"Không phải, người đó đang nói dối, hắn căn bản không có vợ."

Ông Cao quăng một xấp tài liệu qua, tức giận quát lớn: "Người ta đã kết hôn năm năm! Con cũng đã hai tuổi rồi!"

Cao Tuyết Vân nhìn bức ảnh của đứa trẻ, hoang mang bất ngờ nói không thành lời. Sau một lúc lâu, cô mới thì thào: "Sao có thể..."

"Cha, nghe con nói, con không biết gì cả, hắn đã lừa con, chúng ta cần tìm hắn để làm rõ chuyện này!"

Ông Cao thở dài: "Không tìm thấy người."

"Tại sao không tìm thấy? Hắn trước đây còn chấp nhận phỏng vấn mà? Tại sao bây giờ lại không tìm được?" Cao Tuyết Vân chất vấn.

Ông Cao: "Sau phỏng vấn hắn đã được một chiếc xe đón đi, từ đó không có dấu hiệu nào nữa. Dù có tìm thấy hắn đi nữa thì làm được gì? Vấn đề còn nhiều hơn thế!"

Ông Cao cảm thấy quá thất vọng trước tình hình hiện tại. Không chỉ một chuyện mà là vô số những tin tức scandal.

"Con còn làm gì nữa?" Ông Cao hỏi.

Cao Tuyết Vân lắc đầu: "Không có cha, con không làm gì. Cha hãy dập tắt những chuyện này đi! Cha nhất định có biện pháp."

Nhắc đến đây, ông Cao lại càng tức giận. Sau khi vụ việc này xảy ra, ông đã lập tức cho người ngăn chặn độ nóng của nó, nhưng không hiểu sao tin tức vẫn ngày càng lan rộng.

Ông tiêu tốn tiền để dập tắt tin tức, mà có người khác lại dùng tiền để khuếch đại nó. Người phía đối diện chẳng màng đến tiền bạc, vậy nên tin tức không thể nào bị ngăn chặn.

Ông Cao nghe Cao Tuyết Vân quát tháo, cảm thấy đau đầu, nên đã cho người nhốt cô vào phòng, không được phép ra ngoài nếu không có sự cho phép.

...

Tại Giải trí Hoàng Phi, Tạ Chu nhìn vào danh sách hot search mới nhất với vẻ ngạc nhiên.

"Cao gia đã đắc tội với ai vậy?" Hắn hỏi.

Trợ lý đáp: "Có thể là Cố Sơ Tranh. Trước đó có người chụp được hình ảnh Cao Tuyết Vân bị ném ra khỏi trung tâm thương mại. Tôi đã điều tra được một số thông tin và có cả hình ảnh."

Trợ lý đưa ảnh cho Tạ Chu xem. "Đây là hình chụp ngày hôm đó."

Trợ lý chỉ vào màn hình, hình ảnh ghi lại từ bên ngoài trung tâm thương mại đến cửa hàng nơi Cao Tuyết Vân bị Sơ Tranh đè xuống không có sức kháng cự nào.

"Tôi còn làm rõ được scandal xấu liên quan đến Cố Sơ Tranh trước đó, thực chất là do Cao Tuyết Vân đứng sau thao túng. Cố Sơ Tranh chỉ là ăn miếng trả miếng..."

Người phụ nữ này trả thù cũng nhanh và ác liệt.

"Tạ tổng, Cố Sơ Tranh không phải người tầm thường."

Đến cả Cao gia cũng dám chọc giận như vậy, bọn họ còn chưa điều tra được tin tức cụ thể.

Hơn nữa, thông tin của cô ta lan ra cũng quá nhanh.

Dù cho cô ta điều tra được chuyện Cao Tuyết Vân gây chuyện với mình, nhưng chắc chắn cô cũng phải thăm dò về Cao Tuyết Vân chứ nhỉ?

Chẳng qua chỉ mới vài ngày trôi qua, cô đã ra tay như vậy khiến mọi người đều phải bàng hoàng.

