Lý Tiểu Ngư vừa bỏ lỡ cơ hội tranh cử phó chủ tịch, điều đó như sấm sét giữa trời quang đối với cô. Rõ ràng cô chỉ cần một bước nữa để trở thành người đứng thứ hai trong liên minh, vậy mà mọi chuyện lại diễn ra như thế này!

"Hắn nói có người đang thao túng phía sau, đại tiểu thư, tạm thời chúng ta vẫn chưa biết đó là ai..." Lý Nghiêm chưa nói dứt câu đã bị Lý Tiểu Ngư đá ngã xuống đất.

"Mặc kệ là ai, phải tìm ra cho tôi! Tôi muốn giết chết hắn!!"

"Lý Tiểu Ngư." Ông Lý đi vào từ cửa, khuôn mặt ông hiện rõ vẻ giận dữ: "Mày muốn giết ai?"

Lý Tiểu Ngư nhìn ông Lý một chút mà không có ý định đứng dậy. Cô kìm nén cơn giận: "Phụ thân, sao ngài lại đến chỗ con?"

Ông Lý đứng với hai tay chắp lại: "Mày biết việc thất bại trong cuộc tuyển cử này có ảnh hưởng thế nào đến Lý gia không?"

"Cha, chẳng phải cha không ủng hộ con sao?" Lý Tiểu Ngư nói: "Người mà cha ủng hộ là em gái con."

"Mày dám nhắc tới nó sao!" Cơn giận của ông Lý bùng lên: "Mày đã đưa em gái mày đi đâu rồi?!"

"... Cha cũng nghĩ rằng nó mất tích có liên quan đến con?" Lý Tiểu Ngư siết chặt nắm đấm.

"Thường ngày mày đã không ít lần nhắm vào nó." Ông Lý nói: "Tao nói cho mày biết, Lý Tiểu Ngư, nếu có chuyện gì không hay xảy ra với em gái mày, thì mày sẽ thấy hậu quả, mau đưa nó về!"

Ông Lý nói xong, giận dữ bỏ đi.

Lý Tiểu Ngư giận đến mức cười châm chọc, chỉ vào cái cửa lớn: "Lý Nghiêm, có nghe thấy không? Tất cả mọi người đều cho rằng, việc cô ta mất tích có liên quan đến tôi."

"Đại tiểu thư..." Lý Nghiêm thì thào.

Nếu không phải vì Lý Tiểu Ngư không sai khiến anh, thì Lý Nghiêm cũng sẽ nghĩ rằng chuyện này là do cô gây ra. Bởi vì đó là việc mà cô có thể làm!

"Tiểu tỷ tỷ, sao cô lại xấu như vậy chứ?"

Sơ Tranh: "???"

Chẳng lẽ mi bị điên à?

"Ta bảo cô phá sản, chứ có bảo cô làm những chuyện này đâu?" Phá sản không tốt sao?! Ai bảo cô âm thầm hại người?!

Sơ Tranh lạnh lùng: "Không phải ta đang phá sản mà?"

"... Phá sản mà như cô?"

Sơ Tranh: "Tiêu tiền là được, mi còn muốn quản ta tiêu thế nào à?"

Vương Giả tức giận đến mức phải offline. Không thể nào chấp nhận được phương pháp phá sản của tiểu tỷ tỷ, nhưng lại không thể làm gì được cô.

Chả nhẽ tức giận thì lại thoải mái nằm trên ghế sofa, nhưng không lâu sau, cô lại cảm thấy có điều gì đó không ổn. Thẻ người tốt đâu rồi?

Sơ Tranh đứng dậy đi tìm, nhưng Tầm Ẩn không ở đây.

"Chạy?"

Sơ Tranh cầm dao gọt trái cây trên bàn, đi về phía cửa.

Vừa mở cửa, khuôn mặt Tầm Ẩn hiện ra ngoài, hắn nhíu mày: "Tiểu yêu, biết anh trở về nên cố ý đến đón anh?"

Dao trong tay Sơ Tranh lấp lánh, phản chiếu ánh sáng rơi vào mắt Tầm Ẩn. Hắn lùi lại một bước.

"Em cho là anh chạy."

Tầm Ẩn: "..."

Cho là hắn chạy, cầm dao làm gì?

Tầm Ẩn giơ cái túi trong tay: "Làm bữa tối cho em."

"Anh biết nấu ăn sao?" Cô cảm thấy kinh ngạc. Vật nhỏ kia còn có khả năng này sao? Nhưng mà yêu thì bình thường không phải ăn cũng được.

"Ừ." Tầm Ẩn vừa vào bếp tránh dao gọt trái cây: "Anh học từ TV."

Hắn tiến sát bên tai Sơ Tranh: "Tiểu yêu, sau khi anh làm xong, em phải ăn hết nha."

Sơ Tranh không phản đối, đóng cửa lại, nhưng lại nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng: "Anh lấy đâu ra tiền?"

Cô nhớ mình chưa từng đưa tiền cho Tầm Ẩn mà.

Tầm Ẩn nháy mắt: "Đòi tiền sao?"

"Không cần tiền, nhưng mà những thứ này từ đâu tới?" Sơ Tranh ngừng một chút: "Anh cướp sao?"

Sơ Tranh hình dung tới cảnh cảnh sát gõ cửa nhà mình. Thật đáng sợ.

"Ông chủ siêu thị phía dưới tặng anh." Tầm Ẩn đắc ý nói: "Ông ấy bảo anh lớn lên giống minh tinh... Cô nói nếu anh đến, có thể được hoan nghênh hơn bọn họ không?"

