"Khả năng biến hình Côn Bằng thật ra là điều tôi học được từ phân chi Thiên Bằng Tộc trong Phi Linh Tộc. Còn về lý do sau khi biến hình tôi lại không bị ảnh hưởng bởi vụ khí thì bản thân tôi cũng không rõ. Nhưng trong hành trình, tôi đã suy nghĩ và có một suy đoán trong lòng, không biết có đúng hay không."

Hàn Lập thấy Nguyên Dao hỏi, suy nghĩ một chút rồi cẩn thận trả lời.

"Hàn huynh có gì cứ nói, chẳng lẽ giữa hai người chúng ta còn cần khách khí như thế?"

Hai mắt Nghiên Lệ chuyển động, cười nói.

Sắc mặt Hàn Lập có phần xấu hổ, bèn chậm rãi đáp:

"Hai vị đạo hữu nếu đã tu luyện tại Âm Minh chi địa ở Nhân giới nhiều năm như vậy chắc cũng biết một ít truyền thuyết về nơi đó chứ?"

"Hàn huynh đang nói đến truyền thuyết về Âm ty giới và La Hầu đúng không?"

Sắc mặt Nguyên Dao bỗng có chút thay đổi, hỏi.

"Đúng vậy! Âm ty giới mờ mịt, khó mà biết được nó có thực hay không. Nhưng tại Nhân giới, tôi đã tận mắt thấy La Hầu một lần. Mặc dù chỉ nhìn thấy một phần rất nhỏ của sinh vật đó, nhưng khi nó hiện thân, tình cảnh lúc đó rất giống với quỷ vụ."

Ánh mắt Hàn Lập khẽ chớp, đáp lại.

"Hàn huynh định nói Âm Minh chi địa là do thân thể của La Hầu hình thành nên?"

Nguyên Dao giật mình nói.

"Dù rằng không có bằng chứng xác thực, nhưng tôi cảm thấy ít nhất cũng có ba bốn phần khả năng. Mà chân linh Côn Bằng lại là thiên địch của La Hầu, sau khi tôi biến hình có thể nương theo Côn Bằng chân huyết mà mượn sức mạnh từ Côn Bằng. Nếu vụ khí ở đây có liên quan đến quỷ vụ, thì đương nhiên tôi có thể miễn trừ được ảnh hưởng của nó. Trước mắt chỉ có thể giải thích như vậy."

Hàn Lập tiếp tục nói.

"Chẳng lẽ Minh Hà chi địa này cũng là thân thể của La Hầu. Nhưng quái vụ này lại không giống như ở Nhân giới, Hàn huynh giải thích thế nào?"

Nghiên Lệ không kiềm chế nổi suy nghĩ rằng Minh Hà chi địa này cũng là thân thể La Hầu nên chen ngang hỏi. Hàn Lập không trực tiếp trả lời mà chỉ mỉm cười hỏi lại:

"Chẳng lẽ Nghiên đạo hữu cho rằng La Hầu ở đây cũng giống như La Hầu ở Nhân giới sao?"

"Ý của Hàn huynh là La Hầu nơi này và La Hầu ở Nhân giới là hai con khác nhau! Nếu là hai thân thể khác biệt thì việc hắc vụ có chút khác nhau cũng không có gì lạ. Nghe nói La Hầu Thú có hình thể lớn kinh người, có thể nuốt cả mặt trời và mặt trăng. Nó sinh ra đã có không gian độc lập trong cơ thể. Minh Hà chi địa rõ ràng lớn hơn rất nhiều so với Âm Minh chi địa ở Nhân giới. La Hầu thú ở đây có thần thông và hình thể vượt xa con ở Nhân giới."

Sắc mặt Nghiên Lệ hơi trắng bệch, nàng nói một cách thấp giọng.

"Chỉ sợ không chỉ đơn giản như vậy."

Hàn Lập lắc đầu.

"Ồ, Hàn huynh còn có quan điểm gì nữa sao?"

Nguyên Dao tò mò hỏi.

"Nơi đây vụ khí ngưng tụ như vậy, đầu La Hầu Thú này còn tồn tại hay không cũng thật khó nói. Tôi đã xem qua một số tài liệu thì nói rằng, một khi La Hầu hết thọ nguyên mà chết nhưng không gian độc lập trong cơ thể nó vẫn không sụp đổ mà tồn tại mãi mãi."

