Chỉ trong tích tắc, khu vực được ánh sáng kim sắc bao phủ lại vang lên những tiếng động rền rĩ như tiếng sấm. Màng quang chấn động dữ dội, mặt đất không ngừng bị xé nứt phát ra những tiếng ầm ầm không ngừng. Lấy cung điện ngầm làm trung tâm, mặt đất trong khoảng vài dặm xung quanh đều bị vô số quang trụ thô to phóng lên từ dưới phá tan, sụp đổ ầm ầm.
Cung điện sụp đổ hoàn toàn, cuối cùng để lại một hố lớn sâu hoắm. Bên cạnh miệng hố, những vết nứt lớn như những con rắn độc uốn lượn kéo dài hơn mười dặm ra ngoài. Từ dưới hố phát ra tiếng gầm thét không dứt, linh quang bùng lên rồi bắn ra khỏi miệng hố.
Trong số đó, một đoàn linh quang bay lên hơn trăm trượng, lập tức phóng như chớp về phía lối vào của thông đạo lam sắc, rồi lao ra ngoài khỏi màng quang đen. Nó lập tức vượt qua không gian, bay thẳng về hướng xa.
Một vài đoàn linh quang ở phía sau lại vướng vào cuộc tranh đấu. Chúng vừa tấn công lẫn nhau, vừa đuổi theo đoàn quang phía trước. Một đoàn quang trong số đó đột nhiên rời khỏi cuộc chiến, chủ động thay đổi phương hướng, đơn độc rời đi.
Chỉ trong thoáng chốc, khu vực xung quanh màng quang đen lại yên tĩnh trở lại, không một tiếng động. Hàn Lập vừa dùng dòng nước cuốn theo hai người Nguyên Dao để phóng đi, vừa cẩn thận dùng thần thức kiểm tra tình trạng của ấn ký bên trong cơ thể. Thật tốt! Ấn ký cho đến giờ vẫn còn bị phong ấn, chưa từng bị kích động.
Lúc này Hàn Lập mới có chút yên tâm, nhưng cũng không dám hoàn toàn lơ là. Hắn biết rõ là mấy tên yêu quái vì có việc bên người nên không rảnh để ý đến hắn. Hắn đợi đám người Lục Túc giải quyết xong mọi việc chắc chắn sẽ kích hoạt ấn ký. Hắn hoàn toàn không thể kiềm chế được lâu.
Vì vậy, Hàn Lập mang theo hai người nhưng không định chạy trốn một cách điên cuồng. Bay được hơn trăm ngàn dặm, phía trước xuất hiện một dãy núi mang nặng âm khí. Hàn Lập vừa động lòng tự đánh giá một chút thì lập tức dẫn theo nhị nữ hạ xuống đó.
Chớp mắt vài cái, hắn cùng hai người lập tức chìm vào trong làn khói đen biến mất không dấu vết. Dãy núi này không hoang vắng như Hàn Lập tưởng tượng, mà lại có những ngọn núi nhấp nhô khác nhau. Ngoài một số bụi cây xám xịt thấp bé vẫn có cả những cây đại thụ đang sinh trưởng.
Sắc thái của cây cối nơi đây có phần ảm đạm, nhưng cành lá lại cực kỳ tươi tốt, gần như bao phủ hơn một nửa chóp núi. Hàn Lập bay trong vùng hắc khí một lát rồi quyết định hạ xuống một hẻm đá nhỏ. Thần thức của hắn đảo qua nơi đây xác định không có quỷ vật cường đại cư trú, hắn lập tức vung tay phóng ra một thanh tiểu kiếm kim sắc.
Tiểu kiếm lóe lên, hóa thành vài đạo kim quang cuồng mãnh chém vào vách núi. Tiếng "ầm ầm" vang lên không ngừng, chỉ một lát sau một động khẩu cực lớn đã hiện ra. Kim quang như linh xà chui vào trong đó.
Hàn Lập chắp tay sau lưng đứng trước động khẩu. Sau một khoảng thời gian, tiểu kiếm kim sắc đã quay trở về. Thần sắc Hàn Lập khẽ động, hắn lật tay lấy ra một chồng tiểu kỳ với nhiều màu sắc khác nhau; sau đó vung tay ném ra, quang mang đủ mọi màu sắc nhập vào bên cạnh động khẩu rồi biến mất.
