"Điện hạ, không phải ngài lưu lại mật chỉ thoái vị sao?" Carlo hỏi, vẻ mặt vô tội. "Giao trách nhiệm cho ta dẫn đầu Huyết tộc, trên mật chỉ đã viết rõ ràng, huyết ấn của ngài cũng ở trên đó."
Huyết ấn của Huyết tộc là biểu trưng được tạo ra từ máu của chính mình, chỉ có thể được sử dụng bởi người mang huyết tộc. Đó là lý do tại sao mặc dù có sự nghi ngờ từ phía họ, nhưng không thể phản bác lại.
Sơ Tranh lãnh đạm nói: "Chuyện này, hỏi Hạ Từ sẽ rõ."
Vì sao nguyên chủ lại để lại huyết ấn cho Hạ Từ? Là vì Hạ Từ muốn đến thế giới loài người, một điều vốn không được phép, nhưng Hạ Từ đã thuyết phục nguyên chủ bằng vài câu. Nguyên chủ đã cho cô ta một cái huyết ấn, nghĩ tới việc nếu nguyên chủ là đàn ông, thì Hạ Từ có thể chính là ánh trăng trong lòng họ, khiến cho mọi điều đều được chấp nhận.
Sơ Tranh không hiểu vì sao nguyên chủ lại đặc biệt thích Hạ Từ. Cô ấy chỉ có một sự ưu ái đặc biệt chứ không hề có tình cảm khác. "Chẳng lẽ Hạ Từ còn biết cả tà thuật gì đó?!"
Trong khi Sơ Tranh còn đang mải suy nghĩ, Hạ Từ đã được người kéo lên. Thần sắc Hạ Từ tái nhợt, nói: "Điện hạ, ta không rõ, ngài chỉ để lại mật chỉ, ta cũng không biết là vì sao. Ngài bảo ta đi theo Carlo đại nhân..."
Hai người họ đã đồng ý rằng Sơ Tranh là người lưu lại mật chỉ, và họ chỉ làm theo những gì đã được viết trên đó. Hạ Từ hỏi: "Điện hạ, rốt cuộc ngài sao thế?" Cuối cùng, cô ta còn dùng vẻ mặt khổ sở nhìn Sơ Tranh.
Sơ Tranh cảm thấy phiền phức, "Có thể xử lý được không?! Tại sao ta lại chạy đến nơi này chịu tội chứ!"
Huyết tộc trong đại sảnh đều có những cái nhìn khác nhau, nhưng Carlo lại rất bình tĩnh. Sơ Tranh cảm thấy chắc chắn rằng hai người này còn có hậu chiêu. Cô thả ngân tuyến ra, kéo dài ra ngoài.
"Điện hạ, xin hỏi mật chỉ là ngài lưu lại sao?" Một Huyết tộc cả gan chất vấn. "Không phải," Sơ Tranh lạnh lùng trả lời. "Vậy huyết ấn thì sao?" Huyết tộc kia lại hỏi. Sơ Tranh hỏi lại: "Các ngươi đã cẩn thận nhìn qua huyết ấn kia chưa?"
Họ đều chưa. Sơ Tranh nói: "Huyết ấn không nhất định là viết xong mật chỉ mới lưu lại, cũng có thể là huyết ấn tồn tại trước, mật chỉ được viết lên sau."
Sơ Tranh nhớ rằng nguyên chủ từng cho Hạ Từ một cái huyết ấn và đã viết lên một tấm gấm lụa không lớn. Bây giờ, cô hỏi Hạ Từ: "Mật chỉ đâu? Lấy ra xem là biết."
Hạ Từ cảm thấy bất an, nhìn về phía Carlo. Carlo nói: "Điện hạ, coi như huyết ấn tồn tại trước nội dung của mật chỉ, cũng không thể chứng minh được điều gì."
Sơ Tranh bình tĩnh gật đầu: "Cái thái độ bình tĩnh này của ta, lại khiến Carlo rất bất an." Bruno nói: "Thân vương Carlo, nếu điện hạ đã bảo ngươi lấy ra, thì hãy lấy ra đi."
Cuối cùng Carlo giao ra mật chỉ. Sơ Tranh mở ra, nhưng chữ viết lại giống như kiểu "bơi chó". "Cái mật chỉ này không phải nguyên chủ viết, nhưng chắc chắn họ đã bắt chước."
Sơ Tranh hít sâu, mặt không biểu cảm và đưa cho bên cạnh. Bruno định nhận lấy, nhưng Tô Cực nhanh hơn một bước.
Bruno mở mật chỉ ra, nhìn kỹ huyết ấn. Cuối cùng, anh đặt câu hỏi: "Thân vương Carlo, chữ viết này đều bao trùm lấy huyết ấn, chuyện này giải thích thế nào?" Carlo giải thích nhưng không thể thuyết phục.
Sơ Tranh lạnh lùng trả lời: "Nội dung mật chỉ nhiều như vậy, vì sao ta lại chọn một tấm gấm lụa nhỏ như thế để viết?" Carlo bị dồn vào thế khó, và cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng.
Sơ Tranh khẳng định: "Mỗi một cái huyết ấn ta lưu lại đều có ghi chép."
Hạ Từ hoang mang hỏi tại sao không biết điều này. Sơ Tranh nói: "Huyết ấn ta đưa cho ngươi đâu?"
Hạ Từ hơi lúng túng: "... Ta... Ta làm mất rồi."
Sơ Tranh lại hỏi: "Còn nhớ rõ tại sao ta phải cho ngươi huyết ấn không?" Hạ Từ chịu áp lực, né tránh câu hỏi.
Sơ Tranh giơ tay, vết máu trên tấm lụa bỗng chốc lóe lên, ấn ký màu đỏ hiện ra. Cô vẽ ra một ấn ký khác trên không trung, khiến mọi người xung quanh đều ngạc nhiên, mờ mịt không biết đang có chuyện gì xảy ra.
Trong cuộc hội nghị của Huyết tộc, Carlo đối chất với Sơ Tranh về một mật chỉ mà cô được cho là đã để lại. Huyết ấn của Sơ Tranh là vấn đề chính, khi Hạ Từ không thể giải thích rõ ràng về sự tồn tại của nó. Sơ Tranh khẳng định rằng huyết ấn không thể chỉ đơn thuần là thành phần phụ thuộc vào mật chỉ và yêu cầu Hạ Từ xuất trình huyết ấn mà cô đã nhận. Cuộc cãi vã trở nên căng thẳng hơn khi mọi người nghi ngờ về sự trung thực của Carlo và nội dung mật chỉ, dẫn đến một sự tiết lộ bất ngờ của Sơ Tranh về huyết ấn và tà thuật.
Trong buổi lễ kế vị căng thẳng, Carlo cố gắng thu phục các thân vương nhưng gặp khó khăn. Lucy ủng hộ hắn nhưng sự hoài nghi về việc nữ vương thoái vị lan tràn. Khi Bruno đến, ông ta đưa ra nghi ngờ về Carlo, cho rằng hắn mưu hại Sơ Tranh, người thừa kế thực sự. Không khí trở nên căng thẳng khi Sơ Tranh bước vào và mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô, khiến cuộc đấu tranh quyền lực càng thêm phức tạp.