"Hàn huynh cho rằng đây là không gian trong cơ thể một con La Hầu Thú đã chết!"

Nguyên Dao ngạc nhiên.

"Ha ha, đây chỉ là phỏng đoán của tôi mà thôi, mà tình hình cụ thể vẫn cần nghiên cứu thêm."

Hàn Lập cười, không giải thích thêm.

"Tôi cho rằng suy đoán của Hàn đạo hữu đã gần với chân tướng sự thật. Nếu đúng là như vậy thì hơn phân nửa sự việc đều có thể giải thích rõ ràng. Cũng vì con La Hầu Thú này đã chết cho nên âm minh khí tại đây cũng mạnh hơn con ở Nhân giới, do đó đã hình thành nhiều quỷ vật cao cấp như vậy. Cũng không biết nhóm yêu vương có nhận thức được điều này hay không. Điều duy nhất khó lý giải chính là linh khí và linh mạch nơi đây. Ở Âm Minh chi địa tại Nhân giới thì không có một chút linh khí nào, ngay cả bản thân ở trong không gian đó cũng không thể điều động pháp lực."

Nghiên Lệ chớp mắt, nói.

"Điều này thật khó lý giải! Có lẽ bậc đại thần thông của Phù Du Tộc khi phát hiện ra không gian này đã can thiệp vào, hoặc là không gian trong cơ thể La Hầu Thú vốn như vậy. Tuy nhiên, tất cả điều đó đều không liên quan nhiều đến tình hình hiện tại của chúng ta. Điều duy nhất mà tôi quan tâm bây giờ là liệu hắc vụ này có thể mang chúng ta ra khỏi Minh Hà chi địa hay không. Chỉ cần nó tương tự như Âm Minh chi địa thì chắc chắn sẽ có lối thoát tương tự. Lối thoát này so với không gian tiết điểm ban đầu mà tôi đã đề cập tới thì an toàn hơn nhiều."

Hàn Lập vừa nói, vừa nhìn xung quanh.

"Lời của Hàn huynh rất hợp lý. Tại những đám quái vụ khác có điều gì bất thường không?"

Nghiên Lệ suy nghĩ một chút rồi hỏi.

"Không có! Hắc vụ ở nơi khác ngoại trừ việc có thể hạn chế pháp lực ra, tôi vẫn chưa phát hiện ra điều gì đặc biệt khác. Dĩ nhiên đây chỉ là ở vùng phụ cận mà thôi. Nếu hắc vụ chỉ xuất hiện ở đây thì lối thoát chắc chắn nằm trên phiến thủy vực này. Bây giờ chúng ta ngay lập tức tìm kiếm hay vẫn theo kế hoạch ban đầu là tạm thời tránh né?"

Âm thanh Hàn Lập chậm lại một chút, hỏi.

"Nếu lối thoát gần đây thì sao chúng ta không bỏ chút thời gian tìm kiếm? Nói không chừng chỉ mất vài ngày là có thể tìm ra. Đến lúc đó chẳng phải còn thỏa đáng hơn là bị động tránh né sao?"

Nghiên Lệ không cần suy nghĩ, lập tức trả lời.

"Sư tỷ nói cũng đúng. Nếu tiếp tục theo kế hoạch cũ mà nhóm yêu vương chưa rời đi mà viện quân Phù Du Tộc đã tới đây thì chúng ta sẽ gặp khó khăn nhiều hơn."

Nguyên Dao do dự một chút nhưng cũng đồng ý với ý kiến của Nghiên Lệ.

Hàn Lập nghe vậy thì chỉ trầm ngâm không nói gì.

Mặc dù hai người đều có lý, nhưng trong lòng hắn lại mơ hồ cảm thấy điều gì đó không ổn nên có chút do dự.

Sau một hồi lâu, hắn mới chậm rãi lên tiếng:

"Vậy thì theo lời hai vị đạo hữu, chúng ta sẽ ở lại đây một chút để tìm kiếm xem có lối thoát hay không. Nhưng thời gian tối đa cũng chỉ có hai ngày, trong hai ngày đó chúng ta sẽ an toàn."