Một cuộn khói đen, tựa như âm khí nơi đây, lập tức trào ra, nhanh chóng hòa vào âm khí xung quanh. Hàn Lập hướng một tay ra, nhẹ nhàng vẫy ra dòng nước phía sau rồi cơ thể hắn cũng thoáng biến mất, bay vào bên trong đó. Hai người cũng được dòng nước bao bọc, từ từ trôi nổi tiến vào trong hắc khí.
Chỗ ẩn nấp tạm thời này không lớn mấy, chỉ độ hơn mười trượng, nhưng vị trí lại cực kỳ kín đáo, nối thẳng vào giữa bụng núi. Thân ảnh Hàn Lập xuất hiện ở cuối thạch động, cuối cùng hắn khoanh chân ngồi xuống tựa lưng vào thành đá. Hai người được dòng nước cuốn tới đây cũng từ từ hạ xuống mặt đất. Dòng nước vừa chớp mắt rồi tan ra biến mất.
Hai mắt nhị nữ vẫn nhắm chặt, hôn mê chưa tỉnh. Hàn Lập cũng không thấy lạ lùng về việc này. Huyết ti kia vốn là tà vật, hơn nữa vì muốn giải trừ cấm chế cho hai người trong khoảng thời gian ngắn nên hắn đã mạnh mẽ sử dụng Ích Tà Thần Lôi trên thân thể hai người. Mà thân thể của cả hai lại là bán quỷ chi thể, nên không thể bình an chịu đựng được uy lực của thần lôi.
Dĩ nhiên điều này cũng liên quan đến việc thân thể hai người Nguyên Dao không mạnh mẽ, nếu như là thân thể cường đại của Hàn Lập thì hắn căn bản không cần để ý đến một chút thống khổ đó. Chỉ cần Hàn Lập đã dám thi triển thủ đoạn như vậy, hắn chắc chắn cũng sẽ có biện pháp cứu tỉnh hai người.
Chỉ thấy hai tay hắn toả ra linh quang, hơn mười cây ngân châm dài nhỏ cùng một chồng thanh sắc phù triện xuất hiện trong lòng bàn tay. Hắn giơ một tay lên, hơn mười cây ngân châm lập tức bắn thẳng vào thân thể nhị nữ, chỉ để lộ một nửa thân châm ở bên ngoài. Mặc dù hai người chưa tỉnh lại nhưng trên mặt đã xuất hiện những vẻ thống khổ.
Hàn Lập coi như không thấy, phù triện trên tay lại hóa thành một mảng thanh quang chụp xuống đầu nhị nữ. Dưới ánh sáng lóe lên, vẻ thống khổ của cả hai từ từ tiêu tan, sắc mặt trở nên tốt hơn. Hai tay Hàn Lập tiếp tục vung quyết, từng đạo pháp quyết huyền ảo xuyên thấu qua màn quang sắc, tiến thẳng vào cơ thể nhị nữ, và hơn mười cây ngân châm theo pháp quyết được tung ra mà không ngừng rung lên theo quy luật.
Hàn Lập thở ra một hơi, khẽ phất tay. Bên ngoài thân thể nhị nữ bất chợt toả ra ngân quang, hơn mười sợi ngân ti lập tức bắn trở về trong tay của hắn. Hàn Lập lên tiếng nhẹ nhàng: "Hai vị đạo hữu, còn không tỉnh lại?"
Giọng nói của Hàn Lập tuy không lớn, nhưng khi nói hắn đã vô tình sử dụng thần thông Kinh Thần Thứ; điều này là rất nhẹ nên không thể làm tổn thương đến thần thức của nhị nữ. Chỉ một chút đó cũng đủ để đánh thức hai người. Nguyên Dao khẽ "ưm" một tiếng rồi mở to đôi mắt xinh đẹp, ánh mắt có chút mê mẩn nhưng dường như nhớ ra điều gì đó, lập tức ngồi dậy.
