Mỹ phụ đầu bạc một mặt phải nỗ lực ngăn cản đợt công kích từ hai đạo ngân hồng, một bên khác vẫn tiếp tục tụ lực để duy trì pháp lực bảo vệ cấm chế trên đỉnh đầu. Tốc độ hạ của hắc sắc quang trận thực sự quá nhanh, khiến bà không thể phi thân đuổi theo Hàn Lập.
Bà ta tức giận cắn chặt răng, bỗng nhiên giơ tay vỗ xuống một chưởng về phía đạo thanh hồng ở xa đang bay đi. Sự phân tâm này đã khiến hắc sắc quang trận ở trên đầu bà dồn xuống thêm hơn một trượng. Trong lòng mỹ phụ hoang mang, bất chấp kết quả của đòn công kích, bà tiếp tục bảo vệ với tám đầu khô lâu đang phun ra lục diễm để cố gắng ngăn cản sự giảm xuống của quang trận.
Lúc này, Hàn Lập biến thành một sắc cầu vồng, trong nháy mắt đã vượt qua hơn mười trượng và xuất hiện ở lối vào đại điện; đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi, lập tức đổi hướng, phi thân bay sang một bên. Ngay lúc đó, phía trên đầu hắn xuất hiện âm khí tụ lại, một hôi sắc quỷ trảo chợt xuất hiện và chụp xuống với tốc độ như chớp.
Trảo này dài hơn một trượng, năm ngón tay đen thui, phóng ra từng đốm lục diễm. Không khí nơi quỷ trảo đi qua lập tức bị vặn vẹo. Nếu không nhờ phản ứng nhanh nhạy của Hàn Lập, hắn đã bị quỷ trảo đánh trúng. Mặc dù quỷ trảo mạnh mẽ, nhưng chỉ có thể công kích một lần mà thôi.
Sau khi không thành công, quỷ trảo phát ra một tiếng nổ trầm thấp, rồi tan biến trong không khí. Trong lòng Hàn Lập vui vẻ, định bay thẳng về phía lối ra, thì lại nghe phía sau vang lên tiếng huýt gió cao vút. Nguyên âm vừa vang lên, một cỗ duệ phong sắc như dao lan ra khắp các khu vực xung quanh.
Sắc mặt Hàn Lập biến sắc, độn quang của hắn lập tức trở nên mờ ảo, ngay lập tức hắn đã xuất hiện ở vài trượng bên ngoài. Lúc này, một đạo lục sắc thúy mang cũng rít gào phóng tới vị trí hắn vừa đứng rồi nhanh chóng tan biến. Hàn Lập không quay đầu lại, chỉ vung tay bắt quyết.
Phía sau lưng hắn bỗng nhiên tỏa ra kim quang, một bóng ảnh kim sắc ba đầu sáu tay xuất hiện, cùng lúc ấy, sáu cánh tay đồng thời vung ra một đòn về phía sau. Sáu đoàn quyền ảnh kết hợp thành một cỗ kim sắc kình phong quét đi. Hơn mười viên châu cũng từ trong tay áo bay ra hóa thành một đoàn thanh quang theo sau kình phong đó.
Cùng một lúc, Hàn Lập vận chuyển Phạm Thánh Chân Ma Công đến mức tối đa, trên người hắn xuất hiện một lớp lân phiến như được đúc từ vàng ròng, hắc khí cũng bắt đầu tụ lại biến thành một lớp hắc sắc giáp. Đúng lúc hắc giáp thành hình, tiếng sấm nổ vang, một chiếc kim sắc trường bào lại tiếp tục hiện lên bao phủ phía ngoài hắn.
Chỉ trong thoáng chốc, Hàn Lập đã tạo cho bản thân ba lớp phòng hộ. Trong lòng hắn mới thở phào, quay đầu nhìn lại phía sau. Chỉ là chưa kịp nhìn thấy gì thì một tiếng nổ vang trời từ phía sau vọng đến và một cỗ khí lãng cuồn cuộn ập tới.
Tại vị trí hơn ba mươi trượng đằng sau, một đạo kim hà cùng lục quang dung hợp thành một cơn lốc phóng thẳng lên trời, bên trong mờ mờ có một bóng người thanh sắc. Ánh sáng trong mắt Hàn Lập chợt lóe, sau khi thi triển linh mục thần thông, hắn mới nhìn rõ gương mặt người trong cơn lốc.
