Thiên Phong

Hai đợt lôi kích cuối cùng quả thật giống như Hàn Lập đã suy đoán trước. Sau khi bị hắn dùng ngân sắc tiểu thuẫn cản lại hơn nửa uy lực, cuối cùng nó đã bị Thiên Lan thú chặn lại bằng yêu đan. Khi sóng lôi điện cuối cùng tan biến, mây đen trên bầu trời cũng kỳ lạ như khi xuất hiện. Chỉ trong chốc lát, bầu trời ngàn dặm sạch bóng mây đen, ánh mặt trời lại rực rỡ hiện ra.

Thiên Lan thú trong pháp trận được bao phủ bởi vài tầng yêu khí màu trắng, kết tụ thành một cái kén lớn màu vàng, bên ngoài còn khẽ phập phồng. Hàn Lập không thấy có chút dị sắc nào trên chiếc kén đó. Yêu thú này sau khi trải qua lôi kiếp, giờ đang tái tổ thân thể, biến hóa thành hình người. Sự biến hóa này không chịu sự kiểm soát của yêu thú, mà giống như con người lúc mới sinh ra. Đẹp hay xấu tùy thuộc vào quá trình biến hóa tự thân của nó, đương nhiên cũng liên quan đến chủng tộc của chính nó.

Chẳng hạn như yêu thú kiểu yêu hồ nếu có thể biến hóa bình thường đều trở thành tuấn nam mỹ nữ. Còn với một số yêu thú bình thường nếu bản thể xấu xí thì khi biến hóa thành hình người, đương nhiên cũng không khá hơn bao nhiêu. Hàn Lập bỗng nhớ đến một chuyện, quay đầu thoáng nhìn xa xa chỉ thấy tàn thi của con cự khâu biến dị đã bị Phệ Kim Trùng cắn nuốt không còn chút gì. Hiện tại, bầy Phệ Kim Trùng đang bay vù vù trên không trung. Hắn không nghĩ nhiều, hét lớn một tiếng, khiến bầy kim sắc trùng vân lập tức lao đến phía hắn. Chỉ trong chốc lát, Phệ Kim Trùng đã bị hắn thu vào túi linh thú.

Sau đó, hắn khoanh chân ngồi xuống một bên, nhắm mắt đợi Thiên Lan thú trong pháp trận hoàn tất biến hóa. Kết quả, việc ngồi xuống này mất một ngày một đêm. Đến khi thần sắc của hắn chợt động, mở to đôi mắt thì từ trong cái kén lớn bỗng truyền đến vài tiếng “phốc phốc” trầm đục, rồi một cánh tay trắng nõn từ bên trong thò ra, sau đó là giọng nói quen thuộc của đồng tử.

"Cuối cùng cũng đại công cáo thành, đã làm phiền đạo hữu."

Hàn Lập nghe vậy liền cười, từ từ đứng dậy…

Mấy ngày sau, Hàn Lập lặng lẽ quay trở lại Tử Mẫu Phong ở Vân Mộng Sơn. Hiện tại, hắn đang ở trong mật thất của động phủ, xem xét chiếc sừng rực rỡ ánh vàng trong tay. Trước mặt hắn là một cái hồ lô và ba kiện pháp khí. Đối diện hắn, lơ lửng trong không trung là một chiếc đỉnh màu xanh lớn khoảng một trượng, trên đỉnh có một tiểu đồng mặc áo vàng, môi hồng răng trắng đang thoải mái cầm quyển sách da thú ngồi xem. Người này dĩ nhiên chính là Thiên Lan thú giờ đã hóa thành hình người. Hình dạng này mặc dù không giống hệt với ảo ảnh lúc trước, nhưng cũng có bảy tám phần tương tự.

Suy nghĩ một chút, Hàn Lập cũng chẳng thấy gì kỳ lạ. Con thú này trong Linh giới đã sớm trải qua một lần biến hóa. Giờ thêm một lần biến hóa nữa dĩ nhiên sẽ thành thạo hơn, vì vậy hình dạng hiện ra cũng tương tự như ảo ảnh đã ngưng tụ trước đó. Hàn Lập dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve những đường vân trên chiếc sừng rồi đột nhiên mở miệng nói.

