Sở An Dương mệt mỏi loay hoay trong công việc, trong khi Giản Đan lại vì những chuyện nhỏ nhặt mà làm ầm ĩ với anh. Trước đây, Sở An Dương luôn cố gắng dỗ dành cô, nhưng giờ đây áp lực quá lớn khiến anh không còn kiên nhẫn.

"Em không ăn thì thôi," Sở An Dương nói, sau đó đặt bát xuống và vào phòng ngủ. Giản Đan khóc nức nở ở ngoài, làm anh càng thêm chán nản. Cuộc cãi vã giữa hai người dần dần tạo ra một khoảng cách.

Giản Đan không biết nấu ăn, từ nhỏ đã được gia đình chiều chuộng, nên khi ở cạnh Sở An Dương, cô luôn là người được chăm sóc. Vì vậy, trong những tình huống căng thẳng, cô không thể quan tâm đến Sở An Dương. Chuyện nhà cũng không được cô đảm đương; cô thường xao nhãng việc giặt giũ, thậm chí quên quần áo trong máy giặt.

Khi Sở An Dương trở về nhà, không khí lạnh lẽo bao trùm. Giản Đan ngồi xem TV, với gương mặt bướng bỉnh. "Không có cơm sao?" Sở An Dương hỏi.

"Không có," cô đáp lại, "Chết đói cũng không liên quan tới anh."

Sở An Dương nhíu mày, cảm thấy mệt mỏi trước cách hành xử của Giản Đan. "Giản Đan, sao em lại nói chuyện với anh như vậy?"

Giản Đan bùng nổ tức giận. "Trước kia em cũng đã đối xử với anh như thế, giờ thì sao? Anh không chịu nổi đúng không?"

Ngược lại với những lần trước, giờ đây Sở An Dương đã không còn tâm trạng dỗ dành nữa. Bầu không khí giữa hai người trở nên căng thẳng và lạnh lẽo hơn, Giản Đan cảm thấy mình bị hiểu lầm và áp lực, nhưng cô lại không thể diễn đạt cảm xúc của mình.

Cảm xúc của Giản Đan dâng lên, cô tuôn ra những lời trách móc: "Bây giờ em chỉ muốn mua một món bánh ngọt cũng bị anh cản trở. Anh không thể thỏa mãn yêu cầu cơ bản của em, vậy mà còn lên tiếng mắng chửi em."

Sở An Dương cảm thấy bức bách: "Là do em tạo ra tình huống này! Anh đã nói rất rõ ràng. Đến lúc thích hợp, anh sẽ công khai mọi thứ."

Cuộc tranh cãi kết thúc khi Giản Đan quyết định đòi chia tay và thu dọn hành lý của mình. Cô khóc lóc rời đi, để lại Sở An Dương trong nổi thất vọng.

Sau đó, tin tức về Sở An Dương lại xuất hiện tại bữa tiệc của Ôn Yên Vũ. Ôn Yên Vũ với chiếc váy trắng nổi bật thu hút sự chú ý từ nhiều người, và cô không ngần ngại công khai về mối quan hệ của mình với Sở An Dương. Cô tự tin tuyên bố rằng Sở An Dương muốn kết hôn với cô, dù thực tế Sở An Dương vừa mới chia tay Giản Đan không lâu.

Ôn Yên Vũ nhớ lại quá khứ khi cô thích Sở An Dương và từng bị từ chối. Cô quyết tâm phải làm mình đẹp hơn để một ngày trở lại, rồi giờ đây đang đứng trước cơ hội của mình. Thái độ tự tin của cô khiến nhiều người không khỏi ngưỡng mộ, tuy nhiên sự thật đằng sau lại phức tạp hơn thế.

Giữa không khí vui vẻ, một trận đánh nhau bất ngờ xảy ra khiến Ôn Yên Vũ lo lắng. Trong lúc hỗn loạn, Sơ Tranh đã kéo Phong Vọng ra khỏi đám đông, an ủi cậu bé và tìm cách xử lý tình huống. Giờ đây, giữa họ, mặc kệ những ồn ào bên ngoài, lại có những phút giây gần gũi và chân thành, cho thấy mối liên kết giữa họ không hề dễ dàng nhưng lại thật đặc biệt.

Tóm tắt chương này:

Cuộc sống căng thẳng giữa Sở An Dương và Giản Đan dẫn đến những cuộc cãi vã mệt mỏi. Trong khi Giản Đan bộc lộ sự thiếu kiên nhẫn và trách móc Sở An Dương, thì anh lại không còn sức để dỗ dành. Cuối cùng, Giản Đan quyết định chia tay, để lại Sở An Dương trong sự thất vọng. Trong khi đó, Ôn Yên Vũ tự tin công khai mối quan hệ với Sở An Dương, nhưng sau một cuộc đánh nhau bất ngờ, những khoảnh khắc chân thành giữa Sơ Tranh và Phong Vọng lại nổi bật giữa sự hỗn loạn.

Tóm tắt chương trước:

Phong Vọng từng khoe mình có kim chủ, nhưng khi scandal nổ ra, mọi ánh mắt lại đổ dồn vào sự may mắn của người khác. Giản Tổng tức giận vì không thể tìm hiểu được lai lịch của Sơ Tranh, người từng có quan hệ với Sở An Dương. Giản Đan bỏ nhà ra đi, tìm gặp Sở An Dương, cả hai cùng đối mặt với áp lực tài chính và sự ngăn cản từ gia đình. Giản Đan cảm thấy mệt mỏi vì không còn được sống trong nhung lụa như trước, trong khi Sở An Dương cố gắng tự lập nhưng lại bị áp lực từ mẹ và tài chính đè nặng.