Vẻ mặt hắn bộc lộ sự không tin nổi! "Sao có thể như vậy!" Hàn Lập kêu lên. Bóng người kia giang tay lao ra khỏi cơn lốc. Dù hơn mười đoàn thanh quang đã ập tới trước mặt, người này chỉ hừ lạnh một tiếng và phất tay phóng ra một cỗ quang hà với ý muốn cuốn sạch mọi thứ ánh sáng ở trước mặt.
Chỉ có điều người này đã quá coi thường sức mạnh của lôi châu. Vừa lúc quang hà tiếp xúc với lôi châu, thanh sắc quang đoàn liên tục nở ra thành một chiếc bánh xe vây quanh người này. Tiếng sấm vang lên, tất cả quang đoàn lập tức nổ tung thành từng mảnh thanh sắc lôi vân, phù văn cuốn lấy, trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân người đó trước khi kịp phòng ngừa.
Người đó cả kinh, linh quang trên thân chớp động, một bóng thúy thụ lập tức hiện ra phía trước nhằm che chắn toàn bộ sức mạnh của lôi điện. Sắc mặt người này trở nên cực kỳ khó coi, lạnh lùng nhìn Hàn Lập ở cách đó không xa. Người này không ai khác chính là Mộc Thanh, người mà Hàn Lập tưởng đã chết. Không biết nàng ta đã sử dụng bí thuật bảo mệnh nào mà có thể sống sót sau đòn công kích của Ngũ Long Trát, vẫn bình an vô sự.
Nhưng đến khi Hàn Lập xuất hiện cứu người rồi chạy trốn, nàng ta không thể ngồi yên mà quyết định phải ra tay. Dù vậy, trong lúc sơ ý, nàng lại bị kẹt trong thanh sắc lôi vân. Mặc dù lôi vân này không uy hiếp đến tính mạng, nhưng cũng khiến Mộc Thanh không thể rời xa ngay lập tức.
Khi bị ánh mắt của nàng chiếu tới, Hàn Lập cảm thấy lạnh toát người, nhưng hắn vẫn không dừng lại, chỉ trong giây lát đã xuất hiện tại lối ra vào đại điện. Một đoàn thanh hà bao quanh thân hai người Nguyên Dao, Nghiên Lệ đang hôn mê. Vừa bay lên, Hàn Lập phất tay, đoàn thanh hà lập tức cuộn lấy người họ.
Hắn ôm ngang hông mỗi người một cách nhanh chóng. Hít sâu một hơi, tiếng sấm vang lên, rồi hắn trực tiếp vỗ cánh bay lên cao để muốn thoát khỏi nơi nguy hiểm này. Thế nhưng, đúng lúc này, một biến cố lại xảy ra.
Không gian bên cạnh xuất hiện dao động, một đoàn huyết vụ trôi nổi giữa hư không. Từ trong vụ khí phát ra một tiếng cười quái dị. Một đại thủ đỏ như máu từ hư không xuất hiện, nhanh như chớp chộp về phía Hàn Lập. Huyết thủ ấy xuất hiện quá bất ngờ, gần như va chạm ngay bên người Hàn Lập.
Dù thân thủ của Hàn Lập có linh hoạt hơn nữa, hắn cũng không thể tránh khỏi. Sắc mặt hắn trắng bệch, kim quang trên người bùng phát. Lúc này, hắn chỉ còn biết ngạnh đỡ bằng cách phòng thủ. Oành! một tiếng nổ lớn vang lên.
Nắm ngón trên huyết thủ lập lòe huyết quang, phá nát lôi bào và hắc sắc chiến giáp, trực tiếp chộp lên đầu vai của Hàn Lập. Rõ ràng chủ nhân huyết thủ này không có ý định giết chết Hàn Lập mà chỉ muốn bắt lại mà thôi. Chỉ có điều, người này đã quá xem thường sức phòng hộ của kim sắc lân phiến trên người Hàn Lập. Huyết thủ xé nát hai tầng phòng hộ phía trước mà không tốn chút sức lực nào, nhưng năm ngón vừa chạm vào kim sắc lân giáp thì như chạm phải một bức tường đồng vách sắt, năm ngón tê dại như bị kim châm, không thể xé rách da ngoài của Hàn Lập.
