Điền Thắng Lợi đã chết. Theo điều tra của cảnh sát, nguyên nhân khả dĩ là do anh ta đã uống nhầm thuốc sâu sau khi say rượu. Tuy nhiên, trước khi cảnh sát đến, Sơ Tranh đã tìm thấy một chiếc lông vũ trên người Điền Thắng Lợi. Chiếc lông vũ màu đen này khiến Sơ Tranh nhớ đếnTang Mộng, con chó điên trước đó.
Sơ Tranh gọi điện cho người đã đưa Tang Mộng đi. Người đó ngạc nhiên và cho biết, Tang Mộng đã bị giáo sư mang đi, và họ không thể liên lạc với giáo sư.
Trong một phòng thí nghiệm, rất nhiều ống nghiệm nằm rải rác, và giữa phòng có một chiếc lọ thủy tinh lớn. Trong đó, Tang Mộng đang cuộn tròn lại, tứ chi và đầu bị giam cầm trong các ống nghiệm, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm về phía không gian nào đó. Cô ta đã phải chịu đựng nhiều loại tra tấn kể từ khi bị đưa đến đây.
Có một người khác trong phòng đang quay lưng lại với Tang Mộng và làm việc trên máy tính. Khi Tang Mộng cố gắng ngồi dậy, các thiết bị trong phòng phát ra cảnh báo. Giáo sư đã quay lại và cảnh cáo cô không được lộn xộn. Ông ta tiến lại gần chiếc lọ, quan sát cô từ trên xuống dưới và hỏi cô khi nào thì cô sẽ cung cấp thông tin mà ông muốn biết. Tang Mộng mỉm cười lạnh lẽo và đáp rằng cô sẽ không nói cho ông trừ khi ông hoàn thành những việc cô đã yêu cầu.
Giáo sư, vẻ mặt không vui, đã đồng ý chờ đợi. Ông ta sau đó rời khỏi phòng trong khi Tang Mộng nhìn theo với ánh mắt đầy oán độc. Đột nhiên, giáo sư quay lại và thấy Sơ Tranh đứng ở cửa với một khẩu súng, ông ta tỏ ra lo lắng và yêu cầu cô bình tĩnh.
"Đoàng —— "
Giáo sư ngã xuống đất, đau đớn ôm lấy chân, trong khi Tang Mộng nhìn thấy Sơ Tranh bước vào. Cô gái với nét mặt lạnh lùng như băng giá bước lại gần giáo sư, ánh mắt đầy quyết tâm.
Sơ Tranh hỏi giáo sư từng cảnh báo ông ta về hành động của mình, rằng đã là đến lúc phải trả giá cho sự ngạo mạn của ông ta. Giáo sư nhớ lại những lời cảnh cáo của Sơ Tranh và cảm thấy hoảng sợ.
Tang Mộng bất ngờ cất tiếng, đâm vào chiếc lọ thủy tinh, gây ra một tiếng vang nặng nề. Cô ta nhấn mạnh rằng Sơ Tranh không thể không thấy sự đau khổ của người khác, đồng thời bắt đầu suy đoán về lý do tại sao Sơ Tranh lại tìm đến nơi này. Cô ta cười khúc khích, không tiếc lời mỉa mai và chế nhạo.
Cứ thế, Tang Mộng với nét mặt điên cuồng cười lớn, nói rằng đau khổ chính là điều để họ tra tấn lẫn nhau. Cuối cùng, cô ta không ngừng thách thức Sơ Tranh.
Khi tiếng cười cuối cùng lắng xuống, Sơ Tranh rời khỏi tòa nhà dưới mưa phùn, ngập trong suy tư. Về đến nhà, căn phòng tối om. Cô bước vào phòng ngủ, nơi có giọng nói khàn khàn của Sở Vụ vang lên.
Hắn tỉnh dậy và phát hiện mình bị trói, cảm thấy hoang mang. Sơ Tranh ngồi cạnh giường, từ từ vỗ về hắn và an ủi rằng mọi thứ sẽ ổn. Sở Vụ khát khao được thả ra, nhưng Sơ Tranh không đồng ý, sợ rằng hắn sẽ lại gặp phải vấn đề trong lúc không kiểm soát được bản thân.
Cuối cùng, cô vẫn quyết định đi lấy đồ ăn cho hắn, và dù Sở Vụ có bị trói, hắn vẫn ngoan ngoãn ăn những món cô đút cho.
Điền Thắng Lợi được phát hiện đã chết với nguyên nhân khả dĩ do uống nhầm thuốc sâu. Sơ Tranh tìm thấy một chiếc lông vũ trên thi thể và điều tra về Tang Mộng, người bị giáo sư giam giữ trong phòng thí nghiệm. Sau nhiều cuộc đối thoại căng thẳng, Sơ Tranh xuất hiện, sử dụng súng chống lại giáo sư. Cuối cùng, cô trở về chăm sóc Sở Vụ, người bị trói và cảm thấy hoang mang, trong khi cả hai đều phải đối mặt với những căng thẳng gia tăng xung quanh họ.
Sơ Tranh đối mặt với thiếu niên tự xưng là Thiên Sứ, ngăn cản hắn trở về nhân gian sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Hai người xảy ra xung đột ngay trong hành lang bệnh viện, dẫn đến một vụ nổ lớn. Sau đó, Sơ Tranh tiếp tục tìm kiếm thông tin về Điền Thắng Lợi, nhưng khi đến nhà hắn, cô phát hiện một cảnh tượng khủng khiếp với thi thể và sự hỗn loạn bên trong.