Khương Lương: Cô thật sự thích Ngọc Vô Ngân sao?

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Liên quan gì đến anh?

Khương Lương: Hỏi một chút thôi mà, không thể nói sao?

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Không thích.

Người thích Ngọc Vô Ngân là nguyên chủ, còn cô thì không.

Trong đầu Sơ Tranh hiện lên đôi mắt màu xanh thẳm đó. Không biết tóc của người đó có mềm không?

Khương Lương: Vậy cô thích hạng người gì?

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Tóc mềm.

Khương Lương sờ tóc mình một chút.

Tóc mềm?

Cô kéo Đệ Nhất Bảng Phong Vân ra khỏi danh sách đen.

Khương Lương: Tóc tôi có mềm không?

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: ???

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Tôi làm sao mà biết, chưa sờ qua.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Khương Lương sao cậu lại kéo tôi vào danh sách đen!!

[ Xin lỗi, ngài không phải là hảo hữu của đối phương, không thể gửi tin nhắn đi, xin hãy thêm bạn trước ]

Sau khi kéo Đệ Nhất Bảng Phong Vân vào danh sách đen, Khương Lương đứng dậy đi đến gương, nhìn tóc mình trong gương.

Tóc không dài lắm, có chút màu nâu sẫm, lọn tóc có hơi cuốn lại, chắc cũng mềm nhỉ?

Thiếu niên xinh đẹp trong gương có chút trừng mắt nhìn.

Hắn nhấp môi dưới, uể oải đi về trước máy tính.

Hắn căn bản không có cách nào giao lưu với người bình thường.

Vào buổi tối hôm Sơ Tranh cứu hắn, Khương Lương đã xâm nhập vào máy tính của Sơ Tranh, biết cô đang chơi game này, còn biết tài khoản của cô, và phát hiện người này chính là nữ sinh đến tìm mình lúc trước.

Sau khi thu thập tâm trạng xong.

Khương Lương: Xoát hình thức địa ngục không? Tôi mang cô.

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Không xoát.

Hình thức địa ngục nghe đã thấy phiền phức.

Không đi không đi.

Khương Lương: Cô cọ kinh nghiệm.

Cọ kinh nghiệm = không phải động thủ

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Đi.

Khương Lương: Cô đợi tôi chút.

Khương Lương lần nữa kéo Đệ Nhất Bảng Phong Vân ra, trước khi hắn kêu rên chất vấn, đã để hắn gia nhập đội ngũ.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân mang theo tâm trạng "con trai nhà mình không thể bị người lừa gạt", dễ dàng gia nhập đội ngũ.

Nhưng mà đứa con trai này không chỉ muốn mình gia nhập, mà còn bảo mình tìm thêm vài người giỏi vào.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: "..."

Rốt cuộc nữ sinh này đã làm gì với con trai nhà hắn rồi!

[ Người chơi Mộ Dung Cẩu Thặng gia nhập đội ngũ ]

[ Người chơi Hoàng Phủ Thiết Ngưu gia nhập đội ngũ ]

Sơ Tranh: "..."

Tên của hai người kia rất thú vị nha.

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Lão đại, kêu ba ba sủng hạnh mi đi!

Mộ Dung Cẩu Thặng: Khương Lương cũng ở đây, đây không phải chúng ta đang quấy rầy thế giới của hai người các ngươi à?

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Câm miệng!

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Biết biết, muốn giữ lại mặt mũi trước mặt Khương Lương chứ gì, chúng ta hiểu.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân:... Còn ai không nhìn thấy à? Còn nữa, ta và Khương Lương rất thuần khiết!! Chính mình xấu xa, thì đừng nhìn ai cũng xấu xa!

Mộ Dung Cẩu Thặng: Tình huynh đệ thần khiết... Ai, cái này... Em gái này sao lại dùng tên tình nhân với mi rồi? Mi ngoại tình? Còn bị Khương Lương bắt được?

Khương Lương: Suy nghĩ phong phú như vậy mà không đi làm biên kịch thì thật đáng tiếc.

Mộ Dung Cẩu Thặng: Khương Lương đừng sợ, anh giúp cậu đánh lão đại, chỉ bằng cái đức hạnh này của hắn mà còn dám ngoại tình, để anh đánh cho hắn không còn chân mà ngoại tình nữa!

Khương Lương: Nói nhảm nữa thì cút ra ngoài.

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Không được không được, chúng ta rất ngoan, đi phó bản gì? Ta còn đang lên lớp đây này, lão đại đột nhiên bảo ta lên mạng, ta dùng cả sinh mệnh để chơi game đấy!

Mộ Dung Cẩu Thặng: Cái tên của tiểu muội muội này thật có cá tính nha, Đệ Nhất Bảng Thần Hào, thật sự giàu vậy sao?

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Cô ấy giàu thật, cái topic tôi cho các cậu xem mấy ngày trước, chính là cô ấy đó.

Mộ Dung Cẩu Thặng:...

Hoàng Phủ Thiết Ngưu:...

Sơ Tranh tiêu hai mươi vạn mua nhiều đạo cụ trong thương thành như vậy.

Có người đem việc này phát lên diễn đàn, trong nháy mắt hot rầm rộ lên.

Mộ Dung Cẩu Thặng và Hoàng Phủ Thiết Ngưu đã sắp tốt nghiệp, đang điên cuồng ôm tập, không có thời gian vào game.

