Sơ Tranh cảm thấy mình không lập tức được chuyển vào một thế giới mới, mà đang tồn tại trong một không gian tối tăm. Cô khẳng định mình đang ở trong một không gian hắc ám, không có bất kỳ âm thanh nào xung quanh.

Giọng nói của Vương Giả vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng. Một vùng ánh sáng xuất hiện trước mặt cô, chiếu rọi một mét xung quanh. Mặt đất dưới chân cô có vẻ kỳ quái, giống như đang giẫm lên hư không. Cô tự hỏi đây là nơi nào.

Vương Giả thông báo rằng có một số vấn đề phát sinh và cô cần phải trở về. Sơ Tranh hoài nghi, không tin tưởng vào ý định của Vương Giả. Nhưng nó kiên quyết khẳng định rằng cô không thể từ bỏ nó, khiến cô cảm thấy bực bội. Cuối cùng, Vương Giả yêu cầu cô nhắm mắt lại và chuẩn bị để trở về.

Khi Sơ Tranh nhắm mắt, cô cảm thấy choáng váng như thể đang rơi từ trên cao xuống. Sau đó, cô tỉnh dậy, nhận ra mình đang nằm trên mặt đất. Việc đầu tiên cô làm là kiểm tra quả cầu pha lê trong tay, nhưng nó đã rơi xuống và biến thành một robot nhỏ.

Robot này rất nhỏ, chỉ cao bằng một chiếc điện thoại di động, với chất liệu giống pha lê. Nó nhút nhát thông báo rằng Sơ Tranh đã ngủ 9 ngày 08 giờ, và có rất nhiều đơn hàng chờ xử lý. Sơ Tranh không mấy hài lòng với sự chậm chạp của nó và bực bội đạp vào robot, khiến nó phải chịu vết thương.

Vương Giả tiếp tục nhắc nhở cô rằng cô cần giải quyết những vấn đề của mình một cách nhanh chóng. Giọng nói của nó lần này vang lên từ bên ngoài phòng, chứ không phải trong đầu cô nữa. Robot nhỏ cũng cảm thấy có người khác đang nói chuyện nhưng không tìm ra ai.

Sơ Tranh cảm thấy bực bội trước sự phiền phức của Vương Giả và hai bên tiếp tục trao đổi lời qua lời lại. Robot cho cô biết có người đã gõ cửa trong hai ngày qua nhưng cô không dám mở cửa. Khi được hỏi ai đã gõ, robot đã hiện ra hình chiếu 3D của một người đàn ông trong bộ âu phục đứng gần đó, có vẻ lo lắng.

Sơ Tranh nhanh chóng kiểm tra một giao diện khác, thấy rằng còn 12 đơn hàng chưa xử lý. Cô quyết định sẽ giải quyết những đơn hàng này trước rồi sau đó ra ngoài.

Cô gói gém đồ đạc và chuẩn bị gửi đi thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Robot vui mừng nhận ra đó chính là người đàn ông đã đến trước đó. Sơ Tranh không bận tâm lắm, cô đi lên lầu, xuyên qua phòng khách và phòng ngủ để đến một không gian mới.

Trong phòng khách, đồ nội thất đều mang phong cách cổ xưa, với những bức tranh treo tường tạo cảm giác trang nhã nhưng cũng rất xa xưa. Cảm giác như không có gì hiện đại nơi đây. Sàn nhà bằng gỗ mỗi khi cô bước đi đều phát ra tiếng kêu kẹt kẹt như nhắc nhở cô về thời gian đã qua.

Tóm tắt chương này:

Sơ Tranh tỉnh dậy trong một không gian tối tăm, nơi cô cảm thấy không thật sự chuyển sang thế giới mới. Vương Giả thông báo rằng cô cần trở về nhưng cô hoài nghi. Sau khi nhắm mắt lại, cô cảm thấy như đang rơi và khi tỉnh dậy, phát hiện một robot nhỏ đã thay thế quả cầu pha lê. Robot thông báo về những đơn hàng chờ xử lý. Khi nghe tiếng gõ cửa, Sơ Tranh quyết định giải quyết công việc trước khi ra ngoài, cảm nhận không gian cổ kính xung quanh mình.

Tóm tắt chương trước:

Phong Vọng và Sơ Tranh cùng nhau đăng ký kết hôn sau những rắc rối với người hâm mộ của cô. Phong Vọng, mặc dù có những vấn đề cá nhân, vẫn tìm cách giải quyết mọi việc nhờ vào sự hỗ trợ của Sơ Tranh. Sự quyết đoán của Sơ Tranh đã làm cho những chỉ trích trên mạng im bặt. Tình huống trở nên hài hước khi cả hai rơi vào một khoảnh khắc đầy cảm xúc trong phòng tắm, khẳng định mối liên kết sâu sắc của họ. Cuộc sống bên nhau với những đổi thay, thử thách càng làm tăng thêm tình cảm giữa họ.