Sơ Tranh xuống lầu, tiện tay ném cái kẹp tóc trong tay vào thùng rác. Cố vấn pháp luật của Thẩm gia nhìn hành động này với sự tò mò. Hắn là người kế thừa vị trí của cha, luôn là cố vấn pháp luật của Thẩm gia. Sau khi Thẩm gia gặp chuyện, nhiều người đã rời đi, nhưng hắn vẫn ở lại vì có sự trung thành với tập đoàn.
Khi Sơ Tranh trở về, hắn thậm chí không giao lưu với cô vì cô rất sợ người lạ. Kể từ khi Thẩm gia xảy ra chuyện, ngoài việc gặp cô ở bệnh viện, hắn không có dịp tiếp xúc với cô. Đột nhiên, Sơ Tranh gọi điện cho hắn, yêu cầu trong vòng hai tiếng phải mang sáu triệu tiền mặt đến. Hắn không khỏi kinh ngạc trước yêu cầu này. Hắn cũng thấy hành động của cô rất kỳ lạ, khác hẳn với hình ảnh mà hắn có về cô.
Sơ Tranh không có chỗ ở vì Thẩm gia đã không còn khả năng cung cấp tài chính, và hiện tại cô sống ở trường học. Khi đi ngang qua bệnh viện nơi cha cô nằm, cô đứng ngắm một lát rồi vào trong. Cô không nghĩ rằng người Thẩm gia sẽ giúp đỡ mình; Thẩm gia đã sắp phá sản, ai cũng lo cho bản thân mình. Cô tìm hiểu và biết rằng viện phí cho cha đã được thanh toán, nhưng không biết ai đã làm việc đó.
Cô quyết định nộp thêm một số tiền, yêu cầu bệnh viện gọi cho cô khi cần. Đối với cô, cha mình chỉ là một người xa lạ, nên cô không có ý định lên thăm ông.
Trong phòng bệnh, Thẩm Minh, ngồi bên giường bệnh, nghe trợ lý báo tin về việc em gái của ông đã đến nộp tiền viện phí rồi đi ngay. Ông cảm thấy khó chịu khi biết cô không lên thăm. Ông hỏi về nơi ở của cô và quyết định sẽ đón cô về ở một căn nhà ở trang viên suối nước. Trợ lý rời đi, để lại Thẩm Minh với những suy nghĩ nặng nề.
Trở về trường học, Sơ Tranh xin nghỉ ra ngoài, chỉ tham gia một vài tiết học rồi trở về ký túc xá. Mới quay về, cô đã nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt. Khi nhìn lên, cô thấy bóng dáng của một cô gái bên trong.
Nguyên chủ không thường xuyên ở lại trường, nhưng mỗi học sinh đều được cấp một chỗ ngủ. Sau khi tập đoàn Thẩm gia phá sản, ngôi nhà của họ đã bị bán đi. Sơ Tranh không biết quá khứ và những áp lực mà nguyên chủ đã trải qua. Cô chỉ nghe tin tức mà nguyên chủ không kịp chống cự quá nhiều. Những người bạn cùng phòng không ngừng gây khó dễ cho cô, khiến cô mệt mỏi và không biết phải làm gì.
Trong ký túc xá, Sơ Tranh thấy một chiếc ghế nhựa, đi đến và lấy một cái chậu nước bẩn. Âm thanh loảng xoảng làm bọn họ chú ý đến cô. Bưng cái chậu, Sơ Tranh không do dự gì nữa, đi thẳng vào trong.
Ba nữ sinh trong ký túc xá nhìn cô với vẻ kinh ngạc. Một cách tự nhiên, Sơ Tranh dội nước vào giường của bạn cùng phòng một cách mạnh mẽ. Mùi hôi thối từ nước trong chậu bỗng lan tỏa. Những cô gái kia sợ hãi kêu lên, còn bạn cùng phòng thì bàng hoàng nhìn chăn ướt sũng.
Bạn cùng phòng tức giận và không tin nổi vào những gì xảy ra. Sơ Tranh thản nhiên tuyên bố mình không làm gì cả. Sau những lời tranh cãi, ba nữ sinh không có bằng chứng xác đáng để cáo buộc cô, nhưng lại cho rằng cô chính là thủ phạm. Sơ Tranh cứ bình tĩnh từ chối mọi cáo buộc, khiến không khí trở nên căng thẳng.
Sự việc trở nên nghiêm trọng hơn khi Sơ Tranh nhắc đến việc đưa sự việc đến cảnh sát nếu không có chứng cứ. Cuộc cãi vã trở thành sự căng thẳng lớn trong ký túc xá. Mọi người đứng ngoài tò mò về những gì đang xảy ra bên trong.
Tình hình trong ký túc xá hoàn toàn thay đổi sau khi Sơ Tranh đưa ra lý lẽ vững vàng, khiến ba nữ sinh kia đều bất ngờ và không biết phải ứng xử thế nào.
Sơ Tranh gặp khó khăn sau khi Thẩm gia phá sản, cô sống ở ký túc xá và đối mặt với những khó dễ từ bạn cùng phòng. Sau khi nộp tiền viện phí cho cha, cô không quan tâm đến ông. Trong ký túc xá, Sơ Tranh bất ngờ phản kháng bằng cách dội nước bẩn vào giường bạn cùng phòng, gây ra cuộc cãi vã căng thẳng. Trước sự chỉ trích, cô bình tĩnh từ chối mọi cáo buộc và thậm chí đe dọa sẽ đưa sự việc đến cảnh sát, khiến mọi người trong ký túc xá bất ngờ với sự kiên quyết của cô.
Sơ Tranh gặp bà Tống để bàn về hôn ước giữa hai gia đình. Bà Tống thất vọng vì Sơ Tranh không được giáo dưỡng tốt và không muốn hôn ước này. Tuy nhiên, Sơ Tranh đã tự tin thể hiện bản thân và bất ngờ mang đến một số tiền lớn, khiến bà Tống hoang mang. Sự việc làm náo động quán cà phê và Sơ Tranh rời đi trong vẻ kiêu hãnh, để lại bà Tống trong tình trạng bối rối.
Sơ TranhCố vấn pháp luật của Thẩm giaThẩm MinhBạn cùng phòng