Thanh trúc phong vân kiếm đã trở thành những thanh kim thước, bay lượn như những cánh quạt gió, thổi bay yêu khí ở bốn phía, khiến cho yêu khí không thể tiến lại gần. Thấy rằng yêu khí này không khó đối phó như mình tưởng, Hàn Lập cảm thấy thoải mái hơn, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng âm trầm, đôi mắt không ngừng quét khắp nơi.
Đáng tiếc, bốn phía chỉ có màn đêm tĩnh mịch, không có gì khiến Hàn Lập phải chú ý. "Những thanh phi kiếm mà ngươi luyện chế cũng không tệ, để bổn tôn lấy về thưởng thức một chút." Âm thanh lạ lùng trượt qua từ một nơi nào đó, lộ rõ tham vọng muốn chiếm đoạt các thanh phi kiếm của Hàn Lập.
Nghe những lời này, Hàn Lập ngẩn ra, sau đó trên mặt lộ vẻ cười lạnh. Một tay áo bào đột nhiên rung lên, lập tức phát ra một dòng quang mang tam sắc, linh quang chợt tắt và trong tay Hàn Lập xuất hiện thanh Tam Diễm phiến. Nghe thấy âm điệu đối phương châm chọc như vậy, Hàn Lập không thể không để tâm.
Khi vừa hoàn thành động tác này, yêu khí trên đỉnh đầu đột nhiên biến hóa kịch liệt, phát ra âm thanh gào thét chói tai, yêu khí như sóng to gió lớn quay cuồng, rồi bất ngờ hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ. Lốc xoáy này có màu đen bóng, đường kính hơn mười trượng, vừa mới xuất hiện đã quay cuồng và phát ra tiếng rít quái dị. Một luồng sáng mờ màu đen từ trung tâm lốc xoáy bất ngờ tỏa ra, khí thế hung hăng từ trên vòn xuống.
Hàn Lập cảm thấy cả kinh, biết rằng tình hình không hay, không kịp suy nghĩ nhiều liền vội vàng tác động kiếm quyết. Kim quang bốn phía phát ra âm thanh dài thanh minh. Khi vừa mở rộng ra, vầng kiếm quang màu vàng đột ngột thu nhỏ lại, trong trung tâm hào quang, nó không ngừng lưu chuyển rồi biến thành một đóa kim liên, chầm chậm bay lên.
Lúc này, luồng ánh sáng màu đen như một cái lồng từ trên chụp xuống, nhốt đóa kim liên bên trong. Khi hai bên vừa chạm nhau, lập tức phát ra vô số tiếng va chạm như đao kiếm chém vào nhau, khiến cho tai nghe đau nhức, tâm thần bất an. Nhận thấy tâm thần Hàn Lập bị chấn động, những thanh phi kiếm hóa thành đóa sen vàng bị một lực hút mạnh kéo lên, sắp thoát khỏi sự khống chế của Hàn Lập.
Mặt Hàn Lập hơi biến sắc, hắn vận dụng toàn bộ pháp lực trong cơ thể. Nếu là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường đối mặt với lực hút mạnh như vậy thì có thể sẽ không kiểm soát được bảo bối của mình. Nhưng Hàn Lập luyện Thanh Nguyên kiếm quyết, tu vi của hắn vượt xa các tu sĩ cùng cấp, hơn nữa thanh trúc phong vân kiếm lại được chế tạo từ những tài liệu quý giá hiếm có, vì vậy uy lực của nó vượt xa các bảo bối thông thường.
Do đó, đóa kim liên sau khi được Hàn Lập sử dụng toàn bộ pháp lực để áp chế, cuối cùng cũng rung rẩy miễn cưỡng chống lại lực hút khủng khiếp, tiếp tục quay quanh Hàn Lập, chống lại ánh sáng mờ màu đen mà cơn lốc xoáy phun ra.
Và vào lúc đó, Hàn Lập không chút do dự, Tam Diễm phiến trong tay đột nhiên phát sáng, quạt về phía trung tâm lốc xoáy. "Phốc xuy!" Một cỗ tam sắc hỏa trụ từ phía trên tuôn ra, đánh vào luồng ánh sáng mờ màu đen. Một âm thanh bùng nổ vang lên, không khí xung quanh trở nên cuồng bạo dữ dội. Khi tam sắc hỏa và luồng ánh sáng mờ màu đen vừa tiếp xúc, chúng liền lan tỏa ra xung quanh như dầu loang trên nước.