"Ta đã thử rồi, chiếc sừng này dường như có thể hút phần lớn linh lực vào trong, lại còn có thể phóng xuất ra ngoài. Điều duy nhất hạn chế là mỗi lần hút linh lực vào chỉ một lượng có hạn, hơn nữa tốc độ không nhanh lắm."

"Ừm, không hổ là tài liệu của yêu thú biến dị, lại có hấp linh thiên phú hiếm thấy. Loại tài liệu có hiệu quả kỳ diệu như vậy cho dù ở trên Linh giới cũng có vô số tu sĩ sẵn sàng liều mạng để có được. Nó chính là vật liệu tuyệt hảo để luyện chế bảo vật phòng ngự. Nhiều Linh Bảo nổi tiếng về tình năng phòng ngự đều sử dụng loại tài liệu này." Tiểu đồng cầm sách da thú trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên cười với Hàn Lập.

"Pháp bảo phòng ngự, có thể luyện chế chiến giáp sao?" Hàn Lập bỗng cảm thấy hứng thú.

"Ha ha, đạo hữu thật thông minh. Vật ấy nếu kết hợp với Hỏa Linh Ti trong tay ngươi thì đúng là có thể luyện chế ra một kiện chiến giáp hiếm thấy. Mặc dù không bằng Linh Bảo nhưng cũng không kém bao nhiêu. Chỉ có điều, nếu đạo hữu nghe ta, tốt nhất là không nên làm vậy." Tiểu đồng nói với vẻ nghiêm túc.

"Tại sao? Hiện tại vật ta cần nhất là một kiện chiến giáp hộ thể." Trên mặt Hàn Lập hiện lên vẻ nghi hoặc.

"Đạo hữu nếu muốn an toàn sống trong Nhân giới cả quãng đời còn lại thì dĩ nhiên nên luyện chế chiến giáp. Nhưng nếu muốn thông qua không gian tiết điểm để lên Linh giới thì tốt nhất là giữ vật đó lại để luyện chế một bảo vật khác sẽ tốt hơn." Vẻ mặt tiểu đồng vẫn không đổi.

"Có thể dùng nó để luyện chế bảo vật nào khác?" Hàn Lập ngạc nhiên hỏi lại.

"Đương nhiên là Hóa Giới Châu. Chỉ có thứ này mới có thể giúp ngươi an toàn thông qua không gian tiết điểm." Tiểu đồng không chút do dự trả lời.

"Hóa Giới Châu? Ta nhớ không lầm thì khi ngươi cho phân thân xuống Nhân giới, hình như có sử dụng một thứ gọi là Hóa Giới Thạch. Hai cái này có liên quan gì đến nhau? Có phải căn bản là cùng một loại không?" Hàn Lập có chút kinh ngạc hỏi.

"Hai thứ có tên giống nhau như vậy dĩ nhiên có liên quan. Hóa Giới Thạch là một loại bảo vật ở Linh giới, muốn luyện thành thì cực kỳ tiêu hao thiên tài địa bảo. Còn Hóa Giới Châu thì là bảo vật mà hậu thiên cũng nhiều người sử dụng. Dù công dụng của hai thứ không khác nhau lắm, nhưng uy năng thì cực kỳ khác biệt. Nói cụ thể hơn, Hóa Giới Châu chỉ bằng một phần trăm của thứ kia." Tiểu đồng suy nghĩ một chút rồi thành thật trả lời.

"Một phần trăm?" Hàn Lập nghe tỉ lệ này cũng cảm thấy có phần khó tin.

