Nữ tử tóc bạc vừa thấy ma vật này xuất hiện liền biến sắc, tinh mang trong tay vừa loé lên bỗng chốc biến mất, lớn tiếng hướng Hàn Lập quát:
"Nó đã mạnh mẽ gia tăng ma công đến cực hạn, nếu ngươi không cho ta mượn Hư Thiên Đỉnh, thì không ai trong chúng ta có thể ngăn cản nó."
Vừa dứt lời, trong sương mù phát ra tiếng rống to, một cột sáng màu đen to lớn phá không bay ra, ngay lập tức đánh về phía lão đạo Huyền Thanh Tử.
Lão đạo kinh hãi, cổ kiếm trong tay lập tức múa thành một đoàn, vô số kiếm khí màu vàng hùng dũng bay ra, cuối cùng cũng miễn cưỡng ngăn chặn được. Nhưng đúng lúc này, trong ma khí bỗng xuất hiện một cơn lốc mạnh mẽ, một tam thủ ma ảnh khổng lồ bỗng nhiên từ trong ma khí lao ra, chợt loé lên rồi biến mất.
Huyền Thanh Tử đang ngơ ngác trên không trung. Một tia hắc quang loé lên, không một tiếng động, tam thủ ma ảnh từ hư không hiện ra.
Dù Huyền Thanh Tử đã từng trải qua vô số trận chiến, kinh nghiệm tự nhiên phong phú, cơ bản ngay khi cự ma xuất hiện, ông đã cảm nhận được. Cổ kiếm trong tay lập tức không chút do dự chém về phía sau. Đồng thời, thân hình ông nhoáng lên một cái, liền xoay tròn, hóa thành một luồng ánh sáng bay nhanh chạy trốn.
Sau khi hai cái đầu ở hai bên của tam thủ ma ảnh nhe răng cười một tiếng, liền mở ra cái miệng khổng lồ, hai đạo quang trụ màu đen phun ra, một đạo kiếm khí do cổ kiếm phát ra dễ dàng bị đánh tan nát, còn một đạo khác thì đuổi theo ánh tinh mang của Huyền Thanh Tử, nhanh chóng bao trùm ông vào bên trong.
Bát quái kính và một cái ngọc bội dùng để bảo vệ thân của lão đạo bị tan rã trong chớp mắt, không thể nào ngăn cản nổi.
Lão đạo kinh hãi, cổ kiếm trong tay vội vàng huy động, kiếm quang chói mắt bao bọc thân hình bên trong. Kết quả, từ hắc quang vang lên tiếng nổ mạnh. Chỉ thấy hoàng mang loé lên vài lần, rồi biến mất chẳng thấy bóng dáng. Lão đạo sau khi hét thảm một tiếng, từ đó lặng yên không một tiếng động.
Cảnh tượng đó khiến nơi ấy bỗng trở nên trống rỗng, dường như ngay cả pháp bảo trên người và nguyên anh đều bị cột sáng hoàn toàn làm biến mất khỏi thế giới này.
Những người khác thấy vậy, không khỏi ngẩn ngơ. Vừa rồi, hai bên giao thủ một thời gian dài vậy mà lão đạo vẫn bình an, nhưng giờ đây hai bên mới chỉ bắt đầu tranh đấu đã dễ dàng bị giết. Cảnh tượng này khiến mọi người cảm thấy chấn động.
Thế nhưng, sau khi bình tĩnh lại, họ cũng đã thấy rõ diện mạo của cự ma ba đầu, tất cả đều cảm thấy lạnh cả người.
Cự ma quả thật chính là do nữ tử giáp đen biến thành. Thân hình nàng cao tới ba, bốn trượng, khuôn mặt ở giữa vẫn là hình hài nữ tử tuyệt đẹp, còn hai bên trái phải là hai cái đầu sói màu đen, vô cùng đáng sợ. Hơn phân nửa thân thể cự ma được bao bọc trong chiến giáp màu đen, còn lại và tứ chi thì phủ đầy lông sói đen sì. Bàn tay nàng phủ vảy màu xanh đen, lòng bàn tay trắng bóc, nhưng mười ngón lại sắc nhọn dị thường, chớp động hắc mang âm hàn.
