Lam đạo hữu, sao lại có thể sốt ruột như vậy? Ta mượn sức Hàn đạo hữu không phải chỉ vì tu vi của hắn, mà chính là vì sức mạnh của Ích Tà Thần Lôi. Dù cho tu vi của hắn có thể thấp hơn một hai cấp, nhưng nếu có thể phát ra Ích Tà Thần Lôi thì…

Mộc Thanh trong hắc quang cười nhẹ nói.

"Ích Tà Thần Lôi không phải dễ nắm bắt như vậy, rõ ràng tu vi càng cao thì mới có thể nắm bắt tốt hơn. Ta nghi ngờ một gã Linh Tương Kỳ như hắn có thể thật sự phát huy được sức mạnh của thần lôi. Nếu ta nhớ không lầm thì để chính thức kích hoạt uy lực của Ích Tà Thần Lôi, ít nhất cũng phải đạt đến cảnh giới Linh Suất Sơ Kỳ."

Một người trong hai gã huyết bào nhân nói, giọng nói quái dị như kim thạch.

"Điểm này thì Huyết huynh cứ yên tâm! Hàn đạo hữu mặc dù chỉ là Linh Tương Hậu Kỳ, nhưng nếu xét về pháp lực tinh thuần thì chỉ thấp hơn Linh Suất Sơ Kỳ một chút, tin rằng hoàn toàn có thể làm được việc này. Hay là Huyết huynh có thủ đoạn gì khác, có thể hoàn toàn loại bỏ Minh Hà cấm chế, khiến cho Hàn đạo hữu ngay cả một cơ hội thử cũng không có."

Mộc Thanh thể hiện vẻ thần bí.

"Nếu người này thật sự có thể giúp chúng ta loại bỏ cấm chế thì đương nhiên là chuyện tốt, lão phu không có ý ngăn cản, chỉ là rất quan tâm mà thôi. Tiên tử đừng bắt bẻ suy nghĩ của lão phu."

Một huyết bào nhân khác mở miệng nói, giọng nói giống hệt người huyết bào nhân trước, như thể là cùng một người. Mộc Thanh không để tâm, lạnh nhạt nói:

"Nếu Huyết huynh không có ý kiến gì với Hàn đạo hữu thì tốt, vậy không biết Lục Túc huynh và Lam tỷ tỷ cảm thấy thế nào?"

"Nếu có lợi cho đại sự của chúng ta thì ta ủng hộ."

Thần bí nhân đầu đội áo choàng đen bình tĩnh trả lời, nhưng mỹ phụ tóc bạc lại nhíu mày, như đang định đánh giá điều gì đó.

"Như thế nào, Lam tỷ tỷ không đồng ý sao?"

Ánh mắt Mộc Thanh chợt lóe hỏi.

"Không có gì, chỉ là tinh hồn người này cực kỳ cường đại. Nguyên bản ta muốn dùng hồn phách hắn để luyện chế thành một ngân giáp quỷ vương, giờ lại phải từ bỏ. Mà người này là do ta và Địa Huyết phát hiện trước, Mộc Thanh muội muội cứ như vậy giữ người, không cảm thấy có chút không ổn sao?"

Mỹ phụ tóc bạc chậm rãi nói.

"Ha ha, hóa ra Lam tỷ tỷ muốn tự mình chỉ giáo Hàn đạo hữu, nhưng theo ta được biết, công pháp của tỷ tỷ không hợp với thần lôi, sao có thể chỉ cho người khác học được thần lôi chi đạo? Nếu chậm trễ đại sự thì chẳng phải hối hận cả đời sao?"

Mộc Thanh cười nhẹ nói.

"Có đúng vậy không? Nghe khẩu khí của Mộc muội muội thì hình như cũng hiểu biết về Ích Tà Thần Lôi, còn nếu như chưa tu luyện qua thần thông này thì lão thân chỉ điểm hắn cũng không có gì là không được."

Mỹ phụ tóc bạc cười lạnh nói.