Tạ Chu tắt màn hình: "Việc này cứ im lặng xem tình hình diễn biến như thế nào."

"Còn về Cố Sơ Tranh?"

"Tiếp tục điều tra."

"Dạ." Trợ lý chuẩn bị rời đi nhưng lại quay lại: "Tạ tổng, tiểu thư Mạn Mạn nói muốn casting vai nữ hai cho phim « Thủy Nguyệt Kính Hoa », nhờ tôi truyền đạt tới ngài, gần đây cô ấy có thể sẽ không tới được."

Tạ Chu nhíu mày: "Đưa kịch bản cho cô ấy."

Trợ lý hiểu ý, đây có nghĩa Tạ Chu muốn dành vai diễn này cho cô ta.

...

Tại một nơi khác, Sơ Tranh nằm dài trên ghế, trong đầu cô vang lên những lời lẽ từ Vương Giả.

【 Tiểu tỷ tỷ nhanh nhìn đi, tôi không nói sai chứ, có tiền có thể sai khiến quỷ thần, sau này cô hãy nỗ lực phá sản cho tốt, đừng nghĩ đến việc xử lý ai nữa, bạo lực không phải điều mà phụ nữ nên làm. 】

"Nếu tôi có thể xử lý được bọn chúng, thì bây giờ đâu còn gặp phiền phức như vậy?" Sơ Tranh thẳng thừng đáp.

【...】 Thật mệt mỏi! Offline để lấy lại bình tĩnh!

Sơ Tranh tự hỏi, Cao Tuyết Vân đã giải quyết xong, thì chuyện của Tô Tửu chắc cũng gần ngã ngũ, không còn Cao Tuyết Vân thì hắn cũng không thể làm khó dễ nữa nhỉ?

Cuối cùng chỉ còn lại thẻ người tốt...

Đinh ——

[ Bùi Vũ: Cố tổng, Tô Tửu nhập viện rồi. ]

Sơ Tranh nhìn tin nhắn ngắn, chăm chú trong gần ba mươi giây, sau đó từ từ trả lời.

[ Cố Sơ Tranh: Tôi sẽ trả tiền thuốc men. ]

Bùi Vũ bên kia chắc chắn đã bị chữ ấy làm cho shock, Tô Tửu còn được đối đãi như vậy, không lẽ vì Cố tổng không rõ lai lịch này coi trọng hắn sao?

Sao hắn nhập viện lại không thể hiện một chút lo lắng nào vậy?

【 Tiểu tỷ tỷ à. 】 Vương Giả thở dài 【 Giờ cô nên chạy ngay đến bệnh viện, quan tâm chăm sóc hắn, sao có thể làm ra chuyện không bằng cầm thú mà lại từ chối như vậy!! 】

Bảo cô có muốn giữ thẻ người tốt không! Có muốn trở về không!

Sơ Tranh: "..."

Lúc Tô Tửu quay phim, chân hắn bị giá đỡ đập phải, giờ chân đã sưng đỏ thành một mảnh, không thể đi nổi.

Tô Tửu ngồi trên giường xem kịch bản, nhưng không thể nào tập trung nổi.

Gương mặt điển trai của hắn hiện giờ có vẻ tái nhợt vì đau đớn.

"Hình như cậu ấy đã ngủ, có cần tôi gọi cậu ấy dậy không?" Bùi Vũ hỏi.

Sơ Tranh tháo khẩu trang, vò vò nhét vào túi: "Không cần, anh có việc thì đi trước đi."

Bùi Vũ hiểu ý: "Vậy tôi sẽ đi trước."

Sơ Tranh kéo ghế ngồi xuống, đưa tay rút kịch bản ra từ tay Tô Tửu.

Vừa ngẩng đầu, cô đã đối diện với đôi mắt ướt sũng của Tô Tửu.

Tô Tửu miễn cưỡng nở nụ cười: "Tôi nghĩ cô sẽ không đến."

Hắn tận mắt thấy Bùi Vũ gửi tin nhắn cho cô, và cũng nhìn thấy cô trả lời, cảm thấy thất vọng.

