Tô Hợp tức giận bỏ đi vì sự quấy rối của Sơ Tranh. Bạn cùng phòng này không chỉ cướp bạn trai của nguyên chủ mà còn chiếm dụng mọi tiện nghi cá nhân của nguyên chủ, từ vật dụng hàng ngày cho đến đồ ăn vặt, không hề bỏ tiền mua sắm gì cả. Trước đây, Tô Hợp đã mượn máy tính của nguyên chủ nhưng không trả lại, và mỗi khi nguyên chủ yêu cầu, cô ta đều từ chối. Cuối cùng, nguyên chủ lấy hết can đảm để đòi lại máy tính, Tô Hợp còn tỏ ra không vui khi bị ép trả lại.
Khi nguyên chủ cuối cùng lấy lại được máy tính, cô phát hiện nó đã bị hỏng. Khi hỏi Tô Hợp, cô ta chỉ mơ màng nói rằng trước đó vẫn dùng tốt nên không biết tại sao lại hỏng. Trong mắt nguyên chủ, cô ta trở thành kẻ thấp kém phải nén nhịn. Dù có hỏng nhưng nguyên chủ không cho Tô Hợp mượn lại nữa.
Sơ Tranh nằm xuống giường, rất bình thản. Khi có một tiếng nhắc nhở về việc cầm quyển sách sai, cô hoảng hốt nhận ra hình tượng của mình có thể đã bị hủy hoại.
Tô Hợp không mượn được máy tính, nên không đi cùng Sơ Tranh tới lớp mà đi một mình. Sơ Tranh cũng không quan tâm, ung dung đi bộ tới trường. Trên đường đi, cô nhận được sự chào hỏi của nhiều học sinh, nhưng vẫn giữ một sắc mặt nghiêm nghị. Khi vào văn phòng giáo viên, cô mở giáo án và trí nhớ của nguyên chủ bắt đầu lưu thông.
Tiết học đầu tiên vào buổi chiều của cô. Khi chuông báo vang lên, Sơ Tranh giữ im lặng cho đến khi một giáo viên gọi cô lên lớp. Cô đứng dậy và đi vào lớp 10/18. Vừa vào lớp, tiếng ồn ào từ học sinh lập tức vang lên. Sơ Tranh vứt sách lên bục giảng, tạo ra tiếng động lớn làm mọi người im lặng nhìn về phía cô.
Tình hình vẫn không khá hơn, tiếng cười giễu cợt vang lên từ nhóm học sinh ngồi phía sau. Sơ Tranh không đếm xỉa, thay vào đó, cô liếc nhìn các học sinh và yêu cầu đại diện môn lên lấy bài thi. Sau khi đại diện môn lấy bài trở về và phân phát, Sơ Tranh ngồi xuống bục giảng và chỉ đạo học sinh làm bài.
Nhóm học sinh đó, vốn đã quen với việc dễ dãi, giờ đây chợt nhận ra sự bất bình thường từ cô giáo mới. Giọng điệu nghiêm khắc của Sơ Tranh đã khiến họ hoảng hốt, không còn dám náo loạn nữa. Thời gian kiểm tra dần trôi đi, và khi chuông báo hết giờ vang lên, nhóm học sinh bỗng thấy căng thẳng khi Sơ Tranh rời khỏi lớp.
Một nam sinh từ nhóm ban bá trong lớp, không kìm nổi, đã giơ tay lên định đùa giỡn với Sơ Tranh. Hành động này khiến mọi người trong lớp đều ngỡ ngàng, không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Tô Hợp tức giận bỏ đi vì bị Sơ Tranh quấy rối và cướp mất đồ dùng cá nhân. Sau khi lấy lại máy tính từ Tô Hợp, nguyên chủ phát hiện nó đã hỏng. Sơ Tranh, trong khi đến lớp, thể hiện thái độ nghiêm nghị với học sinh, khác hẳn với sự dễ dãi trước đó. Khi vào lớp 10/18, sự im lặng và sự căng thẳng bao trùm khi cô giáo mới buộc học sinh phải làm bài trong không khí hoàn toàn nghiêm túc. Một nam sinh mạo hiểm đùa giỡn, khiến cả lớp ngỡ ngàng không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Sơ Tranh đối mặt với những vấn đề nan giải trong cuộc sống của một người phụ nữ trẻ, bị ép buộc bởi mợ của mình đòi tiền hàng tháng bất chấp nỗ lực của cô. Sau khi bị phản bội và mất việc, nguyên chủ rơi vào tuyệt vọng. Cô dần nhận ra rằng mợ là nguồn cơn của nhiều đau khổ. Hành trình tìm kiếm bản thân và xác định giá trị của bản thân bắt đầu, nhưng áp lực từ những người xung quanh cùng với hoàn cảnh xã hội khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.