Sơ Tranh thay một bộ quần áo sạch sẽ, không chọn những bộ Âu phục hoa lệ mà chỉ mặc một bộ đồ đơn giản thoải mái: bên trong là áo sơ mi, phía dưới là váy ngắn và bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác đen rộng rãi. Tóc của cô khá dài, hơi xoăn và chạm đến hông.
Sơ Tranh ngồi trước gương, nhìn hình ảnh của mình. Bộ trang phục màu đen làm nổi bật làn da trắng như bạch tuyết của cô. Đôi mày liễu cong cong và đôi mắt đen láy thanh tú, cánh môi màu anh đào khẽ nhấp nhô, trong khoảnh khắc tỏa ra khí thế sắc bén. Cô không cần bất kỳ trang sức nào, vẫn xinh đẹp như một bức tranh.
Đúng lúc này, bên cạnh cô, Tô Lê - cô gái nấm - đang hoảng sợ tột độ. Cô ấy đã nghĩ đến việc mình có thể bị bọn buôn người bắt cóc và chưa từng cảm thấy hoảng sợ như lúc này. Tô Lê vừa mới bước sang tuổi hai mươi, tự thưởng cho mình một chuyến du lịch, nhưng chính chuyến đi đã đưa cô đến nơi đây, nơi mà truyền thuyết nói về Huyết tộc. Cô thấy mình chẳng khác gì một bữa ăn cho Huyết tộc và lòng hoảng sợ khiến cô chỉ muốn về nhà.
Khi Tô Lê vẫn còn trong đầu những ý nghĩ hoang mang, thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Sơ Tranh mở cửa và thấy một nữ sinh mặc Âu phục màu lam, không có bất kỳ biểu cảm nào, thông báo rằng họ có mười lăm phút để tập hợp tại đại sảnh dưới tầng.
Tô Lê đầy lo lắng hỏi Sơ Tranh, không biết việc họ phải xuống dưới là để làm gì. Sơ Tranh tỏ ra bình thản hơn và nhắc nhở Tô Lê không nên quá ồn ào. Họ ra khỏi phòng, bước qua một hành lang dài và không gặp ai. Xuống đến đại sảnh, Tô Lê nhận ra có rất nhiều người, ai cũng mặc trang phục đẹp đẽ nhưng không khí ở đây rất u ám.
Hai người họ là những người mới đến, vừa đứng ở đó thì một nữ sinh tóc vàng xuất hiện, thu hút sự chú ý của đám đông. Bà ta thông báo chương trình học hôm nay là học tập lễ nghi, và tất cả các học viên trừ người mới tới phải về phòng học. Tô Lê và Sơ Tranh đứng lại, cảm thấy lo sợ giữa những con người xa lạ này.
Nữ sinh tóc vàng ra lệnh cho một Huyết tộc dẫn họ đi, và bà ta cũng đến gần, cẩn thận nói rằng nơi đây là học viện Ivy Gerster. Sơ Tranh thừa nhận cô biết nơi này. Người phụ nữ tóc vàng mong đợi điều này, nhưng Sơ Tranh lại rút cánh tay ra khỏi túi và đề nghị đi dạo. Bà ta vui mừng nhận lời.
Khi ra ngoài, Tô Lê phát hiện rằng họ đang ở trong một tòa lâu đài cổ giữa sườn núi, nhìn xuống thấy những tòa lâu đài khác xung quanh. Người phụ nữ tóc vàng giải thích về học viện, cho biết Ivy Gerster có ba học viện, trong đó học viện Thiên Quang là thấp nhất. Khi Tô Lê thắc mắc về lý do họ bị đưa đến đây, Sơ Tranh nhanh chóng trả lời: "Bởi vì cô là thức ăn."
Tô Lê hoảng sợ khi nghe thấy điều đó, nhưng người phụ nữ tóc vàng khẳng định rằng họ sẽ không bị hút khô và rằng việc đưa họ đến là để tận dụng họ một cách khác chứ không phải để ăn thịt. Tô Lê vẫn cảm thấy lo lắng khi nghĩ đến việc liệu rằng Huyết tộc có thực sự ăn cả xác chết hay không. Sơ Tranh nhẹ nhàng giải thích rằng mình không ăn thi thể, làm người phụ nữ tóc vàng cảm thấy bức xúc về cách mà Huyết tộc được coi là.
Sơ Tranh mặc một bộ đồ đơn giản và tự tin ngắm nhìn bản thân trước gương, trong khi Tô Lê thì hoảng sợ vì lo lắng về bọn buôn người. Khi hai người họ được yêu cầu xuống đại sảnh, Tô Lê cảm thấy lo lắng giữa những người xa lạ. Nữ sinh tóc vàng thông báo về lớp học lễ nghi và dẫn họ đi, giải thích rằng họ đang ở trong học viện Ivy Gerster, nơi mà Tô Lê được cảnh báo rằng mình có thể trở thành thức ăn cho Huyết tộc. Dù lo lắng, Sơ Tranh đảm bảo rằng không ai sẽ bị ăn thịt, làm nhẹ bớt nỗi sợ hãi cho Tô Lê.
Sơ Tranh một tay kiểm soát tình hình khi đối đầu với Ayer, một huyết tộc, gây ra rắc rối khi gã không nhận ra sức mạnh của cô. Trong lúc xảy ra xô xát, Ayer bị trói và Sơ Tranh dùng áp lực để đe dọa gã. Người phụ nữ tóc vàng, mặc dù lo lắng cho Ayer, buộc phải quyết định giữa sự sống và cái chết khi chứng kiến sức mạnh của Sơ Tranh. Cuộc gặp gỡ căng thẳng giữa các nhân vật dẫn dắt câu chuyện vào một khúc ngoặt đầy bí ẩn về thế giới Huyết tộc.