Trong quá trình Ngôn Ngộ dưỡng thương, Sơ Tranh luôn chăm sóc hắn một cách chu đáo, tuy ngoài miệng cô nói rằng đó chỉ là "một chút vết thương nhỏ".
"Bảo bảo, em sủng anh như thế, sẽ làm hư anh," Ngôn Ngộ nói với giọng điệu ngạc nhiên.
"Em không sủng anh thì sủng ai?" Sơ Tranh trả lời một cách tự nhiên, khiến Ngôn Ngộ có phần ngẩn người. Trong lòng hắn không khỏi dâng lên cảm xúc, tựa như một thứ gì đó đang xao động.
"Sơ Tranh, em thật tốt," hắn thốt lên, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Sơ Tranh lướt mắt qua hắn, đề nghị: "Ăn đồ ăn của anh đi."
Ngôn Ngộ cười, cúi đầu uống canh. Đêm đó, Thẩm Tứ Minh, sau khi hoàn thành công việc, ghé qua thăm Ngôn Ngộ, mang theo vài đồng nghiệp. Sơ Tranh đã rất nể tình khi hầu hạ Ngôn Ngộ nên không có tâm tình để phục vụ bọn họ. Vì vậy, cô đã gọi đầu bếp cao cấp từ khách sạn để chuẩn bị bữa ăn.
"Bất ngờ thật, hôm nay tôi cũng được hưởng đãi ngộ như nữ chính trong phim truyền hình!" một đồng nghiệp kêu lên.
Thẩm Tứ Minh chỉ hừ một tiếng: "Đáng tiếc cậu không có số mệnh như nữ chính."
"Có thể nào anh đừng đả kích đội viên của mình như vậy? Tâm lý họ đang bị tổn thương nặng nề," một người khác phản bác.
Thẩm Tứ Minh tỏ ra không mấy hài lòng, sau đó quay sang nhìn Ngôn Ngộ. Còn Sơ Tranh đang ngồi bên cạnh xem máy tính, trong lúc đó Ngôn Ngộ toàn tâm toàn ý quan sát cô.
"Nghe này," Thẩm Tứ Minh bất ngờ chọc Ngôn Ngộ.
"Làm gì?" Ngôn Ngộ giật mình, biểu cảm trên mặt hắn ngay lập tức thu lại.
"Cậu đang học cách thay đổi gương mặt chuyên nghiệp à? Nhìn thấy tôi không vui như vậy sao? Cười cho tôi xem một cái đi," Thẩm Tứ Minh trêu chọc.
Âm thanh gõ phím của Sơ Tranh tăng lên, tạo cảm giác căng thẳng trong không khí. Ngôn Ngộ lắc đầu, Thẩm Tứ Minh cảm nhận được rằng hôm nay không phải là ngày vui vẻ.
"Ngôn Ngộ, sao cậu lại thích Cẩm tổng cường thế như vậy?" Thẩm Tứ Minh hỏi, thể hiện sự tò mò.
"Cô ấy không cường thế," Ngôn Ngộ giải thích.
"Cô ấy rất tốt với tôi," hắn tiếp tục. Sơ Tranh hạn chế hắn mà không khiến hắn cảm thấy bị áp lực. Cô cho hắn không gian thoải mái, miễn là không quá phận.
"Vậy cậu thật sự thích cô ấy?" Thẩm Tứ Minh hỏi, ngạc nhiên trước thái độ bảo vệ của Ngôn Ngộ.
Ngôn Ngộ gật đầu, ánh mắt dõi theo Sơ Tranh đang ngồi trên sofa. "Tôi thích cô ấy, muốn ở bên cô ấy mãi mãi."
"Đôi khi, tôi nghĩ cô ấy còn đáng sợ hơn cả cậu," Thẩm Tứ Minh nhẹ nhàng nhận xét.
Ngôn Ngộ không thể nhịn cười, có vẻ như đây mới là sự kết hợp hoàn hảo.
Trong không gian tĩnh lặng của đêm, bóng tối bao trùm, chỉ có ánh sáng mờ ảo từ đèn ngủ. Bóng hình Sơ Tranh hiện ra trong ánh sáng, như một điều gì đó bí ẩn.
Trong khoảnh khắc, Ngôn Ngộ chợt bật dậy, cầm dao phẫu thuật nhìn chăm chú vào Sơ Tranh đang ngồi trên giường. Cô khẽ mở mắt, ngay lập tức cảm thấy căng thẳng.
"Ngôn Ngộ, anh làm gì thế?" giọng cô đầy lo lắng.
Ngôn Ngộ lắc đầu, thể hiện vẻ mặt ủy khuất. Hắn cẩn thận giải thích rằng mình chỉ đang mơ thấy ác mộng.
"Mơ thấy em muốn rời khỏi anh và không thích anh," hắn thỏ thẻ, đôi mắt tràn đầy sự sợ hãi.
"Sẽ không đâu," Sơ Tranh nói. "Mãi mãi cũng sẽ không đâu."
Ngôn Ngộ ôm cô vào lòng, cảm giác an ủi lan tỏa giữa hai người. Hắn nhẹ nhàng yêu cầu: "Bảo bảo đã đồng ý với anh, thì không thể đổi ý."
Cuối cùng, Sơ Tranh chờ đợi một tiếng "Ừm" từ hắn. Sáng hôm sau, cô hứa sẽ lấy hết dao ra cho hắn, nhưng vẫn sẽ cảnh giác với chân của hắn, thể hiện sự nhỏ nhẹ nhưng kiên quyết của mình.
Trong quá trình dưỡng thương, Sơ Tranh chăm sóc Ngôn Ngộ với tình cảm chân thành. Ngôn Ngộ bày tỏ tình cảm của mình với Sơ Tranh, trong khi Thẩm Tứ Minh cũng không ngừng trêu chọc. Trong không khí căng thẳng, Ngôn Ngộ lo lắng về những cơn ác mộng, nhưng Sơ Tranh an ủi hắn. Hai người thể hiện sự kết nối sâu sắc, hứa hẹn sẽ luôn bên nhau, ngay cả trong những khoảnh khắc khó khăn.
Tiếu Trạch và Ninh Tĩnh bắt đầu hẹn hò và phát triển mối quan hệ tình cảm. Bà Tiếu hài lòng và mong chờ hôn nhân của họ. Tuy nhiên, Tiếu Trạch gặp khó khăn trong công việc tại công ty của cha Ninh Tĩnh do thành kiến từ đồng nghiệp. Mối quan hệ giữa Ninh Tĩnh và bà Tiếu căng thẳng về vấn đề sinh con. Khi Ninh Tĩnh tuyệt thực để đòi quyền lợi, cha cô đồng ý nếu Tiếu Trạch trở thành con rể. Dù bị xem thường, cả hai đối mặt với nhiều thử thách trong cuộc sống.