Nhiếp Khôn tổ chức một buổi so tài nhằm xem ai có nhiều kỳ trân dị bảo hơn. Sự quan trọng nhất trong buổi này đương nhiên là nguyên linh kim đan, mà đây cũng là một món bảo vật quý giá, thể hiện sự sống còn của một người. Không có mạng sống thì những kỳ trân dị bảo khác cũng trở nên vô nghĩa.
"Người của Thẩm gia cũng đến?" một người hỏi.
"Không chỉ Thẩm gia, còn có Mộ Dung gia nữa," một người khác trả lời. Những người bên Mộ Dung gia chiếm nhiều chỗ ngồi, tạo ra không khí căng thẳng, khiến người khác có cảm giác như họ chuẩn bị âm thầm thực hiện một cuộc cướp bóc.
Có nhiều người không biết Thẩm gia là ai. Kỳ vọng vào vị trí của Thẩm gia trong buổi so tài này không cao vì họ thường giữ mình kín tiếng.
"Người kia," một người chỉ vào Diêu Dạ đang ngồi phía trước. "Đó là thiếu gia chủ của Thẩm gia."
Mọi người bắt đầu bàn tán về sự xuất hiện của Diêu Dạ, nhất là khi họ biết rằng Thẩm gia chủ trước đây đã ra mặt trái ngược với Thẩm gia.
Sau đó, một nhóm người từ Quân gia đi vào, trong đó có một nữ tử với mạng che mặt. Nàng ấy không hề quan tâm đến sự chỉ trỏ của mọi người, điềm nhiên vào vị trí của mình. Mọi người đều khá mờ mịt về nhân vật này.
Khi những gia tộc khác cũng đã hiện diện, không khí trong buổi so tài trở nên ngột ngạt hơn. Những người có tham vọng đều đã đến, từ những người muốn tranh đoạt đến những người chỉ muốn xem kịch.
Sau một thời gian chờ đợi, Nhiếp Khôn đến muộn nhưng không ai dám nói gì. Ông ta là một thánh cấp luyện đan sư, không dễ gì bị áp lực từ những cuộc tranh tài nhỏ nhặt này.
"Hôm nay, mọi người đến đây có lẽ là vì nguyên linh kim đan," ông bắt đầu.
Khi tên của nguyên linh kim đan được nhắc đến, không khí trở nên hồi hộp. "Quý vị muốn có nguyên linh kim đan, hãy báo giá cho ta, nếu cảm thấy vừa lòng ta sẽ đồng ý trao đổi."
Mọi người lập tức đồng loạt đưa ra những món đồ quý giá. Người đầu tiên đã đưa ra một thánh thú biến dị, nhưng điều đó không làm Nhiếp Khôn động lòng.
Các món bảo vật kế tiếp cũng lần lượt được đưa ra nhưng không có gì làm ông cảm thấy hứng thú. Khi một nam nhân từ Mộ Dung gia đề xuất quả huyền hỏa, bầu không khí càng trở nên căng thẳng. Điều này khiến tất cả mọi người phải im lặng, bởi vì quả huyền hỏa được đồn là vô cùng quý giá và có thể giúp người sở hữu từ Thần Đế thăng cấp lên Thần Tôn.
Tuy nhiên, Nhiếp Khôn vẫn không đưa ra phản ứng mạnh mẽ. Điều này khiến mọi người tại hiện trường phải cảm thấy băn khoăn.
Cuối cùng, Diêu Dạ, thiếu gia của Thẩm gia, lên tiếng đề xuất Huyễn Nguyệt Liên. Mặc dù không quý bằng quả huyền hỏa, nhưng nó lại rất có giá trị đối với Nhiếp Khôn. Ông ta gật đầu nhưng vẫn thông báo rằng Huyễn Nguyệt Liên vẫn chưa đủ để đổi lấy nguyên linh kim đan.
Diêu Dạ đề xuất thêm một thánh thú nữa, nhưng Mộ Dung gia cũng lập tức đồng ý với đề xuất tương tự. Lúc này, không khí căng thẳng giữa hai gia tộc bắt đầu gia tăng.
Một nữ tử che mặt, bằng giọng trầm ổn, đã đưa ra đề xuất Viêm Long châu, một vật có thể gây sự chú ý mạnh mẽ. Mọi người trong hội trường đều quay sang nhìn về phía nàng, lòng hiếu kỳ trỗi dậy. Viêm Long châu không chỉ là một viên ngọc phát ra lửa mà còn là một vật quý giá trong giới luyện đan.
Nhiếp Khôn cuối cùng cũng tỏ ra quan tâm và yêu cầu được xem Viêm Long châu một cách tỉ mỉ. Điều đó khiến Sở Ứng Ngữ, người sở hữu viên ngọc, cảm thấy phấn chấn và chuẩn bị trình bày món đồ của mình.
Giữa không khí đang trở nên căng thẳng, một đám người bỗng nhiên lộn xộn, ánh lửa u lam bất ngờ xuất hiện khiến không khí trở nên hỗn loạn.
Nhiếp Khôn tổ chức buổi so tài để trao đổi nguyên linh kim đan, món bảo vật quý giá cho sự sống. Nhiều gia tộc như Thẩm gia, Mộ Dung gia đều có mặt, tạo ra bầu không khí ngột ngạt. Các nhân vật cùng tranh chấp, đưa ra những món đồ vật quý giá, nhưng không ai thu hút được sự chú ý của Nhiếp Khôn cho đến khi Diêu Dạ đề xuất Huyễn Nguyệt Liên. Sự căng thẳng gia tăng khi một nữ tử che mặt đưa ra Viêm Long châu, khiến Nhiếp Khôn bắt đầu quan tâm. Mọi chuyện trở nên hỗn loạn khi một ánh lửa u lam xuất hiện bất ngờ.
Trong hành trình đến tòa thành, Phương Thăng và Sơ Tranh biết rằng Nhiếp Khôn, một luyện đan sư nổi tiếng, đang ở đó và có thể cần kiểm tra thân phận. Sở Ứng Ngữ, với sự tự tin, gặp gỡ Nhiếp Khôn để cầu xin một viên nguyên linh kim đan nhưng bị từ chối. Nhiếp Khôn nổi giận khi biết yêu cầu của nàng, vì đan dược này quá quý giá và ông quyết định tổ chức một cuộc thi để tìm ra người xứng đáng.
Nhiếp KhônDiêu DạThẩm giaMộ Dung giaQuân giaSở Ứng NgữNữ tử che mặt