Dù cự ma này dưới hình thức nào, vừa rồi tung một kích đã giết chết Huyền Thanh Tử, thực lực của nó khiến mọi người đều không khỏi cảm thấy khiếp sợ. Nhưng sau khi sử dụng một kích này, cự ma cũng đã tiêu tốn rất nhiều nguyên khí. Tuy bề ngoài có vẻ vẫn hoàn hảo, nhìn không có gì khác thường, nhưng cái đầu ở giữa sắc mặt lại tái nhợt, ngay cả tử mang trong mắt cũng ảm đạm đi ít nhiều.
Hai tên ma vật dạng cánh ưng vốn đang ở trong ma khí chờ thời cơ, sau khi cự ma ba đầu hiện thân, cũng biến mất không thấy bóng dáng, không rõ có phải do cự ma này sau khi biến hình không thể duy trì nhiều ma khí như vậy.
Thi hùng, văn sĩ trung niên thấy cự ma trở nên yếu ớt như vậy, nhìn nhau một cái, không chút do dự tiếp tục vây công tấn công.
Dù không biết tại sao cự ma này trở nên đáng sợ, nhưng họ cũng không cam lòng đứng chờ để bị tiêu diệt dần dần.
Trong nháy mắt, huyết quang, ngân mang, hồng quang cuồn cuộn bay đến, bao vây lấy cự ma, không cho nó cơ hội hồi phục.
Mà vừa rồi, sau khi thi triển ra uy năng cường đại, cự ma ba đầu dường như thật sự không có sức tạo ra công kích nào như vậy nữa, chỉ có thể miệng phun khí đen, sáu tay múa loạn, miễn cưỡng ngăn cản mà thôi.
"Không đúng!"
Nữ tử tóc bạc đang muốn mượn Hư Thiên Đỉnh của Hàn Lập bỗng nhiên sắc mặt đại biến. Sau khi quát khẽ một tiếng, thân hình mơ hồ biến mất tại chỗ, lập tức hiện ra trên không trung, nơi tế đàn phủ đầy ma khí.
Nàng chăm chú nhìn ma khí dày đặc bên dưới, một lát sau hai hàng lông mày nhướng lên, dưới sự bảo vệ của một tầng tinh quang, nàng chui vào trong ma khí.
Hàn Lập thấy vậy hơi ngẩn người.
Vừa rồi hắn đã kiên quyết từ chối, mà không sợ nữ thiếp Linh Lung này thực sự đối phó với mình. Bởi vì trước đó, hắn đã thử nghiệm và nhận thấy vẫn có thể thông qua phi kiếm trong cơ thể cảm ứng được sự tồn tại của khí linh, mặc dù đối phương đã dung hợp nguyên thần của Ngân Nguyệt, nhưng một bộ phận nguyên thần là khí linh của hắn thì vẫn không có chút thay đổi nào.
Dù rằng thần niệm của đối phương rất mạnh mẽ khiến hắn không thể khống chế, nhưng chắc chắn nàng này cũng sợ làm hỏng đồ quý giá.
Chẳng ai biết nếu nàng thật sự ra tay công kích khiến Hàn Lập bị thương nặng hoặc giết chết thì sẽ có chuyện quái quỷ gì xuất hiện, dù sao sự việc một bộ phận nguyên thần trở thành khí linh của người khác, trước đây nàng cũng chưa từng nghe qua.
Hiện tại Hàn Lập thấy nữ tử tóc bạc bỗng nhiên bỏ đi, tự nhiên cảm thấy nghi hoặc trong lòng, nhìn tế đàn bị ma khí bao phủ, mặc dù hắn có Minh thanh linh nhãn, nhưng cũng không cách nào nhìn rõ mọi thứ.
Hàn Lập nhướng mày, ánh mắt đảo qua cự ma ba đầu đang cật lực chống đỡ thế công, lại nhìn cột đá vẫn hơi chớp động linh quang, ma khí trên tế đàn không có gia tăng thêm chút nào, trong lòng hắn chợt động, lập tức không do dự hai tay hợp lại thành một thủ ấn, chà xát mười ngón tay, kim quang bỗng chốc loé lên, những tiếng sấm nho nhỏ vang lên liên tiếp.
Hơn mười đạo lôi điện bắn ra, mục tiêu là hơn mười cây hắc khí đang biến ảo thành cột.