Hiển nhiên, tam sắc hỏa diễm vượt trội hơn luồng ánh sáng mờ màu đen, nó chỉ dừng lại một chút rồi ngay lập tức gia tăng lực công kích, đánh tan luồng ánh sáng mờ. Khi phá hỏng luồng ánh sáng mờ, tam sắc hỏa diễm liền bay thẳng vào lốc xoáy giữa không trung, chợt lóe một cái rồi mất tích trong cơn lốc xoáy đó.
Hàn Lập ánh mắt chăm chú nhìn lên không trung. Một lát sau, từ bên trong lốc xoáy phát ra âm thanh ong ong, trong khi đó, hắc mang quanh lốc xoáy đột ngột co lại, rồi phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Yêu khí trong không trung mười trượng bị bắn ra, xoay tròn mạnh mẽ rồi vụt ra khắp bốn phía, sau đó đột ngột lóe lên rồi biến mất.
Mặt Hàn Lập âm trầm, một tay nhanh chóng thu hồi Tam Diễm phiến, trên mặt không lộ ra bất kỳ vẻ hài lòng nào. Dù sao một lần quạt của Tam Diễm phiến đã tiêu hao gần hai thành pháp lực của Hàn Lập nhưng không thể gây tổn thương cho đối thủ chút nào.
"Phỏng chế linh bảo? Thì ra ngươi là tiểu tử họ Hàn?" Âm thanh già nua đột ngột vang lên, dường như có chút bất ngờ. "Ngươi biết ta?" Hàn Lập sắc mặt chợt thay đổi, trong lòng chợt nhận ra điều gì nhưng bên ngoài lại không hề biểu lộ.
"Hắc hắc! Người có thể sử dụng chiếc quạt thông linh phát ra tam sắc hỏa diễm thì sao ta lại không biết. Nghe nói ngươi đã làm hỏng một việc của bản phó cốc chủ tại Côn Ngô sơn, hiện giờ lại gây ra chuyện gì tại Tiểu Cực Cung?" Âm thanh già nua ấy phát ra một tiếng cười hời hợt, không giải thích gì thêm. "Phó cốc chủ? Ngươi chính là Vạn Yêu Cốc Xa đạo hữu?" Hàn Lập trong lòng run sợ, sắc mặt biến đổi. Mặc dù hắn không biết nhiều về Vạn Yêu Cốc, nhưng đã nghe danh cốc chủ này. Nhiều người đồn thổi không biết thực lực của hắn ra sao, nhưng theo phỏng đoán từ dịch giả 4vn thì Vạn Niên Thất Hùng đều có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ. Người này chắc chắn là một trong số đó, còn lại một vài người ở nhân giới chính là lão yêu có tu vi Hóa Thần kỳ.
Nếu không, làm sao Vạn Yêu Cốc có thể ngạo mạn đứng vững trong Đại Tấn, sớm đã bị Chính Ma thập đại tông môn quét sạch không biết bao nhiêu lần? "Đúng rồi, chính là lão phu! Nghe Hùng sư nói, ngươi có chút quan hệ với người quen cũ của bản tôn là Lung Linh tiên tử. Dù hiện tại nàng ấy vẫn còn ở tầng thứ chín của Chấn Ma Tháp, mà tầng thứ chín đã bị chân ma khí phong ấn một lần nữa, nhưng xem ra ngươi vẫn bình yên vô sự nơi đây. Xem ra Lung Linh tiên tử đã bình an trở về linh giới." Âm thanh già nua khi nói đến hai chữ "linh giới" không khỏi có chút biến đổi, tựa như có chút kích động nhưng cũng có phần sợ hãi.
"Lung Linh đúng là đã thông qua Nghịch Tinh Bàn trở về 4vn. Ngươi có biết nàng không?" Hàn Lập sắc mặt âm trầm, từ từ hỏi, nhưng một tay áo bào chợt rung lên, trên bàn tay linh quang chợt hiện ra một chiếc thước gỗ màu xanh biếc, tay còn lại cũng xuất hiện một cái hỏa đỉnh nhỏ chỉ có vài tấc.