Hắn muốn cô đến thăm mình.

Lúc đầu, Tô Tửu ngỡ ngàng trước suy nghĩ của mình, sao lại có thể nghĩ như vậy chứ.

Nhưng hắn không ngừng tự thuyết phục rằng, nếu như cô thực sự có ý đồ gì, thì đã có nhiều cơ hội để làm nhưng cô không làm gì cả, đúng không?

Có lẽ cô khác với những người còn lại?

Đây là lần đầu tiên họ gặp lại kể từ khi hoàn thành chương trình thực tế.

Sơ Tranh buông kịch bản xuống: "Khi quay phim cậu nên cẩn thận một chút."

"Cô quan tâm đến tôi sao?" Tô Tửu hỏi, mắt hắn có chút lấp lánh.

Hai tay Sơ Tranh đan chéo vào nhau, bàn trên đùi: "Cậu gặp chuyện, tôi sẽ gặp phiền phức."

Thẻ người tốt không thể gặp rắc rối.

Tô Tửu không hiểu lắm về câu nói này.

Hắn có thể từ ánh mắt của người khác mà phân biệt được suy nghĩ của họ về mình, nhưng với người này thì không thể.

Ánh mắt cô quá bình tĩnh.

Bình tĩnh như mặt hồ không gợn sóng, không ai có thể trở thành tiêu điểm trong mắt cô...

Không ai có thể.

Tô Tửu mấp mái môi khô: "Tôi muốn uống nước."

Sơ Tranh đưa tay lấy cốc bên cạnh, phát hiện trong đó không có nước, bèn đứng dậy ra ngoài rót cho hắn.

Tô Tửu uống một ngụm nước, cảm giác ấm áp dễ chịu.

Hắn bỗng nhớ lại, trong chương trình truyền hình thực tế, cô rất biết quan tâm chăm sóc người khác, mặc dù sắc mặt lạnh lùng nhưng cô luôn để ý tới từng chi tiết nhỏ.

Tô Tửu uống xong nước thì trả lại cốc cho cô.

"Không còn muốn uống nữa sao?"

Tô Tửu: "..."

Cất đi giúp tôi với được không?

Đây không phải là việc bình thường để làm sao?

Tô Tửu xấu hổ thu tay lại, hơi khó khăn đặt cốc xuống bên cạnh.

Hắn thử thăm dò đưa ra một vài yêu cầu, mặc dù ánh mắt cô hơi lạnh, nhưng cô vẫn quay đi làm việc khác.

Hắn càng nhìn càng không hiểu ý của cô là gì.

Hắn đối với cô hình như có chút...

Tóm tắt chương trước:

Sơ Tranh không thể chịu nổi những bức ảnh xấu xí của mình bị đăng tải và quyết định phải trả thù. Tại cửa hàng thời trang, sự gặp gỡ với Cao Tuyết Vân trở thành cuộc xung đột căng thẳng khi cô ta cướp đồ của Sơ Tranh. Cuộc chiến leo thang khiến Cao Tuyết Vân hoảng loạn và bị ném khỏi cửa hàng. Tin tức về Cao Tuyết Vân trở thành người tình bí mật của một người có vợ khiến cô ta bẽ bàng và chịu chỉ trích từ xã hội, cũng như sự giận dữ từ gia đình.

Tóm tắt chương này:

Cao Tuyết Vân phát hiện sự thật về người đàn ông mà cô tin tưởng không có vợ và có con. Ông Cao lo lắng về việc những scandal liên quan đến gia đình mình đang lan rộng. Trong khi đó, Tạ Chu nghi ngờ sự liên quan của Cố Sơ Tranh trong sự việc. Sơ Tranh đối diện với một tình huống khó xử khi Tô Tửu bị thương và cần sự chăm sóc, từ đó ràng buộc mối quan hệ giữa họ càng bộc lộ hơn. Tình huống càng có chiều hướng căng thẳng khi mọi người bắt đầu tìm kiếm sự thật và giải quyết khủng hoảng.