Hàn Lập nghĩ ra một biện pháp dung hòa.

Nghe Hàn Lập nói vậy, Nguyên Dao và Nghiên Lệ liếc nhìn nhau, cảm thấy đó là kế sách hợp lý nên gật đầu đồng ý.

"Được! Nếu đã như vậy thì chúng ta hãy thăm dò hắc vụ phía dưới trước. Cho dù không tìm ra manh mối về lối thoát, chúng ta cũng có thể bố trí một chỗ ẩn nấp. Nếu có bất ngờ gì xảy ra, chúng ta sẽ trốn vào bên trong. Côn Bằng lực có thể miễn trừ cấm chế của hắc vụ, tôi thực sự có chút biện pháp để giúp hai vị đạo hữu tạm thời vượt qua đám vụ khí này."

Hàn Lập mỉm cười nói.

"Hàn huynh có biện pháp?"

Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ đều trở nên phấn khởi.

Hàn Lập mỉm cười, tiếng sét vang lên phía sau lưng, hai cánh khẽ rung, lông cánh sau lưng biến đổi.

Một cánh hóa thành từng phiến thanh quang, còn một cánh tràn đầy ngũ sắc quang hà – cả hai không ngừng chớp động, phát ra hào quang rực rỡ chiếu rọi không gian.

Hàn Lập biến đôi cánh thiên bằng sau lưng mình thành hình linh bảo Phong Lôi Sí.

Nhị nữ lần đầu nhìn thấy chân diện mục của Phong Lôi Sí đều vô cùng kinh ngạc.

Lúc này ngoại hình không thay đổi quá nhiều, nhưng linh áp phát ra từ đó lại cực kỳ kinh người, khiến hai nữ sĩ không khỏi biến sắc.

Đúng lúc này, bên cánh thanh sắc sau lưng Hàn Lập khẽ vẫy lên, lập tức hai cây thanh linh rời cánh bay tới, lơ lửng trước mặt hai nữ.

"Hai vị đạo hữu có thể thử xem, hai vật này đều được tụ thành từ khí tức của Côn Bằng, biết đâu sẽ có điều kỳ diệu!"

Hàn Lập mỉm cười nói.

Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ lại liếc nhìn nhau, trong lòng vừa hoài nghi vừa mong chờ.

Chẳng qua Nghiên Lệ lập tức vung tay bắt lấy một cây thanh linh, sau đó chú định toàn thân pháp lực vào trong đó.

"Phanh!"

Một tiếng vang nhỏ phát ra, một vòng thanh mang phủ kín toàn thân nàng.

"Ồ, quả thật huyền diệu! Tôi đi trước thử xem. Nếu không ổn thì mong Hàn huynh giúp tiểu muội một phen vậy."

Nghiên Lệ nhìn Hàn Lập tươi cười như hoa hướng dương.

"Ha ha, chuyện này là đương nhiên. Hàn mỗ sẽ ở bên cạnh hộ pháp cho Nghiên đạo hữu!"

Hàn Lập không chút do dự trả lời. Thân hình một lần nữa hóa thành thanh sắc đại bàng, sải cánh bay vào trong hắc sắc vụ khí.

"Nghiên Lệ nắm chặt thanh linh trong tay, thanh quang bùng phát, lập tức bay thẳng xuống."

"Sư tỷ cẩn thận!"

Nguyên Dao cẩn thận dặn.

"Sư muội yên tâm, có Hàn huynh bên cạnh chiếu cố, sao có thể xảy ra chuyện gì."

Nghiên Lệ cười vang, thanh quang do nàng hoá thành vẫn tiếp tục lao xuống phía dưới.

Ánh mắt Nguyên Dao theo dõi chằm chằm vào hình ảnh của Nghiên Lệ.

Thanh sắc đại bàng do Hàn Lập hóa thành đã sớm lơ lửng bên cạnh hắc vụ, chờ đợi Nghiên Lệ.

