Cửa lớn bị đạp vỡ, Chử Mậu giật mình quay lại, thấy Tang Mộng lảo đảo tiến vào. Hắn ngay lập tức đứng dậy hỏi: "Tang Mộng, em sao thế?" Tang Mộng dựa vào khung cửa, đôi cánh màu đen xuất hiện với vết thương chảy máu.

"Em... em bị thương, ai đã làm vậy?" Chử Mậu lập tức đóng cửa lại, lo lắng. Trong trí nhớ của hắn, Tang Mộng luôn rất mạnh mẽ. "Sơ... Sơ Tranh," Tang Mộng nói với sắc mặt tái nhợt. "Sao có thể?" Hắn khó hiểu, vì Sơ Tranh không bao giờ mạnh mẽ hơn cô. Tang Mộng khẳng định: "Cô ta đột nhiên trở nên rất mạnh mẽ."

Chử Mậu bối rối hỏi: "Em không phải nói mất cánh là mất tất cả sao? Sao lại có thể mạnh mẽ như vậy?" Những suy nghĩ về việc Tang Mộng giờ đây có thể còn yếu thế hơn hắn khiến lòng hắn thêm lo lắng. Tuy nhiên, Tang Mộng vẫn chưa kịp giải thích.

Hắn dìu Tang Mộng vào phòng, trong khi đó, Sở Vụ tỉnh dậy giữa cái lạnh, ướt sũng vì quần áo dính sát vào cơ thể. Bên cạnh là hồ nước, ánh trăng phản chiếu làm mặt nước xao động. Hắn nhớ rằng mình đã bị đạp xuống hồ.

Khi quay lại, hắn nhìn thấy kẻ đã làm hắn ngã, ở gần đó, trong bóng tối. "Cô còn muốn giúp Chử Mậu hại chết tôi sao?" Hắn hỏi một cách bình thản. Sơ Tranh đáp lại: "Không phải anh tên Sở Vụ sao? Tại sao tôi phải giúp anh hại chính anh?"

Sở Vụ hít sâu: "Tôi đang nói đến người mà trước đó cô đi theo." "Anh đang nói về tên điên đó sao?" Sơ Tranh hỏi lại. Hắn nhận ra đây chính là nữ sinh mà hắn đã thấy bên Chử Mậu. Thực ra, rất nhiều lần hắn nhìn thấy cô, nhưng chỉ có một mình hắn có thể nhìn thấy, bởi vì cô chỉ là một bóng ma.

Khi Sơ Tranh nói: "Thật ra tôi là Thiên sứ thủ hộ của anh," không khí trở nên ngượng ngập. "Thiên sứ thủ hộ? Tôi sao?" Hắn hoang mang. Hắn chưa từng nghĩ tới cô là một Thiên sứ thủ hộ mà chỉ tưởng rằng đó là một linh hồn.

Trước câu hỏi của hắn, Sơ Tranh không biết trả lời ra sao. "Cô ở bên cạnh Chử Mậu," hắn đoán. "Tôi bị Chử Mậu lừa," Sơ Tranh thanh minh, "Tên của hắn giống với anh nên tôi tưởng đó là anh."

Sau đó, Sở Vụ bất ngờ tiến gần đến cô, nắm lấy cằm cô để nhìn kỹ hơn. Khi hắn sắp hôn cô, đột nhiên ngừng lại và hỏi: "Cánh của cô đâu?" Sơ Tranh tức giận trong lòng, nhưng mặt vẫn bình tĩnh, nhìn Sở Vụ với ánh mắt lạnh lùng.

Sở Vụ phát hiện sự thay đổi trong thần thái của cô, lập tức cảm thấy cô có chút đáng yêu. Mặc dù hắn thầm nghĩ đây có thể là kế hoạch của Chử Mậu, nhưng đôi môi lạnh của hắn đã chạm vào làn da cô, mang theo cảm giác mềm mại.

Tóm tắt:

Tang Mộng xuất hiện với vết thương và đôi cánh màu đen, khiến Chử Mậu lo lắng về sức mạnh của cô. Trong khi Sở Vụ tỉnh dậy và phát hiện sự xuất hiện của Sơ Tranh, một bóng ma mà hắn nhận ra là một Thiên sứ thủ hộ. Câu chuyện xoay quanh mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật và những hiểu lầm dẫn đến xung đột. Mọi thứ trở nên căng thẳng khi Sở Vụ tìm hiểu về Sơ Tranh và những bí mật trong quá khứ.