Tia sét còn chưa tới nơi, tiếng sấm sét đã vang lên, trong đó kim mang chớp động, nhưng những cột khí màu đen lại một lần nữa bị sụp đổ, giống như những cột khí màu đen chỉ là những ảo ảnh bình thường.
Không chỉ Hàn Lập, mà những người khác cũng lộ vẻ biến sắc.
Cùng lúc đó, từ tế đàn bỗng nhiên truyền đến tiếng quát to rét lạnh dị thường của nữ tử tóc bạc:
"Nguyên Sát thánh tổ, chân thân của ngươi quả thật vẫn còn ở đây!"
"Hắc hắc, Thiên Luân Hóa Ma đại pháp của bản thánh tổ cũng không tệ lắm, người này tư chất không tồi, không uổng công ta ngay từ đầu đã thi triển bí thuật đưa hắn vào trong vòng phong ấn, đáng tiếc thời gian để truyền Chân Ma Khí vào quá ngắn ngủi, không thể chân chính hóa thành hình dạng ba đầu Già Luân Chiến Ma, nhưng một khi đã mặc ma giáp của ta vào, lại còn dung hợp làm một với hóa thân của ta, một kích toàn lực của nó cũng không thể kém hơn so với tu sĩ Hóa Thần kỳ, đáng tiếc Chân Ma Khí của ma giáp có hạn, nếu không chỉ bằng vào nó, cũng đủ để giết hết tất cả các ngươi."
Trong tế đàn cũng truyền ra tiếng cười đắc ý của nữ tử giáp đen.
Những người Thất Diệu chân nhân, Khuê Linh… đang vây công cự ma ba đầu nghe thấy vậy, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Đúng lúc này, quanh người cự ma ba đầu hắc quang phóng ra mạnh mẽ, tuy vẫn là ba đầu nhưng diện mạo đã biến đổi lớn.
Một cái ở giữa biến thành gương mặt nam tử có một sừng, trong mắt quang mang hồng tím chớp động, nhưng khuôn mặt lại giống như quái nhân đầu to lúc trước đã biến mất, hai đầu hai bên là gương mặt của cự ma với thân người cánh ưng, rõ ràng đây là ba cự ma đã được dung hợp thành một thể.
Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, ngay cả Thất Diệu chân nhân, người đã trải qua không biết bao nhiêu sự vật đáng sợ, cũng lộ vẻ sợ hãi, thế công trong tay hơi bị chậm lại.
Ngay khi hình dáng cự ma hiện ra, cái đầu ở giữa liền ngẩng lên kêu to một tiếng, chiến giáp màu đen trên người điên cuồng bành trướng, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân cự ma, ngay cả ba cái đầu cũng được chiến giáp bao phủ kín mít, đồng thời sáu cánh tay huy động, hai thanh trường đao màu đen, hai thanh trường mâu màu đen và hai thanh kiếm đen đồng thời hiện ra trong cả sáu bàn tay. Sau đó, cự ma này hừ lạnh một tiếng tràn ngập sát ý, đột nhiên đánh về phía đám người Thất Diệu chân nhân.
Đúng lúc này, trong ma khí ở xa xa lại truyền đến vài tiếng buồn bực, tiếp đó là một loạt tiếng nổ liên tiếp nổi lên, toàn bộ tế đàn đột nhiên rung chuyển mạnh mẽ.
"Nguyên Sát thánh tổ, ngươi muốn làm gì?"
Trong ma khí truyền đến âm thanh kinh sợ của nữ tử tóc bạc.
"Ta muốn làm gì ư? Chỉ cần có thể phá hủy phong ấn, nhiệm vụ của bản thánh tổ đã hoàn thành. Không có Linh Giới nhúng tay vào, Nhân Giới này làm gì có năng lực tiếp tục giam cầm Chân Ma Khí, việc nó trở thành một phần của Cổ Ma Giới chúng ta chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."
Thanh âm châm biếm của nữ tử giáp đen vừa dứt, ma khí xung quanh tế đàn giống như bị nam châm hút, bỗng nhiên điên cuồng hội tụ về phía trung tâm. Chỉ trong vài cái hô hấp, ma khí quanh tế đàn không còn sót lại chút nào, tất cả ma khí thậm chí không vào tế đàn mà nhập vào một người, đó chính là nữ tử giáp đen kia. Trên người nàng không còn thấy bóng dáng ma giáp, nhưng trên tay nàng đã hình thành một đầu lâu màu đen sáng bóng.
