Giang Lương Nghiệp gặp chuyện lớn, hàng ngày Dương Thúy Thúy luôn bận rộn chăm sóc anh ta, không còn thời gian để tìm Sơ Tranh gây sự. Ngược lại, Giang Ngọc Ngọc lại tìm cách trả thù, thường xuyên châm chọc Giang Lương Nghiệp, nhưng lại bị Dương Thúy Thúy phát hiện và mắng mỏ. Hàng ngày, Sơ Tranh vẫn ngồi ở cửa, bình thản quan sát mọi chuyện diễn ra trong gia đình này.
Khi Giang Lương Nghiệp hồi phục chút sức khỏe, Dương Thúy Thúy mới nhớ đến Sơ Tranh. "Gần đây cô gái đáng ghét đó đang làm gì?" Dương Thúy Thúy tự hỏi, lo lắng rằng Sơ Tranh có thể trốn đi nhưng lại thấy cô vẫn xuất hiện đều đặn ở cửa. Giang Ngọc Ngọc tức giận đáp lại: "Cô ta chỉ ngồi ở cửa mà thôi. Có thể làm gì khác?"
Giận dữ, Dương Thúy Thúy mắng Giang Ngọc Ngọc: "Em còn có thể mặt dày tức giận khi anh em mình đã ra nông nỗi này?!" Cơn tức giận của Dương Thúy Thúy không ngừng lại, còn Giang Ngọc Ngọc thì phản đối: "Cô ấy đâu phải là người khiến anh ấy trở thành như vậy, mẹ nên tìm Sơ Tranh mà trách móc!"
Thời gian trôi qua, tin đồn trong làng tăng lên, không ít người đồn rằng Sơ Tranh là người đã câu dẫn Giang Lương Nghiệp, hoặc rằng cô ta không biết giữ mình. Sơ Tranh bình thản ngồi nghe những lời bàn tán từ những người phụ nữ trong làng khi họ giặt quần áo gần đó.
Khi có tin rằng quan phủ sắp đến thu lương thực, Sơ Tranh đã đứng dậy, sẵn sàng đối phó với tình hình. Khi đám quan binh xuất hiện, họ chỉa tay về phía cô, yêu cầu cô tránh ra. "Có phải các ngươi đến thu lương thực không?" Sơ Tranh hỏi.
"Không cần hỏi nhiều, mau về nhà chuẩn bị lương thực đi," một quan binh đáp.
Sơ Tranh thản nhiên rút bạc ra: "Tôi không có lương thực, nhưng có bạc thì sao?" Các quan binh trao đổi ánh mắt, cuối cùng đồng ý nhận bạc từ cô.
Sơ Tranh theo sau đoàn quan binh vào thôn. Tười dạ ai nấy đều tỏ ra căng thẳng hơn hẳn, không còn dáng vẻ ngang ngược như trước. Khi giao lương thực, ai cũng tìm cách giấu nhẹm đi phần lương thực của mình, chỉ cần không bị phát hiện là tốt.
Khi một đứa trẻ không chịu giao lương thực, Sơ Tranh đứng bên ngoài viện, quan binh thuyết phục đứa trẻ chấp nhận rằng họ không thể không thu lương thực. Thấy tình hình này, quan gia nhận ra có vấn đề và đã ném lương thực lại cho đứa trẻ, nói rằng họ sẽ nhân nhượng lần này nhưng nhắc nhở phải chuẩn bị cho năm sau.
Một trong số những quan binh đề nghị Sơ Tranh giúp đỡ thôn, vì việc thu lương thực rất phiền phức và tốn thời gian. Tuy nhiên, Sơ Tranh chỉ lạnh lùng đáp rằng cô không thân với những người trong thôn. Cuối cùng, quan binh lắc đầu, trở lại đội ngũ của mình.
Sơ Tranh nhận ra rằng không ai quan tâm đến cách họ thu lương thực, miễn là có thể lấy được hàng hóa mà họ cần. Quang cảnh trong thôn rất nhốn nháo và chật chội, mỗi gia đình đều có cách phòng thủ riêng.
Giang Lương Nghiệp đang hồi phục sức khỏe trong khi Dương Thúy Thúy bận rộn chăm sóc anh. Giang Ngọc Ngọc lợi dụng cơ hội để châm chọc Giang Lương Nghiệp nhưng bị phát hiện và mắng mỏ. Sơ Tranh theo dõi mọi chuyện bình thản từ cửa. Khi tin đồn trong làng gia tăng về Sơ Tranh, quan phủ đến thu lương thực, Sơ Tranh thản nhiên dùng bạc để đổi lấy lương thực của mình. Thôn trở nên hỗn loạn khi mọi người cố giấu lương thực, và sự nhốn nháo của người dân thôn phản ánh nỗi sợ hãi và căng thẳng trước sự xuất hiện của quan binh.