"Thiếp thân là Mộc Linh Chi Thể ngưng hình, Ích Tà Thần Lôi từ thời thượng cổ thuộc về nhóm ngũ hành thần lôi trong Mộc Thần Lôi. Nếu tiểu muội tự mình chỉ giáo thì chung quy vẫn hơn những người khác."

Sắc mặt Mộc Thanh âm trầm.

"Cái này không cần thiết, nếu nói về tuổi tác thì lão thân chỉ thấp hơn Lục Túc đạo hữu, tu luyện lâu như vậy, đủ để bù đắp chút thiên phú ấy của Mộc muội muội."

Mỹ phụ không khách khí nói.

Nghe vậy, sắc mặt Mộc Thanh khẽ biến, đang muốn nói gì thì thần bí nhân tên Lục Túc kia đột nhiên mở miệng:

"Hai vị đạo hữu không nên tranh cãi, trước tiên để ta xác nhận Hàn đạo hữu có Ích Tà Thần Lôi không đã, chuyện khác tính sau."

Lục Túc hiển nhiên là người có uy tín cực cao, hơn nữa mỹ phụ và Mộc Thanh cũng có chút kiêng kỵ. Sau khi nhìn nhau một cái thì mỹ phụ không nói thêm gì nữa, Mộc Thanh thì quay đầu lại bình tĩnh nói với Hàn Lập.

"Đoạn hội thoại vừa rồi có lẽ ngươi cũng nghe được. Hàn đạo hữu có thể phát ra Ích Tà Thần Lôi một lần không, để mấy người chúng ta xác định một chút. Việc này có quan hệ rất lớn, nghĩ rằng Hàn đạo hữu sẽ không cự tuyệt."

Hàn Lập lộ vẻ cười khổ, không nói nhảm, hai tay bắt quyết. Ngay lập tức, tiếng sét vang lên, kim quang từ người Hàn Lập bùng phát, vô số tia điện từ trong cơ thể xuất hiện, trong nháy mắt biến thành nhiều đạo kim hồ lớn nhỏ quấn quanh người, thanh thế cực kỳ kinh người.

Đám người mỹ phụ và Lục Túc nhìn kim hồ không chớp mắt, ngay cả khi Mộc Thanh đã thấy qua một lần cũng không ngoại lệ. Tay áo Lục Túc phất một cái hướng về phía Hàn Lập, một cơn âm phong lao thẳng đến. Hàn Lập nhíu mày, điểm một chỉ, một đạo kim hồ chợt lóe lên nghênh đón.

"Ầm ầm", kim hồ vừa tiếp xúc với hắc phong thì lập tức nổ tung, nơi kim quang đi qua, hắc phong như băng tuyết tan chảy.

"Không sai, quả nhiên là Ích Tà Thần Lôi!"

Lục Túc gật đầu, trong lời nói có vài phần vui mừng.

"Ích Tà Thần Lôi trình độ này, đạo hữu đại khái có thể thả ra mấy đạo?"

Một người trong huyết bào nhân đột nhiên hỏi.

"Đại khái là hai mươi đạo, nhưng mỗi lần phóng thích thì phải chờ một thời gian khá lâu mới có thể hồi phục như ban đầu."

Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, trả lời. Hắn cố ý giảm số lượng có thể phát ra Ích Tà Thần Lôi xuống hai phần ba, căn bản không nói chi tiết.

"Hai mươi đạo, cũng đủ dùng."

Nghe Hàn Lập nói vậy, một gã huyết bào nhân khác vừa vui mừng lẫn sợ hãi cười rộ lên.

