Trải qua nhiều đêm mất ngủ, Hàn Lập dần từ bỏ việc bảo vệ bản thân để mạo hiểm trong con đường tu tiên nhằm đạt được thành tựu Trúc Cơ. Cuối cùng, hắn cũng không muốn sống một cuộc đời đơn điệu như vậy. Tuy vậy, vốn tính cẩn thận, Hàn Lập vẫn quyết định ghé thăm Nhạc Lộc điện để xác minh thông tin. Từ lời của lão giả tham lam, hắn lại một lần nữa xác nhận rằng bên ngoài khu cấm địa không còn nơi nào có thiên địa linh dược, và sự tàn khốc của Huyết sắc thí luyện là có thật. Điều này khiến cho hắn hoàn toàn từ bỏ hy vọng vào vận may.
Khi đã hiểu rằng không còn đường lui, Hàn Lập quyết tâm tham gia Huyết cấm thí luyện. Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thành công tìm kiếm linh dược để thực hiện Trúc Cơ, hoặc phải bỏ mạng ở nơi đó. Sau nửa năm chuẩn bị, Hàn Lập bắt đầu lên kế hoạch vào khu vực cấm địa. Hắn muốn trong khoảng thời gian này tăng cường thực lực của bản thân, để có được cơ hội sống sót cao hơn.
Việc đột phá Trường Xuân công tầng mười một mà không có thuốc đan hỗ trợ là điều không thể, vì vậy hắn có ý định nâng cao sức mạnh thông qua việc luyện tập nhiều loại pháp thuật mới, cùng với phù lục và pháp khí có sức tấn công mạnh. Về pháp thuật mới, Hàn Lập biết chắc rằng Ngô sư huynh sẽ không từ chối truyền thụ cho hắn, nhưng với trình độ tu luyện của mình, sau nửa năm chỉ có thể học thêm hai loại pháp thuật sơ cấp hoặc miễn cưỡng làm chủ một loại pháp thuật bậc trung. Pháp thuật bậc cao thì hắn không dám nghĩ tới. Vì thế, nhanh chóng tăng cường sức mạnh thông qua phù lục và pháp khí là lối đi hợp lý nhất.
Về phần pháp khí, Hàn Lập hiện cũng có một số ít. Tuy nhiên, ngoài Đích viên hoàn và tiểu kỳ mà Diệp sư thúc trao tặng, hắn chỉ thu được hai món từ hai kẻ áo vàng đã đuổi giết mình, nhưng vẫn chưa từng sử dụng. Chỉ có trường đao hóa dây thừng và hồ lô phun ra cầu lửa là có thể tự động tấn công. Còn Liệt Dương kiếm và Lãnh Nguyệt đao nhận được khi nhập môn chỉ là những pháp khí cấp thấp, không thích hợp để sử dụng.
Ban đầu Hàn Lập rất thiếu thốn phù lục, nhưng may mắn Diệp sư thúc đã cho hắn khá nhiều. Tuy nhiên, về số lượng thì ít chất lượng cũng không cao, chỉ có hơn mười lá phù lục sơ cấp cùng hai lá bậc cao, khiến hắn không khỏi lo lắng. Hơn nữa, Hàn Lập vẫn chưa hiểu rõ về phù lục hình thanh kiếm nhỏ mà một kẻ áo vàng gọi là phù bảo. Hắn nghi ngờ đây là vật phẩm rất quý giá, nên đã âm thầm quyết định giữ kín và tìm kiếm cơ hội để hỏi người khác về nó.
Đối với Huyết cấm thí luyện, những vật phẩm như vậy là rất cần thiết, nên Hàn Lập đã tính toán rời khỏi sơn môn để đến phường thị ở khu vực gần đó, nhằm tìm mua một số pháp khí và phù lục cao cấp. Tuy nhiên, với số lượng linh thạch hạn chế, việc mua sắm như ý sẽ rất khó khăn. Dù hiện tại Hàn Lập có thể chi tiêu một phần linh thạch, nhưng hắn biết rằng sau này, linh thạch là vật rất trọng yếu khi vào khu cấm địa, nên không muốn lãng phí.
Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, Hàn Lập quyết định mang theo một số dược thảo quý giá ngàn năm để đổi lấy linh thạch hoặc giao dịch. Việc chế tạo Định nhan đan là một lựa chọn tốt, nhưng dược liệu cần thiết để điều chế lại nhiều và không đủ thời gian, nên hắn chỉ có thể mang dược liệu đi đổi. Để tránh cho những người trong phái nghi ngờ, Hàn Lập chỉ bán cho bên ngoài, không dám giao dịch với đồng môn.
Hắn bắt đầu từ Ngô Phong, lựa chọn pháp thuật "Liễm khí thuật" - một pháp thuật phụ trợ trung cấp hoàn toàn kháng lại Thiên nhãn thuật. Sau khi thi triển, hắn sẽ không còn bị đối phương nhìn thấy, điều này sẽ giúp hắn ẩn thân. Dù pháp thuật này không hữu dụng đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng lại là một thủ đoạn rất có giá trị để đối phó với các tu sĩ Luyện khí kỳ, hơn hẳn so với những pháp thuật ẩn nấp khác.