"Ta ở linh giới chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, làm sao có thể quen biết với yêu vương phi. Chẳng qua Lung Linh tiên tử đã đưa ngươi đi ra, chắc hẳn nàng cũng đã để lại cho ngươi một số thứ. Còn nữa, chiếc Bát Linh Thước kia dùng để chấn áp cổ ma, giờ hẳn đang ở trong tay ngươi. Ngươi đừng nói là Lung Linh tiên tử đã mang theo Bát Linh Thước về linh giới, vì thông thiên linh bảo cần phải có thời gian luyện hóa mới có thể thông qua thế giới lực để chuyển sang thế giới khác." Âm thanh già nua bỗng trở nên lạnh lẽo.
Hàn Lập nheo mắt lại, trầm mặc không nói gì, nhưng vô thức nắm chặt chiếc mộc thước trong tay. "Sao ngươi không trả lời vấn đề lão phu hỏi? Hay là Hàn đạo hữu căn bản không muốn trả lời?" Âm thanh già nua ngày càng mang âm điệu lạnh lẽo, đồng thời một cỗ linh khí cường đại từ bốn phía ập đến, ép gần khu vực mà Hàn Lập đứng.
Dù rằng khí thế này thật sự lợi hại, chỉ có ở tu vi đáng sợ của thập cấp yêu thú, nhưng thần niệm của Hàn Lập cũng không thua kém tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, vì vậy thân hình Hàn Lập chỉ lắc mình một cái rồi vẫn đứng yên như không có chuyện gì xảy ra. "Di! Ngươi….." Âm thanh già nua ấy phát ra một tiếng kinh ngạc.
Hàn Lập nhận ra sức mạnh cường đại, đôi mắt chợt nheo lại, một luồng tinh quang từ trong mắt bắn ra. "Nghe thiên hạ đồn rằng, Xa đạo hữu đã bế quan ở sâu trong Vạn Yêu Cốc không biết bao nhiêu năm, không rõ sống chết. Bình thường sẽ không bao giờ ra khỏi cốc. Giờ đạo hữu xuất hiện nơi này, chắc hẳn chỉ là hóa thân của đạo hữu. Nếu không với uy danh của Xa đạo hữu, tại hạ không thể đối kháng nổi với linh lực của đạo hữu." Hàn Lập thở dài, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái.
"Cho dù là thế, thì sao?" Âm thanh già nua không mang theo một chút tình cảm nào. "Hàn mỗ không có hứng thú với người và chuyện ở Tiểu Cực Cung, cũng không có ý định nhúng tay vào. Chỉ muốn dựa vào nơi này làm truyền tống trận để ra ngoài thôi. Nếu đạo hữu không muốn tại hạ cùng Tiểu Cực Cung liên thủ, thì hãy buông tay để tại hạ đi ra ngoài." Âm thanh Hàn Lập lạnh lùng, không khách khí nói.
Chỉ cần không phải là cấp bậc Hóa Thần kỳ chân chính thì Hàn Lập không có gì phải sợ. "Ha ha, lời uy hiếp như vậy thật sự đã lâu lắm ta không nghe. Nghe Hùng sư nói, ngươi mang Ích tà thần lôi và thần thông không hề nhỏ, nhưng Ích tà thần lôi chỉ có tác dụng với ma khí. Hiện tại ngươi đang ở trong Vạn Yêu Phiên của ta, ngươi nghĩ mình có thể chống lại sao? Nếu không muốn bị hình thần câu diệt, thì hãy giao ra bảo vật mà Lung Linh tiên tử đã để lại cho ngươi cùng Bát Linh Thước. Nếu ta cảm thấy tâm tình tốt hơn, sẽ tha cho ngươi một mạng, cũng không phải là không được." Xa lão yêu cười lạnh một hồi, âm thanh trầm trầm uy hiếp.
Hàn Lập thầm thở dài, nghe khẩu khí thì Xa lão yêu không chừa cho mình một đường lui nào, bất kể nói thế nào cũng không dễ dàng rời khỏi nơi này. Dù sao danh tiếng của Vạn Yêu Phiên vang dội, không ít tu sĩ nói đến nó như một kiện pháp bảo đã gần tiếp cận uy lực với Thông Thiên Linh Bảo, không trách được lão yêu này kiêu ngạo không muốn dừng tay.