"Đạo hữu đừng vội coi thường công dụng của Hóa Giới Châu. Phải biết rằng loại dị bảo như Hóa Giới Thạch, cho dù là Yêu Vương trên Linh giới cũng không có nhiều. Nó nổi danh cùng với Nghịch Tinh Bàn, một trong ba bảo vật phá giới. Hóa Giới Châu tuy còn xa mới so được với hai thứ trên, nhưng cũng rất nổi tiếng trong việc bài trừ không gian cấm chế. Bởi vì cần có tài liệu hấp linh mới có thể luyện chế ra được nên số lượng cực kỳ ít ỏi. Ta đã từng tò mò đi vào một không gian tiết điểm trong Linh giới, tuy rằng ngay lập tức quay lại nhưng không gian gió lốc và cách giới lực trong đó cực kỳ đáng sợ, đến giờ ta vẫn còn khiếp hãi. Ngươi dẫu có thể tu luyện Phá Diệt pháp mục đến cực hạn thì tỉ lệ để qua được vẫn cực kỳ nhỏ. Nếu không, các tộc từ hạ giới đã không có biết bao nhiêu người lên Linh giới rồi. Ngươi không có Hóa Giới Châu trong tay thì đừng hi vọng vào may mắn. Căn bản là có đi mà không có về. Ta vốn định đợi ngươi tiến giai Hóa Thần kỳ rồi mới nhắc đến việc này, nhưng giờ ngươi đã có được tài liệu hấp linh nên cũng tiện nói luôn." Tiểu đồng cười lạnh nói.

"Xem ra Hóa Giới Châu này không luyện không được." Hàn Lập sờ mũi cười khổ.

"Ha ha, nếu đạo hữu than mình không có Phá Diệt pháp mục thì ngay cả chuyện bảo vật cũng không thèm nói. Có cả hai thứ đó, ngươi mới có cơ hội thông qua không gian tiết điểm. Phương pháp luyện chế này ta cho ngươi, coi như nể tình lần trước ngươi tặng ta Hàn Tủy." Tiểu đồng nói một cách nhàn nhạt.

"Đạo hữu thật ân oán phân minh. Bất quá ta cũng có chút tò mò, trước kia ta từng thấy một con quy yêu cấp 8 trải qua độ kiếp. Lôi kiếp nó trải qua dường như không giống như của Thiên Lan đạo hữu lắm. Lôi kiếp của ngươi có vẻ lợi hại hơn nhiều." Hàn Lập đề cập đến việc độ kiếp lúc trước.

"Điều này có gì lạ đâu. Chủng tộc yêu thú chúng ta có vô số, mỗi loại trải qua lôi kiếp dĩ nhiên không giống nhau. Càng là yêu thú lợi hại, lúc độ kiếp lại càng khó khăn. Nghe đồn những linh thú như Linh Phong, Chân Long khi trải qua lôi kiếp phải chịu đến mười ba đợt lôi kích. Ta chỉ trải qua mười một đợt, xem như cũng không tồi lắm." Tiểu đồng cũng không giấu diếm, nói thẳng.

"Thì ra là vậy!" Hàn Lập có chút giật mình.

"Bản công pháp yêu tộc Tật Phong Cửu Biến thật sự cũng khá đó. Nhưng ngươi đưa cho lão phu xem là có ý gì? Chẳng lẽ đạo hữu còn có hứng thú với yêu tộc công pháp của chúng ta?" Tiểu đồng duỗi tay cầm bản sách da thú, nhìn chằm chằm Hàn Lập, nửa cười nửa không hỏi.

Nguyên lai quyển sách trong tay tiểu đồng chính là bản sách da thú mà năm xưa Hàn Lập có được từ tổ tôn của Tiêu Thúy Nhi. Trong đó ghi lại một bộ liễm khí khẩu quyết vô danh và một bộ yêu tộc công pháp khác viết bằng chữ yêu tộc. Năm đó Hàn Lập học xong chữ yêu tộc mới phát hiện bộ công pháp này có tên là Tật Phong Cửu Biến. Công pháp này tuy mạnh mẽ nhưng lại chuyên dành cho yêu tu thuộc loại yêu cầm. Trừ phi là trời sinh có hai cánh và thân thể mạnh mẽ của yêu tộc, nếu không căn bản không thể tu luyện hoặc thi triển.

Không biết vì sao lúc này Hàn Lập lại giao công pháp cho tiểu đồng nhờ hắn nghiên cứu.