Nguyên nhân Hàn Lập không chọn các pháp thuật tấn công hay phòng ngự là do rút ra từ kinh nghiệm thực chiến. Trong những cuộc chạm trán với tu sĩ, hắn nhận ra rằng cơ hội để họ thực sự niệm quyết thi triển pháp thuật bậc trung là rất ít, trong khi pháp thuật thấp và phù lục có thời gian thi triển ngắn lại có thể nên nhanh chóng tạo ra thế tấn công hoặc phòng ngự.
Vì vậy, sau khi nghe rõ kĩ thuật và khẩu quyết từ Ngô Phong, Hàn Lập tập trung luyện tập "Liễm khí thuật". Tuy nhiên, việc luyện tập pháp thuật bậc trung này hoàn toàn khác với các pháp thuật phụ trợ trước kia, và trong vòng nửa năm để nắm giữ nó sẽ là một thử thách lớn. Hàn Lập dành cả ngày để luyện tập "Liễm khí thuật", buổi tối lại chăm sóc các loại linh thảo. Để tránh bị Ma sư bá phát hiện, hắn đợi đến khi đối phương thu dược liệu mới tiến hành chăm sóc, vì các dược thảo ngàn năm tỏa ra mùi hương rất khác biệt.
Rất may Ma sư bá mỗi lần đến thu hoạch đều không ở lại lâu, lúc nào cũng vội vã, không biết vì lý do gì. Hàn Lập không quan tâm đến công việc của Ma sư bá, chỉ cần ông ta không can thiệp vào công việc của hắn là tốt nhất, giúp hắn hoàn thành đại kế của bản thân.
Đến khi đã nắm rõ "Liễm khí thuật", Hàn Lập đã dành hơn bốn tháng. Hắn cũng đã nuôi trồng thành công linh dược hai ngàn năm, và tin chắc rằng đơn với độ hiếm của nó, những linh dược này sẽ gây bất ngờ tại phường thị của Hoàng Phong cốc. Hàn Lập báo với Vu chấp sự ở Bách ky đường để xin phép ra ngoài sơn môn.
Các đệ tử của Hoàng Phong cốc thường có cơ hội ra ngoài một lần trong năm, nhưng không ai muốn lãng phí thời gian, vì vậy rất ít người chính thức xin phép. Khi Hàn Lập ra khỏi khu vực cấm chế của sơn môn, hắn ngay lập tức bay về phía Đông Bắc đến phường thị.
Phường thị của Hoàng Phong cốc khá nổi tiếng, có thể sánh với nhiều phường thị thịnh vượng của các môn phái khác. Điều này do Thái Nhạc sơn có vị trí gần Nguyên Vũ quốc, hơn nữa tu tiên giới của hai quốc gia này không có sự đối đầu nên thường xuyên có người tu tiên của Nguyên Vũ quốc đến đây giao dịch, khiến nơi này có nhiều vật phẩm đặc thù mà Việt quốc không có. Điều này đã thu hút nhiều tán tu và người của các gia tộc tu tiên đến đây.
Phường thị ở phía Đông Bắc Thái Nhạc sơn, Hàn Lập phải mất một thời gian mới đến nơi. Sau khi hạ xuống gần đó, Hàn Lập không lập tức đi vào mà thay một bộ áo xám, giấu tất cả vật phẩm có thể nhận diện được là của Hoàng Phong cốc, khiến hắn trông như một người tu tiên bình thường, rồi mới bước vào phường thị.
Theo quy định trong tu tiên giới, trong vòng năm dặm ở phường thị, người tu tiên không được bay trên không trung, vì vậy trên đường, Hàn Lập gặp không ít người cũng đang vội vàng đi lại. Giữa đám đông, có mấy người ăn mặc rất kỳ lạ, khiến Hàn Lập nghi ngờ họ là tu sĩ của Nguyên Vũ quốc. Nhìn chung, phường thị này đúng là đông đúc và sôi động.
Trong lúc suy tư, Hàn Lập đã đến trước lối vào của phường thị.
Trong quá trình tìm kiếm sức mạnh để tham gia Huyết cấm thí luyện, Hàn Lập quyết định mạo hiểm tham gia vào khu vực cấm địa sau khi biết rằng không còn nơi nào khác có thiên địa linh dược. Với tính cẩn thận, hắn chuẩn bị nâng cao thực lực thông qua việc luyện tập pháp thuật và thu thập phù lục, đồng thời hoạch định bán dược liệu để lấy linh thạch. Sau nửa năm chuẩn bị, Hàn Lập xuất phát đến phường thị nổi tiếng của Hoàng Phong cốc, bằng cách cải trang và không để lộ danh tính, nhằm mua sắm những vật phẩm cần thiết cho cuộc hành trình sắp tới.
Trong chương này, Hàn Lập tìm hiểu về nguồn gốc linh dược từ Ngô Phong. Ngô Phong cảnh báo về những cấm địa nguy hiểm, nơi dược liệu tụ tập. Các tiểu phái cử đệ tử vào cấm địa để tranh giành linh dược cho Trúc Cơ đan, dẫn đến xung đột nghiêm trọng. Tỷ lệ sống sót thấp, chỉ một phần tư có thể trở về. Hàn Lập bất an khi nhận ra nếu không tham gia, Trúc Cơ trở thành giấc mơ xa vời. Cảm giác mạo hiểm khiến Hàn Lập băn khoăn về quyết định của mình.