Cuối cùng thanh quang cũng tiến vào bên trong hắc sắc vụ khí. Kết quả, thanh âm vui vẻ của Nghiên Lệ từ bên trong truyền ra:

"Quả thật kỳ diệu, tuy rằng không thể điều động hơn phân nửa linh lực nhưng vẫn hoàn toàn có thể phi hành cũng như sử dụng công pháp bình thường hay phóng xuất bảo vật đều không thành vấn đề."

"Hắc hắc, nếu vậy thì tuyệt quá rồi. Nguyên cô nương, ngươi cũng xuống đây đi. Chúng ta kiểm tra bên dưới một chút."

Từ trên mình thanh sắc đại bàng, Hàn Lập truyền đến thanh âm như đã biết trước.

Nguyên Dao ở trên cao nghe thấy tiếng của hai người thì thở phào nhẹ nhõm. Nàng khẽ mỉm cười rồi cũng nắm chặt thanh linh trong tay bay xuống.

Chỉ là vào lúc này, một dị biến lại nổi lên!

Hắc vụ vốn yên tĩnh bỗng trở nên cuồng loạn, tiếp đó một cơn lốc từ phía dưới đột ngột xuất hiện. Đoàn hắc vụ này thoáng chốc biến thành một cơn lốc xoáy cực lớn gầm rú vang dậy.

Hàn Lập hóa thành đại bàng cảm thấy kinh ngạc.

Dù rằng cơn lốc này rất mạnh, và còn truyền tới một lực hấp dẫn cực lớn nhưng nó vẫn không thể hoàn toàn khống chế hắn. Nhiều lắm cũng chỉ làm cho thân hình của hắn trì hoãn một chút mà thôi.

Hai cánh rung lên, hắn lập tức bay đến bên Nghiên Lệ, chụp lấy nàng để định lập tức thoát ra khỏi quỷ vụ này.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên giữa trung tâm lốc xoáy vọng lên tiếng sấm vang, vô số đạo hắc sắc thiểm điện ngang dọc hiện ra.

Trong lòng Hàn Lập chùng xuống, cảnh tượng này quá quen thuộc…

Hắc sắc thiểm điện tấn công cực nhanh, còn dưới sức mạnh khủng khiếp này, hắn lại không thể hành động linh hoạt.

Hắc mang phía trước chợt lóe, thanh sắc đại bàng cùng Nghiên Lệ đã bị hất văng, biến mất vô hình trong lốc xoáy.

Ở trên cao, Nguyên Dao nhìn thấy hết thảy mọi việc không khỏi hoảng hốt. Không kịp làm gì thì lốc xoáy đen kịt kia đã tràn ra bốn phương tám hướng, cuốn lấy Nguyên Dao vào trong đó.

Tóm tắt chương này:

Trong cuộc trò chuyện, Hàn Lập giải thích về khả năng biến hình của mình và những suy đoán liên quan đến thân thể của La Hầu trong Âm Minh chi địa. Hắn và hai đồng đạo nữ nhau thảo luận về sự liên quan giữa vụ khí và không gian của La Hầu. Hàn Lập biểu diễn sức mạnh của hai cánh thiên bằng, giúp Nghiên Lệ và Nguyên Dao vượt qua hắc vụ để tìm kiếm lối thoát. Tuy nhiên, một cơn lốc xoáy mạnh mẽ bất ngờ xuất hiện, cuốn cả ba vào những tình huống hiểm nguy và không lường trước.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện này, Nguyên Dao và Nghiên Lệ tiếp tục tìm kiếm cách phục hồi thân thể và xác định điểm không gian để rời khỏi Minh Hà chi địa. Hàn Lập đề xuất ẩn náu trong một vùng thủy vực có hắc vụ, nơi có thể bảo vệ họ khỏi sự truy lùng của quỷ bà. Tuy nhiên, khi ba người lao vào hắc vụ, họ nhanh chóng cảm thấy linh lực của mình bị mất đi, khiến họ hoảng loạn. Hàn Lập phải sử dụng bí thuật biến thân thành một con đại bàng để cứu thoát cả ba khỏi tình huống nguy hiểm. Những tương đồng với Âm Minh chi địa cũng được bàn luận, tạo ra nhiều câu hỏi về sự kết nối giữa các thế giới.

Nhân vật xuất hiện:

Hàn LậpNguyên DaoNghiên Lệ