"Không sai, dù cho Minh Hà cấm chế lợi hại, nhưng dưới công kích của nhiều thần lôi như vậy, tuyệt đối không thể duy trì. Tốt lắm, người không có vấn đề, tiếp theo sẽ thảo luận về vấn đề của Hàn đạo hữu. Ta và Huyết đạo hữu thì không hiểu rõ về thần lôi chi mộc, sẽ không tham gia vào việc này. Bây giờ mấu chốt là Mộc tiên tử và Lam đạo hữu đều muốn Hàn đạo hữu theo mình học khu lôi chi đạo, việc này thật sự có chút khó xử. Ta nghĩ thế này, từ bây giờ đến lúc diễn ra đại sự còn mấy năm thời gian, hai năm đầu để hắn theo Mộc tiên tử học khu lôi chi đạo, hai năm sau nữa sẽ làm môn hạ của Lam đạo hữu. Hai năm cuối cùng sẽ để Hàn đạo hữu tự mình lĩnh ngộ. Hai vị thấy thế nào?"

Lục Túc không chút cảm tình nói. Nghe Lục Túc nói như vậy, mỹ phụ cùng Mộc Thanh đều giật mình.

"Ha ha, Lục Túc huynh đề nghị rất tốt, ta xem hai vị đạo hữu không nên cãi nhau nữa, cứ làm như thế là được."

Một gã huyết bào nhân vui mừng nói.

"Nếu Lục Túc đạo hữu và Địa Huyết cũng cảm thấy cách này tốt thì lão thân không có ý kiến gì."

Mỹ phụ tóc bạc trầm ngâm một chút rồi chậm rãi gật đầu đồng ý, nhưng Mộc Thanh thì lại không nói gì.

"Như thế nào, Mộc tiên tử cảm thấy cách này không được sao?"

Ánh mắt Lục Túc trong áo choàng lạnh lẽo, trầm giọng hỏi.

"Đương nhiên không phải, cứ y như lời ba vị."

Mộc Thanh rùng mình, sau một hồi lâu mới miễn cưỡng mỉm cười nói.

"Tốt, tất cả chỉ là chuyện nhỏ, mưu đồ đại sự mới là chuyện lớn. Hàn đạo hữu, cho ngươi thời gian sáu năm, nếu trong sáu năm có thể luyện thành công khu lôi chi đạo mà ta truyền thụ, phát ra uy lực chính thức của Ích Tà Thần Lôi thì ta sẽ mang ngươi đến một nơi thần bí, nơi đó có rất nhiều thứ tốt chờ ngươi. Nhưng nếu ngược lại, ngươi trong vòng sáu năm không thể nắm giữ được uy lực chính thức của thần lôi thì đến lúc đó… hắc hắc."

Một gã huyết bào nhân cười, nhìn Hàn Lập với vẻ uy hiếp. Mặc dù hắn chưa nói xong, nhưng ý tứ trong đó thì ai cũng hiểu được. Hàn Lập sau khi nghe xong thì sắc mặt có chút khó coi.

"Hàn đạo hữu cứ yên tâm, ngươi còn trẻ mà đã có thần thông như vậy, nghĩ rằng thiên phú phải ưu việt hơn người, sáu năm tu thành thần lôi pháp môn thì tuyệt đối không thành vấn đề. Nhưng vì phòng ngừa đạo hữu có tâm tư gì khác, ta sẽ đặt chút cấm chế nhỏ lên người đạo hữu."

Mỹ phụ tóc bạc nói, đột nhiên khoát tay, một đạo hôi ti không chút dấu hiệu bắn nhanh ra, sau khi chợt lóe thì đã tới ngay trước mặt Hàn Lập.

Sắc mặt Hàn Lập đại biến, thân hình dưới tiềm thức muốn tránh, nhưng không gian gần đó lại ba động, tiếp theo đầu vai bị một lực lượng vô hình đè xuống. Thân hình hắn ngưng trệ, không thể động đậy.

Hàn Lập nhíu mày, tâm niệm xoay chuyển nhanh như điện, không hề điều động thần lực để giãy dụa, chỉ là hôi ti chợt lóe quang mang rồi chui vào thân thể hắn không thấy bóng dáng.

Cơ hồ đồng thời lúc đó, Lục Túc, Mộc Thanh, Địa Huyết cũng lần lượt thả ra một đoàn hắc khí, một đoàn lục quang cùng một đoàn huyết vụ, đồng dạng đều chui vào thân thể Mộc Thanh. Lúc này, Hàn Lập chỉ cảm thấy lực lượng trên người mất đi, thân thể lại khôi phục tự do. Thần niệm vội đảo qua tình huống trong cơ thể, Hàn Lập có chút rầu rĩ.