Dù vậy, tình huống của Hàn Lập cũng không tốt hơn chút nào. Dưới một kích của huyết thủ, thân hình hắn loạng choạng, thiếu chút nữa thì bị đánh bay. Nhưng may mắn thay, thân pháp của Hàn Lập cực kỳ quỷ dị, hơn hẳn các tu sĩ bình thường, hắn khẽ co người lại và lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất không thấy, hoàn toàn không cho huyết trảo cơ hội ra tay lần thứ hai.
Lúc này, huyết quang nơi không trung phụ cận cũng lớn dần lên, một bóng người đỏ như máu, từ cách ăn mặc quen thuộc mà xem, rõ ràng đây chính là một con huyết khôi lỗi. Sự lợi hại của con huyết khôi lỗi này không kém gì một tu sĩ Hợp Thể kỳ. Hai con quỷ vật cấp cao đã bị Hàn Lập tiêu diệt trước đó căn bản không thể so sánh với nó.
Tử huyết khôi lỗi ở phía xa, sáu mắt không ngừng phun ra huyết sắc quang trụ nhằm ngăn cản hai đạo ngân hồng từ Ngũ Long Trát, hai mắt ở phía sau đầu của nó đột ngột xoay chuyển, lạnh lùng nhìn về phía Hàn Lập. Nhãn quang của tử huyết khôi lỗi lúc này rõ ràng không còn dáng vẻ bị người khống chế.
Hàn Lập tất nhiên không biết điều này, nhưng hắn thực sự rất rõ ràng rằng bản thân không thể bị con huyết khôi lỗi bất ngờ này dây dưa ngăn cản. Nếu không, chỉ cần một trong số yêu vương có thời gian rảnh tay thì cho dù bản thân có chắp cánh cũng không thể bay thoát. Huống chi, phong ấn kim sắc vẫn không ngừng nổ vang, có vẻ như Lục Túc mà hắn e dè nhất cũng sắp phá ấn mà ra.
Nhưng vào lúc này, huyết khôi lỗi đã quay người lại, ánh mắt vô cảm nhìn chằm chằm vào hắn và chầm chậm giơ hai tay lên. Mười ngón tay của nó ẩn hiện huyết mang, không ngừng chớp động. Trong lòng Hàn Lập run lên, đoạn quát khẽ một tiếng, thân hình hắn chớp mắt đã huyễn hóa ra nhiều hư ảnh đồng thời tản ra bay về bốn phương tám hướng.
Tất cả các hư ảnh trong tay đều ôm nhị nữ, hình dáng giống nhau vô cùng. Trong mắt huyết khôi lỗi chợt lóe lên huyết mang, mục quang lập tức chú ý vào một đạo hư ảnh phóng trên mặt đất. Tiếng cười lạnh như băng giá trầm xuống, thân hình nó nhoáng lên hóa thành một mảnh huyết sắc hà quang rồi biến mất vô hình.
Ngay sau đó, huyết quang chợt lóe xuất hiện ngay cạnh đạo hư ảnh mà nó đang chú ý tới, hai tay nó lập tức vung lên. Vô số huyết sắc trảo mang rít gào xuất hiện, chỉ trong chốc lát đã bao phủ toàn bộ hư ảnh này.
Hư ảnh kia đương nhiên là chân thân của Hàn Lập, thủ thuật vừa rồi của hắn không thể qua mặt huyết khôi lỗi. Nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, hai tay cũng lập tức chuyển động. Một tay lóe lên hôi quang, một tòa hắc sắc tiểu sơn xuất hiện, nhanh chóng biến lớn ra, còn tay kia lập tức bắn ra một mũi thanh sắc tiễn đao.
Dù huyết sắc trảo mang của huyết khôi lỗi cực kỳ lợi hại nhưng cũng không thể xé nát Nguyên Từ Thần Sơn. Chỉ thấy từng đạo huyết mang liên tiếp đánh vào bề mặt tiểu sơn, khiến nó rung lên nhưng cuối cùng vẫn bình an vô sự, đón đỡ mọi trảo mang.
