước mặt hắn nhưng Tạ Xu không có phản ứng. Cô cũng không quan tâm, bắt đầu chăm sóc một con thú cưng của mình.
Sau đó, Sơ Tranh lau mặt cho Tạ Xu, rồi hỏi về vết thương dưới chân hắn. Tạ Xu giải thích rằng đó là do Mộ Dung Sách gây ra, khi hắn không may đụng phải người này sau khi rời khỏi bí cảnh. Sơ Tranh nhớ lại âm thanh mà cô nghe thấy trước đó cũng có liên quan đến Mộ Dung Sách.
Họ trò chuyện về Tạ Xu và những đau đớn mà hắn đã trải qua, từ đó cô nhận ra hắn đang rất cần sự an ủi và ấm áp. Sơ Tranh không thể kiềm chế được, tiến đến và hôn Tạ Xu, khiến hắn bất ngờ và không thể phản ứng kịp. Dù đang ở trong tình huống khó khăn, nhưng cô vẫn làm điều này bằng một lý do riêng.
Tạ Xu, dù đang bị thương, vẫn không thể không cảm nhận được sự gần gũi và sự ấm áp từ Sơ Tranh, điều mà hắn chưa bao giờ trải qua. Hắn ngạc nhiên trước hành động của cô, nhận ra rằng có thể cô cũng đang tìm kiếm một thứ gì đó từ hắn. Sơ Tranh nhẹ nhàng vuốt ve hắn, nói rằng hắn không cần phải lo lắng về việc có thoải mái hay không, và có lẽ vết thương của hắn sẽ cần thời gian để hồi phục.
Sơ Tranh không kiềm chế được mà muốn chiếm hữu nhiều hơn, trong khi Tạ Xu dần dần nhận ra mình đang bị cuốn vào một tình huống phức tạp. Khung cảnh giữa họ không chỉ đơn thuần là sự chăm sóc mà còn là sự kết nối sâu sắc hơn, khiến cho họ không thể quay lại trạng thái trước đó.
Sơ Tranh quyết định chăm sóc Tạ Xu, người đang bị thương nặng ở chân. Khi Diêu Dạ tới kiểm tra, anh nhận ra Tạ Xu đã chịu đựng rất tốt nhờ thuốc trước đó. Trong lúc trò chuyện, Tạ Xu bất ngờ tiết lộ nguyên nhân vết thương do Mộ Dung Sách gây ra. Khi cảm nhận được nỗi đau và sự thiếu thốn tình cảm từ Tạ Xu, Sơ Tranh đã hôn hắn, tạo nên một kết nối sâu sắc giữa hai người. Họ nhận ra rằng đây không chỉ đơn thuần là sự chăm sóc mà còn là một sự gắn bó tình cảm phát triển trong bối cảnh khó khăn.
Sơ Tranh chờ đợi Diêu Dạ, người đã tìm được bạn mới, trong khi boong thuyền dừng lại vì một Huyền thú khổng lồ xuất hiện. Khi xảy ra tình huống khẩn cấp với nhiều người bị trói, Hắc Lục tỏ ra có ý định giết người, nhưng Sơ Tranh đã cứu một nam tử bí ẩn, Tạ Xu, và xác nhận quyền sở hữu của mình bằng cách nói rằng cô đã mua hắn. Cảnh tượng căng thẳng giữa sự sống và cái chết, cùng những giao dịch bất ngờ, làm tăng tính kịch tính của câu chuyện.