Mặt ngoài đầu lâu hắc mang chớp động, cả vật thể lồi lõm bất định, nhưng nhìn cẩn thận thì bên trong dường như còn có ngũ sắc linh quang chớp động.
Mới vừa rồi, tất cả ma khí chính là bị đầu lâu này hút vào trong nó.
Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, trong đầu linh quang chợt loé, ngay lập tức nhớ tới khi thần niệm của Nguyên Sát Thánh tổ buông xuống, ngũ sắc linh quang lấy từ trên người Linh Tê Khổng Tước, liệu đó có phải chính là vật này không?
Cùng lúc đó, nữ tử giáp đen lại mang hình thái kỳ dị, cả người ma khí quay cuồng, một tay nắm quang cầu, một tay niệm thần chú.
Trên người nàng dần hiện ra một cái quang ảnh mờ mờ, rõ ràng là giống với Ma tượng lúc trước. Quang ảnh này lại hành động giống như hành động của nàng. Một tay để trống cũng nâng lên, một tay niệm thần chú.
Lúc này, thân hình yểu điệu của Linh Lung lại hiện ra bên cạnh tế đàn, ngửa đầu nhìn trời, trên mặt ngọc tràn đầy vẻ phẫn nộ.
Hàn Lập kinh ngạc quay lại nhìn, lúc này mới phát hiện ra rằng vốn đang trên không trung cùng Bát Linh Thước giằng co, Hắc Phong kỳ lúc này lại xảy ra biến hóa kinh người. Linh bảo này hóa thành cự mãng màu đen, không biết từ khi nào lại hóa thành một vòng gió xoáy mờ mịt, viên cầu này dường như chứa đựng nghìn vàn khổ ải, bên trong vô số lốc xoáy màu đen xoay tròn không ngừng, khiến người ta nhìn vào chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.
Hai viên cầu màu đen, một lớn một nhỏ, quỷ dị xuất hiện ở hai nơi cao thấp, Hàn Lập chợt có cảm giác không ổn.
Dù hắn không biết nữ tử giáp đen muốn làm gì, nhưng nhìn hai viên cầu chứa đựng vô tận ma khí và linh lực này đã khiến người khác khiếp sợ, phải quyết tâm không để chúng có thể tự do hành động.
Ngay khi Hàn Lập vừa quyết định, thần niệm chợt động, khôi lỗi bên cạnh vẫy tay một cái, một đạo ô mang bắn ra, mục tiêu chính là phong cầu trên không trung.
Trong chương này, nữ tử tóc bạc bày tỏ lo ngại về sức mạnh ngày càng tăng của một cự ma ba đầu, yêu cầu Hàn Lập cho mượn Hư Thiên Đỉnh. Cự ma này nhanh chóng chứng tỏ sức mạnh khủng khiếp, giết chết Huyền Thanh Tử chỉ trong thoáng chốc. Sau đó, nữ tử tóc bạc phát hiện sức mạnh của cự ma có thể suy yếu, dẫn đến một cuộc tấn công đồng loạt từ các nhân vật khác. Cảnh tượng căng thẳng diễn ra, trong khi sự thật về Nguyên Sát thánh tổ và những âm mưu phức tạp quanh ma khí ở tế đàn bắt đầu lộ diện.
Trong cuộc chiến đầy kịch tính, nữ tử tóc bạc đối đầu với ma tượng và Nguyên Sát thánh tổ. Dù đã sử dụng Nghịch Tinh Bàn, ma tượng vẫn đối mặt với mối nguy hiểm từ việc gãy trận pháp. Nữ tử tóc bạc Linh Lung, mặc dù bị tổn thương, cũng tìm cách khôi phục thế lực. Những tu sĩ khác nhận thấy sức mạnh của kẻ thù và quyết tâm tấn công cùng lúc. Cuộc chiến ngày càng căng thẳng khi sự xuất hiện của một ma vật khổng lồ với ba đầu sáu tay làm cho tình hình thêm phần nguy hiểm.