"Hàn đạo hữu, là ngươi sao?" Vừa thấy Hàn Lập bên cạnh, thần sắc Nguyên Dao mới thả lỏng, đôi môi anh đào khẽ mấp máy như muốn nói điều gì đó. Nhưng Hàn Lập nhanh chóng khoát tay, biểu hiện ân cần: “Nguyên cô nương có chuyện gì thì lát nữa hãy nói, trước hết kiểm tra xem trong cơ thể có vấn đề gì không?”
Nguyên Dao biến sắc, đoạn gật đầu ngồi khoanh chân lại, bắt đầu nhắm mắt. Ngay sau đó, đến lượt Nghiên Lệ tỉnh lại, nàng tiếp tục được Hàn Lập nhắc nhở nên cũng ngồi thiền, thi triển Nội Thị Thuật kiểm tra thân thể.
Qua một lát sau, hai người thở dài và đồng thời mở mắt. "Những thứ trong cơ thể ta đã được thanh trừ sạch sẽ, nếu không có Hàn huynh ra tay, thì ta cùng sư muội khó lòng thoát khỏi kiếp nạn lần này." Nghiên Lệ đứng dậy, vòng tay thi lễ với Hàn Lập.
Trước khi hôn mê, mặc dù thân thể mất tự chủ nhưng thần thức vẫn còn tỉnh táo. Từ lúc bị thi triển cấm chế toàn thân, trong lòng hai người vô cùng kinh hãi, lo lắng mỹ phụ đầu bạc sẽ hạ độc thủ. Nhưng không ngờ rằng dưới tình huống như vậy, Hàn Lập lại xuất hiện kịp thời cứu họ.
Sau khi hôn mê, Nghiên Lệ tuy không biết Hàn Lập rời đi bằng cách nào nhưng chắc chắn là một nơi rất nguy hiểm. Vì vậy, lời cảm ơn này của nàng hoàn toàn từ tận đáy lòng. Nguyên Dao cũng theo Nghiên Lệ, đồng dạng thi lễ; tuy không nói gì nhưng vẻ cảm kích trên mặt nàng tỏ rõ.
"Hai vị đạo hữu không cần quá để tâm, tại hạ làm vậy cũng vì chính mình mà thôi. Hiện tại ta đang mạnh mẽ trấn áp ấn ký trong cơ thể, nhưng cũng không thể duy trì lâu. Đám quỷ bà lúc nào cũng có thể thôi động nó. Hai vị không ngại thì có thể kiểm tra xem âm khí nơi đây có đủ để giúp ta giải trừ ấn ký hay không?" Sự việc liên quan đến mạng sống nên Hàn Lập cũng không khách khí mà thẳng thắn đề cập đến việc giải trừ ấn ký.
Khi nghe Hàn Lập nói vậy, hai người Nguyên Dao và Nghiên Lệ khẽ liếc mắt nhìn nhau rồi quay sang quan sát bốn phía, cảm nhận âm khí nơi đây. "Âm khí nơi này tuy chưa tới mức ngưng kết như chúng ta mong muốn, nhưng dùng để giải trừ ấn ký cũng có bảy tám phần chắc chắn. Hàn huynh cảm thấy chúng ta tìm một chỗ âm khí ngưng kết hơn, hay nên mạo hiểm ở đây một lần?” Nguyên Dao cúi đầu trầm ngâm một lát rồi chậm rãi nói.
"Sáu bảy phần? Thế là đủ. Nếu tìm địa phương khác, chỉ sợ thời gian không đủ thôi. Đám yêu vương kia nếu biết chúng ta không chết, thì một khi có thời gian, nhất định sẽ thôi động ấn ký truy tìm." Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi kiên quyết trả lời. Tính cách của hắn tuy luôn muốn tránh làm những việc không chắc chắn, nhưng khi cần phải lựa chọn, Hàn Lập sẽ không chút do dự.