Nếu dùng lời nói không thể lay chuyển được đối phương thì Hàn Lập cũng không muốn nhiều lời hơn nữa, liền giơ tay ra, một luồng hồng quang bắn ra, xoay tròn trên không, sau đó huyền phù trên đỉnh đầu Hàn Lập cách vài trượng. Đó chính là kiện hỏa đỉnh vô danh.
Hàn Lập hai tay bắt quyết, miệng thì niệm pháp quyết. Lập tức, hỏa quang chợt hiện ra, nghênh phong bành trướng, trong nháy mắt thổi bùng lớn ra vài trượng. Tiếp theo, Hàn Lập thúc dục pháp quyết bắn vào kiện hỏa đỉnh. Bên trong đỉnh phát ra âm thanh vù vù, chợt bắn ra vô số hỏa nha lớn nhỏ, trong nháy mắt trải rộng khắp bốn phía, khiến khung cảnh xung quanh trở thành một mảng màu hồng.
Xem ra Hàn Lập không dám coi thường uy lực của Vạn Yêu Phiên. Vì vậy, hắn lại kích phát uy lực của hỏa đỉnh. Thái Âm hỏa nha lúc trước im lặng đứng trên vai Hàn Lập không biết đã biến mất lúc nào, hòa vào trong đàn hỏa nha trên không trung, cùng nhau phát ra ánh sáng hồng quang, nhưng người khác không thể nhận ra điểm khác biệt.
Đúng lúc này, câu chú trên miệng Hàn Lập chợt dừng lại, một tiếng quát khẽ vang lên, tất cả hỏa nha đồng loạt há miệng phun ra xích diễm, bắn ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt, xung quanh Hàn Lập xuất hiện những đợt sóng lửa cao ba bốn trượng, không ngừng công kích vào yêu khí xung quanh.
Toàn bộ không gian trở nên nóng bức, biến thành một biển lửa. Khi yêu khí tiếp xúc với biển lửa, phát ra âm thanh gầm thét như sấm, khiến cho tai hai người rung động không ngừng, sóng lửa cứ thế khiến yêu khí xung quanh không ngừng lùi lại. "Chỉ là một chút tài mọn mà muốn phá hủy Vạn Yêu Phiến của bản tôn sao, đừng có mơ mộng hảo huyền." Xa lão yêu cười lạnh, lập tức hét lớn một tiếng, tựa như xuyên kim phá thạch.
Trong chương này, Hàn Lập đối mặt với một âm thanh lạ lùng từ yêu khí, cho thấy sức mạnh của các thanh phi kiếm mà mình luyện chế. Khi những phi kiếm này bị lực hút từ một cơn lốc xoáy khổng lồ đe dọa, Hàn Lập nhanh chóng sử dụng Tam Diễm phiến để đáp trả. Một cuộc chiến lớn diễn ra khi hắn phải đối đầu với Xa lão yêu từ Vạn Yêu Cốc, lo ngại cho sự tồn vong của các bảo vật mà Lung Linh tiên tử để lại cho mình. Cuộc chiến không chỉ thể hiện sức mạnh mà còn tiết lộ những mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật trong thế giới yêu ma này.
Trong chương này, Hoả Nha mạnh mẽ tấn công Tam Nhãn Yêu Thú, sử dụng Tử La Cực Hoả để biến yêu thú thành khối băng. Hàn Lập xuất hiện và tiêu diệt Yêu Hồn của yêu thú. Sau đó, Hàn Lập tiến vào đại điện, nơi xảy ra trận chiến giữa Bạch Dao Di, lão giả họ Diệp và một thập cấp yêu thú. Hàn Lập bị vây khốn trong một không gian tối tăm, nơi yêu khí cuồn cuộn. Cuối cùng, hắn chuẩn bị đối phó với tình huống hiểm nghèo này.
phi kiếmYêu khíTam Diễm PhiếnVạn Yêu CốcBát Linh ThướcVạn Yêu Cốcphi kiếmYêu khí