Phong Vọng bước lên xe với sắc mặt khó chịu, hai tay ôm lấy cơ thể, trông như thể đang rất tức giận và không muốn ai dỗ dành. Sơ Tranh theo sau lên xe, trong khi trợ lý ngồi ở ghế trước để lái.
Bầu không khí trong xe trở nên yên lặng. Phong Vọng liếc nhìn Sơ Tranh: "Em không phải tới đón tôi sao? Sao lại thành buổi gặp gỡ với fan thế này?" Giọng điệu của anh thật sự không thể hiểu nổi.
"Chúng ta hãy nói chuyện một cách nghiêm túc." Phong Vọng không hiểu sao người khác lại gọi cô là chồng mình. "Hừ."
"Họ dựa vào cái gì mà gọi em như vậy?" Anh cảm thấy rất khó chịu khi nghe người khác gọi cô như thế.
"Vì sao lại không được?" Sơ Tranh cảm thấy chỉ là một kiểu xưng hô mà thôi.
"Em có muốn làm chồng của họ không?" Phong Vọng hỏi.
"Chỉ muốn làm chồng của anh." Sơ Tranh nói.
Phong Vọng thấy khó chịu, phản ứng của cô có phần không giống với lời bông đùa của anh. Lúc anh muốn dẫn dắt cuộc trò chuyện sang đề tài mập mờ thì cô lại lảng đi, nhưng đôi khi cô lại nói ra những điều khiến anh phải suy nghĩ.
"Muốn hôn một cái," Phong Vọng đột nhiên nói, "kiểu hôn năm phút đó."
Sơ Tranh không từ chối lời đề nghị này, ra hiệu cho anh lại gần. Khi anh hôn, Phong Vọng vừa không nghiêm túc vừa lấy điện thoại ra chụp hình. Sơ Tranh phải giữ tay anh lại và nhắc nhở: "Hãy chú tâm hơn."
Sau khi hôn, Phong Vọng đăng một bài trên Weibo với bức ảnh của họ. Ngay lập tức, fan của Sơ Tranh tràn vào bình luận và chỉ trích anh. Họ cho rằng anh chỉ là một người bình thường không xứng với cô.
Phong Vọng tức giận ném điện thoại, cảm thấy không thể chịu đựng được những bình luận đó nữa. Anh đã tag Sơ Tranh trong bài viết, nhưng cô vẫn không chia sẻ gì sau hai tiếng đồng hồ, khiến mọi người đồn đoán rằng anh không còn được yêu mến nữa.
Hắn tìm Sơ Tranh, kéo cô ngồi xuống và yêu cầu cô đăng nhập vào Weibo. Anh ta nghiêng người hôn lên mặt cô, cả hai đều nghe thấy tiếng nói của một người bên kia điện thoại đang bàn về việc mua bán bất động sản.
Khi Sơ Tranh gõ trên bàn phím để đăng nhập, Phong Vọng nhanh chóng chia sẻ lại bài viết mà anh vừa đăng tải, bày tỏ rằng mọi người không nên gọi cô là chồng nữa. Sơ Tranh chỉ đứng nhìn và không ngăn cản.
Sau khi đăng bài, Phong Vọng đè cô xuống giường. "Em đang nghe điện thoại," Sơ Tranh nhắc nhở với giọng cảnh cáo.
"Anh không làm phiền em," Phong Vọng nói và hôn cô, không để cho cô có cơ hội phản kháng. Hắn quyết tâm chứng minh rằng Sơ Tranh là người của mình.
Trong lúc này, Sơ Tranh cố ngăn cản hành động của Phong Vọng và yêu cầu anh phải đợi thêm vài ngày, khiến anh cảm thấy bực bội. Dù vậy, anh không thể tuỳ tiện nổi giận trước mặt cô.
Khi cô tiến lại gần hôn anh, mọi cảm xúc trong lòng anh dường như tan biến. Sự sôi sục, bức bách trước đó bị dập tắt bởi nụ hôn của Sơ Tranh. "Hôn lâu một chút," Phong Vọng thì thầm.
Khi cô hỏi anh có đói không, anh chỉ đáp rằng lúc này anh không cảm thấy đói. Cuộc trò chuyện của cả hai trở thành một cuộc đấu tranh giữa những cảm xúc các nhân và những mong mỏi không thể nói ra.
Cuối cùng, giữa những khoảnh khắc đó, tình cảm của họ dần được bộc lộ và Phong Vọng đã quyết tâm phải để Sơ Tranh trở thành người của mình.
Phong Vọng và Sơ Tranh có cuộc trò chuyện căng thẳn trong xe, giữa sự giận dữ và những hiểu lầm về vai trò của họ trước công chúng. Mặc dù Phong Vọng tỏ ra khó chịu và nghi ngờ khi người khác gọi Sơ Tranh là 'chồng', nhưng tình cảm của họ vẫn dần được thể hiện qua những nụ hôn và những tương tác tình cảm. Phong Vọng quyết tâm khẳng định Sơ Tranh là người của mình, dù cho sự xuất hiện của những bình luận tiêu cực từ fan khiến anh bực bội. Cuộc chiến giữa lý trí và tình cảm tạo nên những khoảnh khắc đầy cảm xúc giữa hai nhân vật.