Trong cơ thể hắn có bốn loại tiêu ký, tuy không hại gì nhưng nếu hắn muốn đào tẩu thì cực kỳ khó.

"Hàn đạo hữu, trước tiên ngươi cứ ở lại Mộc Tiên Cốc hai năm. Hai năm sau, Lam đạo hữu sẽ phái người đến gọi ngươi! Được rồi, việc này đến đây thôi, giờ nói một chút về những chuyện quan trọng khác. Lam đạo hữu, nghe nói ngươi luyện chế huyền quỷ gần xong rồi, chỉ còn có…"

Lục Túc chỉ nói với Hàn Lập hai câu, liền đổi đề tài khác. Mấy người khác nghe vậy thì cũng tiếp lời, căn bản không cho Hàn Lập cơ hội nói chuyện và cũng không có ý định nghe hắn nói gì.

Trước mặt bốn gã yêu vương Hợp Thể Kỳ, Hàn Lập đúng là không có quyền nói chuyện. Dù là trong nhân giới hay linh giới, các tộc đều lấy thực lực để nói chuyện, chỉ là một gã Hóa Thần Kỳ, đối với những yêu vật này tại Địa Uyên thì thực sự rất nhỏ bé.

Ngay cả khi hắn buồn bực trong lòng thì cũng chỉ có thể yên lặng không nói, đồng thời âm thầm tự định giá những lời đối phương nói. Nội dung những yêu vương tại Địa Uyên này không nhiều lắm, nhưng hắn đại khái cũng nghe được một chút! Những người này quả nhiên muốn mượn uy lực Ích Tà Thần Lôi của hắn, muốn phá Minh Hà cấm chế gì đó.

Nhưng mấy người này nói cái gì mà "Khu lôi chi đạo", uy lực chính thức của Ích Tà Thần Lôi, đây là cái gì? Chẳng lẽ Ích Tà Thần Lôi còn có pháp quyết khu sử đặc biệt khác? Hàn Lập nghĩ mãi vẫn không rõ, đột nhiên hắn dường như cảm nhận được có người nhìn mình, hắn thoáng nhìn lại, vừa lúc chạm mắt với một diệu linh nữ tử. Đúng là Nguyên Dao, Nguyên Dao thấy Hàn Lập nhìn lại, thế nhưng sắc mặt vẫn thản nhiên, không có chút biểu tình.

Bất quá sắc mặt Hàn Lập vừa động, sau một lúc lâu mới không chút hoang mang thu hồi ánh mắt.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, các nhân vật bàn luận về khả năng của Hàn Lập trong việc kích hoạt Ích Tà Thần Lôi. Mộc Thanh và Lam tỷ tỷ có những xung đột về cách truyền thụ pháp môn cho Hàn Lập. Lục Túc đứng ra làm trung gian, đề xuất một kế hoạch học tập cho Hàn Lập trong sáu năm. Tuy nhiên, Hàn Lập cảm thấy bị áp lực khi phải tuân thủ các điều kiện và bị áp đặt cấm chế bởi các yêu vương, khiến hắn lo lắng về tương lai và những âm mưu chưa rõ ràng xung quanh mình.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Hàn Lập trải qua một cuộc đối thoại căng thẳng với Huyết độc và nhận ra sự chú ý của hai nhân vật quan trọng, Mộc Thanh và Huyết giao. Tình hình trở nên phức tạp khi Hàn Lập nhớ lại Nguyên Dao và Nghiên Lệ, hai nữ nhân đã từng giúp đỡ hắn trong quá khứ. Điều này làm tăng thêm sự lo ngại về tính mạng và mục tiêu của hắn trong bối cảnh truy đuổi. Hắn tập trung vào việc khôi phục sức mạnh và tìm cách thoát thân, phụ thuộc vào diễn biến sắp tới trong quan hệ với các nhân vật khác.