Trong kho hàng, Sở Vụ bị trói vào cột, không có ai bịt miệng hắn, cho thấy bọn họ không sợ hắn kêu cứu. Dù bị trói, Sở Vụ vẫn không thể che giấu được khí chất tự phụ tự nhiên của mình. Một gã đàn ông với vẻ mặt thỏa mãn tiến lại gần, ánh mắt đầy sắc dục nhìn chằm chằm vào hắn, thốt lên rằng chưa từng thấy được "vưu vật" như thế này.
Gã đàn ông nuốt nước bọt, giơ tay muốn chạm vào Sở Vụ, nhưng bị hắn quay đầu tránh đi. Mỗi lần gã cố gắng sờ vào hắn đều bị tránh né, cho đến khi gã tức giận tát một cái mạnh vào mặt Sở Vụ, để lại một dấu tay trên gương mặt trắng nõn của hắn. Hắn quay đầu lại, ánh mắt tràn đầy sát khí.
Gã đàn ông mắng nhiếc hắn, đưa ra lời đe dọa rằng chỉ cần hắn ngoan ngoãn phục tùng, gã sẽ nhẹ tay với hắn. Nhưng Sở Vụ không chịu nhẫn nhịn, hắn đập đầu vào trán gã làm cho gã lùi lại vài bước. Sự cứng đầu của hắn đã làm gã thêm tức giận, đến mức đưa ra một lời hứa rằng nếu hôm nay không làm cho Sở Vụ phải khóc lóc thì gã sẽ không còn là chính mình.
Đột nhiên, cửa kho hàng bị đẩy mạnh, Chu Cường lao vào và ngã xuống đất, làm bụi bay tung tóe. Gã đàn ông ngần ngại trước sự xuất hiện của Chu Cường, không sao lấy lại tinh thần được. Khi nghe thấy tiếng kêu của Chu Cường, gã vội chạy đến đỡ hắn dậy và hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Chu Cường tái mặt, nhìn về phía cửa với vẻ hoảng sợ. Ánh sáng mạnh từ cửa chiếu vào, tạo nên một bầu không khí căng thẳng. Một nữ sinh xinh đẹp chậm rãi bước vào, đôi tay để trong túi quần, hờ hững quét mắt nhìn xung quanh, môi khẽ mấp máy nói: "Ai, muốn làm cha của hắn?"
Từng chữ rơi xuống như băng giá, khiến lòng người không khỏi rùng mình. Sở Vụ nhìn cô, vẻ căng thẳng có chút thả lỏng, nhưng ngay sau đó, hắn lại cảm thấy ngượng ngùng không dám nhìn thẳng cô. Hắn trong tình trạng quá chật vật.
Sơ Tranh tiến vào kho hàng, không nói một lời, cô tiến lại cởi trói cho Sở Vụ, ánh mắt lạnh lẽo quét qua những vết thương trên cổ tay hắn. Sau đó, cô nhẹ nhàng ôm và hôn mặt hắn, làm cho trái tim Sở Vụ ấm áp một cách bất ngờ.
Thấy Chu Cường không quan tâm đến tình hình, Sơ Tranh khẽ ra tay, khiến hắn bay trở lại, đập vào tường và ngã xuống. Giọng nói của cô lạnh lẽo, không có chút cảm xúc nào, như một cơn gió lạnh xìu từ trên cao xuống.
Trước sự uy nghiêm của Sơ Tranh, Chu Cường không còn cách nào khác ngoài quỳ xuống cầu xin tha thứ, bày tỏ rằng hắn chỉ làm theo lệnh của Triệu gia để đòi nợ. Sơ Tranh hỏi số tiền mà Sở Vụ nợ, và khi nhận được câu trả lời là sáu triệu, cô chỉ liếc nhìn Chu Cường với một ánh mắt đầy lạnh lẽo.
“Chúng tôi chỉ nghe lệnh làm việc”, Chu Cường lập tức biện minh, nhưng sự sợ hãi đã bao trùm toàn bộ không gian. Sơ Tranh không để tâm đến hắn mà tập trung vào Sở Vụ. Cô nhìn hắn với ánh mắt đầy sự lo lắng, toàn bộ sự việc này vẫn cần phải được xử lý đến nơi đến chốn.
Sở Vụ bị trói và đối diện với gã đàn ông thô bạo, nhưng không chịu nhượng bộ trước lời đe dọa. Khi tình hình trở nên khó khăn, Chu Cường đột ngột xuất hiện, nhưng ngay lập tức bị Sơ Tranh, một nữ sinh xinh đẹp, thu hút sự chú ý. Cô can thiệp, cởi trói cho Sở Vụ và thể hiện sự quan tâm. Dù xảy ra bạo động, Sơ Tranh vẫn kiên định và quyết liệt giải quyết tình hình, khiến Chu Cường phải quỳ gối cầu xin tha thứ trong sự sợ hãi.
nhân vật xinh đẹpbạo lựcđe dọatróikho hàngtình huống căng thẳng