Dị quang trong mắt huyết khôi lỗi chợt lóe, rõ ràng nó cảm thấy vô cùng bất ngờ. Lúc này, thanh sắc tiễn đao mà Hàn Lập phóng ra đã bùng phát hồ quang, bỗng nhiên hóa thành hai đầu thanh sắc lôi giao, chúng gầm lên một tiếng rồi bổ nhào về phía huyết khôi lỗi. Đây chính là Lôi Giao Tiễn của Thiên Bằng Tộc.
Vẻ mặt huyết khôi lỗi không hề có sự thay đổi, hai tay nó lập tức co lại, trực tiếp chụp lấy hai đầu giao long. Hàn Lập thấy cảnh này thì trên mặt hiện rõ sự cổ quái, hắn đột nhiên lùi lại hai bước. Hai cánh sau lưng rung lên, thanh quang đại phóng. Hắn cùng với hai người Nguyên Dao, Nghiên Lệ hóa thành một sợi tơ nhỏ và biến mất vào trong hư không.
Huyết khôi lỗi gầm nhẹ một tiếng, hai tay phát lực… Oành – oành! Hai tiếng nổ vang lên liên tiếp, hai cỗ huyết hà quét qua đánh bay hai đầu giao long. Thân hình huyết khôi lỗi nhoáng lên, định khống chế độn quang để tiếp tục truy đuổi. Thế nhưng đúng lúc này, phía dưới đất lóe lên kim quang, một đạo kim sắc thương mang, hai đạo đao quang như tuyết từ dưới đất phóng lên, chém thẳng vào thân thể huyết khôi lỗi.
Huyết khôi lỗi kinh hoảng, lập tức biến đổi phương hướng phi độn, thân hình nhoáng lên đã xuất hiện ở ngoài mấy trượng. Nó vô cùng khó khăn mới tránh được đòn tập kích bất ngờ này, sau đó đảo mắt nhìn về chỗ mặt đất vừa rồi. Chỉ thấy trên mặt đất xuất hiện hai bóng người kim sắc.
Hai người này thân cao hơn trượng, toàn thân vận hoàng kim chiến giáp; một người cầm kim thương, một người cầm song đao. Đây chính là hai con kim sắc giáp sĩ do Giáp Nguyên Phù hóa thành. Ánh mắt huyết khôi lỗi chợt lóe, rồi nó ngẩng đầu nhìn lên không trung. Chỉ trong một khoảnh khắc trì hoãn này, Hàn Lập đã lại xuất hiện ở lối ra vào rồi hóa thành một đạo thanh hồng bay đi.
Huyết khôi lỗi hừ lạnh một tiếng, định đuổi theo thì lại thấy hai gã giáp sĩ xuất hiện bên cạnh. Trường thương rung động hóa thành một đầu kim sắc cự xà há miệng cắn tới, song đao bay múa hóa thành vô số kim sắc phong nhận xé gió ập đến.
Chương truyện miêu tả cuộc chiến giữa Hàn Lập và các thế lực nguy hiểm trong một không gian đầy ám khí. Khi Mỹ phụ đầu bạc phải đối diện với hai đạo công kích, Hàn Lập nhanh chóng thoát khỏi sự truy đuổi của quỷ trảo và huyết thủ. Mộc Thanh bất ngờ xuất hiện, sống sót sau một đòn công kích tàn khốc, nhưng không thể thoát khỏi lôi vân. Cuộc chiến chống lại huyết khôi lỗi diễn ra gay gắt khi Hàn Lập sử dụng nhiều thủ đoạn bảo vệ và tấn công, nhưng áp lực từ các thế lực bên ngoài khiến hắn không thể chậm trễ, quyết tâm thoát khỏi nơi nguy hiểm.
Trong một cuộc chiến khốc liệt, Mộc Thanh gặp phải đao pháp sắc bén và bị bao vây bởi những hàn quang. Dù cố gắng sử dụng thần thông để bảo vệ mình, cô vẫn không thể thoát hiểm và bị giết chết, làm cho Mỹ phụ đầu bạc vô cùng lo sợ. Kim giáp khôi lỗi tiếp tục tấn công với mục tiêu tiêu diệt kẻ thù. Tuy nhiên, Lục Túc vẫn đang kiểm soát tình hình, khiến cuộc chiến càng trở nên căng thẳng. Cuối cùng, Hàn Lập xuất hiện, quyết tâm giải cứu Nguyên Dao và Nguyên Lệ, tạo ra bước ngoặt cho tình thế.