"Không có gì. Bộ Tật Phong Cửu Biến này uy lực không hề nhỏ, mà ta sau khi có được Phong Lôi Sí đang cần một pháp quyết đặc thù tương ứng. Bộ pháp quyết này lấy việc biến ảo thân pháp làm chủ yếu, rất thích hợp để ta tu luyện. Nếu không được thì thật đáng tiếc. Thiên Lan đạo hữu cũng là yêu tu, chắc chắn biết cách cải biến bộ công pháp giúp Hàn mỗ tu luyện. Để trao đổi, tại hạ có thể đưa tàn trang Kim Khuyết Ngọc Thư kia cho đạo hữu mượn để tìm hiểu. Thứ đó mặc dù quý giá nhưng quá huyền ảo, ta hiện giờ không có thời gian để tìm hiểu." Hàn Lập chậm rãi nói.

"Bộ công pháp này đối với yêu tu Nhân giới các ngươi mà nói là một loại khẩu quyết thân pháp khó mà gặp được. Hơn nữa ngươi lại có Phong Lôi Sí rất phù hợp để tu luyện. Nhưng có một vấn đề chắc hẳn ngươi biết rõ, đó là muốn thi triển thần thông này cần phải có thân thể mạnh mẽ như yêu tộc làm nền tảng. Ngươi mặc dù đã tu luyện qua môn luyện thể pháp quyết nào đó, thân thể mạnh mẽ hơn xa tu sĩ bình thường nhưng vẫn chưa đủ để tu luyện pháp quyết này." Tiểu đồng nhướng mày nói vào chỗ quan trọng nhất.

"Nếu chỉ thiếu một chút, bản thân ta không phải không thể vượt qua. Ta đã từng lấy được một bộ Minh Vương Quyết từ Phật môn, mỗi tầng tu luyện cao hơn đều khiến cho thân thể mạnh mẽ hơn rất nhiều. Giờ ta đã luyện đến tầng thứ hai. Nếu luyện đến tầng ba chắc là đã đủ đạt yêu cầu của Tật Phong Cửu Biến." Hàn Lập trầm ngâm một chút rồi trả lời, dường như đã suy nghĩ trước vấn đề này.

"Minh Vương Quyết, Phật môn công pháp?" Tiểu đồng ngẩn ra, có chút bất ngờ.

"Thì sao, chẳng lẽ bộ công pháp Phật môn này có gì không ổn?" Hàn Lập nhướng mày.

"Bộ pháp quyết của ngươi chia làm mấy phần?" Tiểu đồng hỏi lại.

"Bảy tầng." Hàn Lập tuy khó hiểu nhưng cũng thành thật trả lời.

"Thật xảo hợp. Ta cũng biết một bộ luyện thể pháp quyết xuất phát từ Phật môn, cũng chia thành bảy tầng!" Tiểu đồng bỗng cười quỷ dị.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện này, Hàn Lập chứng kiến sự biến hóa của Thiên Lan thú sau khi trải qua lôi kiếp. Thiên Lan thú, giờ đã hóa thành hình người, thảo luận với Hàn Lập về chiếc sừng hấp linh và khả năng luyện chế bảo vật phòng ngự. Họ bàn luận về Hóa Giới Châu, một bảo vật cần thiết để vượt qua không gian tiết điểm, cùng với các công pháp và sức mạnh của yêu tu. Hàn Lập còn đưa cho Tiểu đồng một công pháp để nghiên cứu, làm nổi bật sự giao lưu giữa các loại công pháp và tu luyện trong thế giới huyền ảo này.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Hàn Lập phải đối mặt với một tình huống nguy hiểm khi đang trợ giúp Thiên Lan thánh thú trong cuộc chiến với lôi kiếp. Hắn sử dụng ba kiện pháp khí để bảo vệ bản thân và yêu thú, đồng thời phải đối phó với sự tấn công mạnh mẽ từ ngân giao. Hàn Lập thông minh và kiên nhẫn, tận dụng mọi nguồn lực để giảm thiểu uy lực của lôi kiếp, giúp yêu thú có thời gian hồi phục sức mạnh. Cuối cùng, cuộc chiến trở nên cam go hơn khi yêu thú buộc phải tự mình đối mặt với lôi kiếp.