Kỷ Đồng Đồng lùi lại một bước, sắc mặt dần trở nên tái nhợt. "Chị... đây là cái gì? Em không hiểu." Cô cố gắng giả vờ ngây ngốc và duy trì sự bình tĩnh, nhưng tuổi còn nhỏ khiến cho việc giấu diếm trở nên khó khăn.
Sơ Tranh tắt ghi âm, nói: "Cô biết rõ đó là cái gì." Hành động độc ác của cô gây ấn tượng mạnh, thật khó hiểu khi một người trẻ tuổi lại lựa chọn con đường sai trái như vậy. Thật đáng tiếc. Đóa hoa của tổ quốc lại phát triển lệch lạc như thế.
Kỷ Đồng Đồng cố gắng tạo vẻ như không biết, cười gượng gạo: "Chị đừng đùa với em nữa. Em thật sự không biết đó là gì... Em còn có việc, phải về phòng trước." Cô ta gần như chạy trốn khỏi tình huống này. Trong lòng rối bời khi nghe đoạn ghi âm, Sơ Tranh đã làm thay đổi tình hình quá lớn.
Khi về đến phòng, cô ta cảm thấy hối hận. Mọi việc cô ta làm đều kín đáo, không ai biết đó là cô ta. Nếu không thừa nhận, sẽ không có chứng cứ. Kỷ Đồng Đồng lôi điện thoại ra, gửi liên tiếp mấy tin nhắn ngắn cho Hoàng ca mà không nhận được phản hồi. Lúc này Hoàng ca đang nằm ở bệnh viện, không có thời gian để trả lời cô.
Cô ta càng nghĩ càng bất an, nhanh chóng gỡ sim điện thoại ra và ném vào bồn cầu, xả nước. Làm xong tất cả, Kỷ Đồng Đồng mới thở phào nhẹ nhõm.
Sơ Tranh rõ ràng không có chứng cứ, đoạn ghi âm chỉ là cách cô ép Hoàng ca nói ra. Mục đích là nhằm cảnh cáo hắn ta, không để hắn nghĩ rằng cô dễ bắt nạt như trước. Cơ bản là cô không muốn bị quấy rầy.
Thế giới rối rắm hiện lên trong ý nghĩ của Sơ Tranh. Một hệ thống mới gợi ý về Diệp Trầm xuất hiện trong đầu cô. Diệp Trầm, một đứa trẻ mồ côi từ nhỏ, được gia đình người bác nhận nuôi nhưng lại bị đối xử tệ. Những người họ hàng chiếm đoạt nhà cùng khoản bồi thường của cha mẹ hắn, và chẳng hề có lòng tốt dành cho hắn. Với rất nhiều sự nhẫn nhịn, bản thân Diệp Trầm chịu đựng mọi sự nhục mạ, cả ở nhà lẫn ở trường.
Từng bước một, hắn thành ra một người lệch lạc. Năm tốt nghiệp cấp ba, hắn mong muốn thi vào đại học để thoát khỏi nơi này, nhưng cuối cùng bị gia đình người bác phá hỏng mọi kế hoạch. Hắn dần dần trở nên venh váo và đã ra tay giết chết cha mẹ nuôi, sau đó bỏ trốn.
Nhiều năm sau, Diệp Trầm trở lại, tìm từng người đã bắt nạt hắn để trừng phạt họ. Mọi người đều phải trả giá, cuối cùng phải nhận án tử hình.
Sơ Tranh xoa xoa mi tâm, thốt lên: "Đây cũng là nhiệm vụ sao?"
Hệ thống xác nhận rằng đó đúng là nhiệm vụ, Sơ Tranh yêu cầu tiền để giúp Diệp Trầm thấy được vẻ đẹp của thế giới này. "Người ngốc nhiều tiền," cô thầm nghĩ, rồi để sự việc đó sang một bên.
Vào một ngày thứ Hai, Sơ Tranh và Kỷ Đồng Đồng cùng học lớp mười một, với Kỷ Đồng Đồng đã đi cùng bạn bè. Sơ Tranh được tài xế đưa đến trường, mọi người đều khá ngạc nhiên trước sự thay đổi của cô. Cô không còn thường xuyên cáu gắt mà tỏ ra bình tĩnh, lạnh lùng.
Khi đến trường, một nhóm học sinh mặc đồng phục từ Nhị Trung chặn Diệp Trầm lại và bắt hắn dừng xe đạp. Họ bắt đầu uy hiếp hắn, nhưng Diệp Trầm không thèm để ý, tiếp tục đẩy xe đi lên phía trước. Khi đang bị họ đánh, hắn nhìn thấy Sơ Tranh đứng gần đó, ôm túi sách nhìn hắn bị đánh một cách bình thản.
Trước sự lạnh lùng của cô, hắn không nói gì, chỉ ôm đầu chịu đựng. Nhưng khi họ bắt hắn phải kêu lên, Sơ Tranh bất ngờ can thiệp. Cô bắt lấy một trong số những kẻ đánh Diệp Trầm, khiến hắn ta đổ gục xuống đất.
Khi bọn họ nhận ra Sơ Tranh không phải là một cô gái bình thường, một trận hỗn loạn xảy ra. Rất nhanh chóng, toàn bộ nhóm đó đều bị đánh ngã xuống đất. Sơ Tranh chỉ đơn giản nhặt túi sách lên và yêu cầu bọn họ xin lỗi Diệp Trầm trước khi bỏ đi.
Diệp Trầm đứng dậy, vẫn còn chút liên tưởng đến cô gái đã cứu mình, trong lòng tự hỏi không biết cô có thực sự muốn giúp hắn hay không. Hắn chống tay vào bồn hoa bên cạnh, cảm thấy mệt mỏi nhưng trong lòng lại dâng lên sự cảm kích.
Trong một cửa tiệm đá quý, Sơ Tranh bất ngờ tấn công Dương Thiến Thiến, khiến cô ta sợ hãi và phải hủy bỏ ý định mua sắm. Nhân viên bán hàng nhận ra Dương đang gây sự và nhanh chóng xử lý tình huống. Sau khi mua Ngọc Tỳ Hưu, Sơ Tranh trở về nhà, nơi cô gặp em gái Kỷ Đồng Đồng. Cuộc tái ngộ này khiến Kỷ Đồng Đồng không khỏi bất ngờ trước sự thay đổi của chị gái. Tuy nhiên, bí mật đen tối giữa họ vẫn chưa được tiết lộ.
Kỷ Đồng Đồng cảm thấy lo lắng sau khi bị Sơ Tranh dọa bằng đoạn ghi âm. Cô ta cố gắng che giấu sự thật và quyết định xóa bỏ chứng cứ. Trong khi đó, Diệp Trầm, một đứa trẻ mồ côi bị bạc đãi, đã trải qua một quá trình đau khổ và quyết tâm trả thù. Một ngày, Sơ Tranh chứng kiến Diệp Trầm bị học sinh khác bắt nạt và can thiệp, đánh trả nhóm côn đồ, khiến Diệp Trầm cảm kích. Họ lướt qua những nỗi đau của quá khứ, tạo nên một liên kết đặc biệt.