Khoảng thời gian này có chuyện phát sinh, bọn họ cũng không biết rõ.

Tin tức bọn họ bát quái được đều từ chỗ Đệ Nhất Bảng Phong Vân, người có mỏ có thể kế thừa.

Mộ Dung Cẩu Thặng: Thổ hào thất kính thất kính.

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Thổ hào thất kính thất kính.

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Ừ.

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Em gái cao lãnh vậy sao?

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Được rồi được rồi, bảo các cậu đến xoát cái phó bản, các cậu nói nhảm nhiều thế làm gì.

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Ừ.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân:... Cô ừ cái gì?

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Nói nhảm nhiều.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân:...

Mộ Dung Cẩu Thặng:...

Hoàng Phủ Thiết Ngưu:...

Khương Lương: Bắt đầu đi.

Người muốn xoát phó bản hình thức địa ngục thì rất nhiều.

Nhưng mà cái hình thức địa ngục biến thái trong game này được mở ra quá ít, trễ một bước là ngay cả thịt vụn cũng không có mà ăn.

Đội trưởng vẫn là Khương Lương, ba người còn lại cũng không có ý kiến gì.

Hoàn cảnh trong phó bản hình thức địa ngục rất khác với phó bản bình thường, nó âm trầm hơn nhiều.

Lượng máu của nhóm tiểu quái tăng lên, sức chiến đấu cũng mạnh như nhóm quái tinh anh trước đó.

Hình thức địa ngục không hổ là hình thức địa ngục.

Đội ngũ hoàn thành thành tựu nằm liệt giữa đường.

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Khoan đã, em gái à, sao cô không động chút nào thế? Cô là Triệu hoán sư nha!

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Tôi cọ kinh nghiệm.

Mộ Dung Cẩu Thặng:...

Cọ kinh nghiệm mà cũng cọ đến thẳng thắn như thế, bái phục rồi.

Khương Lương: Các anh có được không, còn muốn dựa vào một nữ sinh nữa hay sao?

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Khương Lương, cậu nên hỏi lão đại có được không, còn chúng tôi tuyệt đối không có vấn đề, thân thể khỏe mạnh cường tráng.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân không thèm để ý hai người này.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Tiểu tỷ tỷ, cô thật sự chỉ đến vẩy nước à?

Nếu như là đã qua phó bản, người quen thuộc phó bản mang theo vẩy nước thì không nói làm gì.

Nhưng đây là chưa qua phó bản.

Vẩy nước là thao tác gì chứ!

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Anh thấy tôi giống đang nói đùa à?

Ta! Xưa nay không nói đùa! Nói cọ kinh nghiệm liền cọ kinh nghiệm! Tuyệt đối không động thủ!

Làm người phải nói chữ tín.

Bằng không thì làm sao trở thành một người tốt được!

Khương Lương: Vừa rồi chậm mấy giây, tốc độ khi qua tầng hai cũng chậm, nhanh thêm năm giây nữa, chúng ta sẽ không gặp phải đám quái kia, rốt cuộc mấy người có được hay không?

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Tôi có thuốc, cần không?

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Loại thuốc kia?

Khương Lương: Trong đầu anh trừ những thứ ô uế này ra thì còn gì nữa không?

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Hồi máu.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Loại phó bản này, số lượng thuốc hồi máu có thể sử dụng có hạn chế, tôi cũng có thuốc, đập xong không phải cũng vô dụng như vậy à.

Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Thêm trạng thái.

Thuốc của cô sao có thể giống loại thuốc bên ngoài kia được.

Đệ Nhất Bảng Phong Vân:...

Hoàng Phủ Thiết Ngưu: Ha ha ha ha ha ha ha ha!

Mộ Dung Cẩu Thặng: Ha ha ha ha ha ha ha ha!

Tóm tắt chương này:

Khương Lương và Đệ Nhất Bảng Thần Hào tham gia vào một trận đấu trong game, trong khi Đệ Nhất Bảng Phong Vân lo lắng về sức mạnh của đội ngũ. Cuộc trò chuyện vui vẻ giữa họ tiết lộ tính cách của từng nhân vật, đặc biệt là sự quan tâm đến ngoại hình của Đệ Nhất Bảng Thần Hào. Họ đã phải đối mặt với nhiều thử thách trong phó bản hình thức địa ngục, nơi mà sự phối hợp và kỹ năng là cực kỳ quan trọng. Căng thẳng và hài hước xen lẫn, đội ngũ đã tìm cách vượt qua những chướng ngại vật khó nhằn.

Tóm tắt chương trước:

Khương Lương mở một bưu kiện chứa một vạn tệ và nhanh chóng thông báo cho đội ngũ. Anh yêu cầu thay đội trưởng và dẫn dắt nhóm vượt qua các cửa ải để đến đại BOSS cuối cùng. Sơ Tranh không tham gia chiến đấu khiến mọi người nghi ngờ. Nhóm nhanh chóng mở khóa phó bản địa ngục và nhận phần thưởng. Sự kết hợp giữa Khương Lương và Sơ Tranh gây tò mò trong cộng đồng game. Đệ Nhất Bảng Phong Vân cảnh báo Khương Lương về Sơ Tranh, nhưng anh chỉ xem đây là vấn đề tiền bạc. Cuối cùng, Khương Lương thanh toán chi phí cho đội và mọi người công nhận tài năng dẫn dắt của anh.