Sơ Tranh tùy tiện hỏi: "Nam hay nữ?"

Ánh mắt Tầm Ẩn nhìn quanh: "Tiểu yêu, ghen rồi hả?"

Sơ Tranh theo bản năng lắc đầu: "Không có."

Tầm Ẩn giả bộ hít hà: "Vậy sao ở đây lại có mùi chua vậy?"

Sơ Tranh ngửi một chút: "Không có mà."

Tầm Ẩn bật cười, bế Sơ Tranh lên, hôn cô: "Tiểu yêu, sao em lại đáng yêu như thế chứ."

Sơ Tranh: "??"

Tầm Ẩn ôm cô hôn một hồi rồi cùng nhau vào bếp chuẩn bị bữa tối.

Vì đây là lần đầu tiên nấu ăn, khi Sơ Tranh ngồi ở bàn ăn, nhìn nguyên liệu nấu ăn bị biến dạng, cô yên lặng bỏ đũa xuống: "Em đi gọi điện thoại, anh ăn trước đi."

Tầm Ẩn kéo cô lại: "Anh tự mình làm, em không ăn một miếng sao?"

Sơ Tranh hít sâu, thành khẩn giãy dụa: "Tầm Ẩn, em cảm thấy cái này không thể ăn."

Tầm Ẩn nhìn những món ăn, mặc dù không giống như hắn nghĩ, nhưng cũng không tệ mà.

"Em thử một chút, có thể sẽ ngon thì sao?"

"Không..."

Cô rõ ràng thấy không thể ăn mà!

"Anh tự mình làm." Sắc mặt Tầm Ẩn âm trầm xuống.

Hắn, một đại yêu quái, đã dùng đôi tay này để sát sinh. Nhân loại nói rằng quân tử tránh xa nhà bếp, nhưng hắn không bận tâm, sẵn sàng vì cô mà xuống bếp, cô lại còn ghét bỏ...

Sơ Tranh nhận thấy Tầm Ẩn đang có chiều hướng tức giận, cầm lấy đũa, kẹp một miếng thịt.

Thấy vậy, vẻ căng thẳng trên mặt hắn lập tức tan biến, ánh mắt đầy hy vọng nhìn cô.

Sơ Tranh cố gắng nuốt miếng thịt.

Tầm Ẩn còn chưa kịp hỏi cô, Sơ Tranh đã kéo vạt áo hắn, tiến tới hôn hắn, lúc Tầm Ẩn còn đang sững sờ, cô nhanh chóng đẩy đồ ăn về phía hắn.

Sơ Tranh đứng dậy: "Hương vị rất tốt."

Cô đi ra phòng khách, lưỡi le lên: "Mặn chết rồi."

Tầm Ẩn nhai nhai, một lát sau phun ra.

Sơ Tranh ở bên cạnh uống nước, trong khi đó Tầm Ẩn đang ở bếp ném đồ ăn vào thùng rác, lại một mình trong bếp loay hoay rất lâu, trong lúc đó còn đi ra ngoài ôm về rất nhiều đồ tốt.

Sơ Tranh: "..."

Ông chủ siêu thị thật có tiền nha!

Sơ Tranh chuẩn bị đi ngủ, nhưng Tầm Ẩn vẫn đang ở bếp.

"Tầm Ẩn, chúng ta là yêu, không cần ăn những thứ này." Sơ Tranh đứng ở cửa bếp gọi hắn: "Đi ngủ."

"Lát nữa anh ngủ." Hắn vẫn không tin, không thể để một việc đơn giản như vậy chưa xong!

Sơ Tranh nhìn bóng lưng hắn, nhưng cuối cùng cũng quay lại, bước vào bếp.

Cô lấy đũa của Tầm Ẩn, ăn một miếng đồ ăn hắn vừa làm xong.

"Tiểu yêu..." Tầm Ẩn ngăn cản: "Em phun ra."

Sơ Tranh nhai nhai, trực tiếp nuốt xuống.

Tầm Ẩn đứng bất động, kinh ngạc.

Sơ Tranh ăn rất nhanh, chỉ sau một lát thấy đĩa đã trống. Cô buông bát đũa xuống: "Được rồi, đi ngủ."

Tóm tắt chương này:

Lý Tiểu Ngư vừa trải qua cú sốc khi bỏ lỡ cơ hội tranh cử phó chủ tịch, dẫn tới tranh cãi với cha mình, ông Lý, về em gái đang mất tích. Trong khi đó, Sơ Tranh và Tầm Ẩn có những khoảnh khắc hài hước trong bếp khi Tầm Ẩn quyết định nấu ăn cho Sơ Tranh mà không biết cách, tạo ra nhiều tình huống dở khóc dở cười. Sự căng thẳng giữa các nhân vật về quyền lực và tình cảm cũng nổi bật trong chương này.

Tóm tắt chương trước:

Chung Ly Lạc hồi phục sau khi mất máu, trong khi Trang Kỷ bảo vệ anh trước áp lực của các cổ đông muốn chiếm quyền điều hành công ty. Sơ Tranh chuyển nhượng cổ phần cho Chung Ly Lạc, tạo ra mớ hỗn loạn ở Lý gia khi Lý Tiểu Ngư mất tích. Khi cô tự bỏ cuộc bầu cử do không thể liên lạc, một người không được coi trọng ứng cử thành công. Sơ Tranh cũng tiết lộ âm mưu với tư liệu đen của Lý Tiểu Ngư, khiến phó chủ tịch phải lo lắng cho số phận của cô.