"Được! Ta cùng sư muội theo ý huynh, lập tức bố trí Chuyển Luân Tụ Âm Trận. Bằng vào uy lực trận này trong thời gian ngắn có thể tụ tập được âm khí kinh người. Nhờ vào âm khí này, chúng ta ba người hợp lực một phen có thể khu trừ ấn ký kia." Nghiên Lệ thấy Hàn Lập quả quyết như vậy thì sắc mặt cũng lộ rõ sự đồng tình. Hiển nhiên nàng cũng muốn giải trừ ấn ký ngay tại đây.
Đôi mắt đẹp của Nguyên Dao thoáng chuyển vài lần, rồi cũng gật đầu đồng ý. Thời gian cấp bách, ba người không tiếp tục nói thêm điều gì vô ích, cả ba lập tức bay ra khỏi động đá, hướng lên không trung. Ánh mắt Nghiên Lệ liếc nhìn xung quanh rồi giơ tay lên, âm phong cuồn cuộn nhanh chóng ngưng tụ lại trong chớp mắt, hóa thành một cây kỳ màu đen.
Nàng liền ném chiếc cờ này lên không trung, miệng khẽ lẩm bẩm khẩu quyết. Dưới sự vận dụng của pháp quyết, tiểu kỳ không ngừng xoay chuyển trong không trung, đồng thời phun ra vô số đạo âm ti như mưa phủ đầy trời. Hàn Lập híp mắt nhìn lá cờ nhỏ trên không trung.
Kết quả, vô số âm ti đột nhiên ngưng tụ lại thành một cây tiêm trùy trực tiếp đánh vào gò đất cách đó không xa. "Tìm được rồi! Chỗ đó chính là nơi âm khí nồng đậm nhất, thích hợp để đặt trận nhãn của Chuyển Luân Tụ Âm Trận." Thanh âm của Nghiên Lệ từ trên cao vọng xuống.
Nguyên Dao đang đứng bên cạnh Hàn Lập nghe được lời ấy thì sắc mặt cũng hiện rõ vẻ vui mừng. Lập tức, ba người bay đến đó. Hàn Lập vẫn tiếp tục lơ lửng trên không trung để cảnh giới, trong khi hai người Nguyên Dao bắt đầu lấy gò đất làm trung tâm để bố trí một siêu cấp đại pháp trận. Diện tích của pháp trận này có thể bao quát cả gò đất phía dưới vào trong nó.
Hàn Lập từ trên không trung nhìn pháp trận dần dần hình thành bên dưới, hắn khẽ sờ cằm như nghĩ tới điều gì đó.
Trong chương truyện, Hàn Lập cùng với hai nữ nhân Nguyên Dao và Nghiên Lệ đang phải đối mặt với tình huống khẩn cấp sau khi cung điện sụp đổ. Họ tìm nơi ẩn náu giữa dãy núi âm khí để trấn áp một ấn ký nguy hiểm trong người Hàn Lập. Sau khi hồi phục sức khỏe, họ quyết định lập Chuyển Luân Tụ Âm Trận nhằm thu thập âm khí giúp giải trừ ấn ký. Sự hợp tác và quyết tâm của cả ba khiến người đọc cảm nhận rõ sự căng thẳng và hồi hộp khi họ chuẩn bị cho cuộc đối đầu kế tiếp.
Trong chương này, Hàn Lập triệu hồi hai gã kim sắc giáp sĩ để đối phó với Huyết khôi lỗi. Mặc dù chúng mạnh mẽ nhưng vẫn không thể sánh với Huyết khôi lỗi. Trong cuộc chiến, Huyết khôi lỗi sử dụng pháp thuật mãnh liệt khiến hai gã khôi lỗi tan chảy dưới huyết diễm. Sau đó, nó chuyển hướng tìm Hàn Lập nhưng phải đối mặt với một Minh Lôi Thú khổng lồ. Với sự hỗ trợ của Đề Hồn Thú và hỏa điểu, Hàn Lập đã thành công trong việc tiêu diệt Huyết khôi lỗi và thoát khỏi cuộc truy đuổi. Đám chiến đấu trong cung điện ngầm cũng diễn ra căng thẳng với cuộc chiến giữa Mỹ phụ đầu bạc và quỷ vật.
linh quangChuyển Luân Tụ Âm TrậnẤn KýÂm khícung điệnẤn Kýcung điệnÂm khí