Thanh Phong nghe vậy gật đầu, nhưng sau đó không có hành động gì đặc biệt. Ngay lập tức, hàng trăm ma phong xung quanh lập tức hô vang rồi hóa thành một đám mây xanh tiến vào trong vụ hải. Theo sau, ba người Ngũ Khấp thì thầm nói gì đó rồi mới đuổi theo bay vào trong đó.
Đàn ong sau khi bay ra một đoạn liền kêu lên "ông" một tiếng rồi hóa thành vô số đoá thanh hoa, bắn ra bốn phương tám hướng. Còn bản thể thì từ từ bay ra sau Ngũ Khấp và hai ma thú, hóa thành một con người mặc hoàng bào. Hai ma thú đó dường như đã quen với việc này nên không chú ý gì.
Thiên phong phân thân thuật này mặc dù có uy lực không nhỏ nhưng một khi được thi triển thì tu vi bản thể của Thanh Phong lại bị hạ thấp hơn phân nửa, nên tự nhiên phải rất cẩn thận. Với nhiều phân thân bay quanh trong vụ hải như thế, chỉ một lúc sau đã quét qua được vùng phụ cận, rồi từ từ tiến về phía trước. Vụ hải này dài hơn trăm dặm, thực sự không tính là quá dài, nên chỉ hơn một khắc thời gian, ba gã ma thú đã tiến vào hơn nửa nhưng vẫn chưa phát hiện ra gì.
Tuy vậy, càng như vậy thần tình của Ngũ Khấp càng lúc càng nghiêm trọng, hai ma thú còn lại cũng có vẻ mặt căng thẳng. Lại một thời gian sau, thấy quần phong khi bay đến một phiến vụ hải có âm thanh hơi nồng đậm thì đột nhiên ở cách đó hơn mười trượng vang lên tiếng "phốc xuy", rồi trong vụ khí kim mang chợt lóe, một thanh trường nhai quỷ dị hiện ra chém một con ma phong gần đó thành hai nửa, hành động cực kỳ nhanh chóng và gọn gàng.
Ngay sau đó, một đạo kim ảnh bắn nhanh ra, hóa thành một đường kinh hồng hướng một phương khác mà chạy với tốc độ chóng mặt. "Tìm được rồi, mau đuổi theo!" Vừa nhìn thấy cảnh này, Thanh Phong lập tức mừng rỡ kêu lên và không do dự thúc dục phân thân. Âm thanh "ông minh" lại vang lên, đám ma phong lập tức hóa thành vô số thanh hoa đuổi theo. Lúc này, ma thú hai sừng và ma ưng nhìn nhau một cái, trong mắt hiện lên một tia dị dạng rồi thân hình lập tức khẽ động, bay tới.
"Oanh!" Một tiếng, một đám hắc ma phong bay lên cao hướng về phía kim ảnh xa xa cuồn cuộn đuổi theo, trong khi bản thể Thanh Phong thì vỗ hai cánh lấy tốc độ bình thường mà bay đi. Chỉ trong chốc lát, bất kể là kim ảnh hay ma phong đều chợt loé rồi biến mất. Thanh Phong thấy vậy, đôi mắt khép lại, hai cánh ngừng đập, bộ dáng có vẻ không muốn đi tiếp nữa.
Đúng lúc này, trên đỉnh đầu nó một tiếng xé gió nổi lên, một đạo kim quang chợt loé lên nhằm thẳng Thanh Phong bắn đến. Kim quang sáng rực, chưa tiếp cận với nó đã cảm nhận được một cỗ linh áp kinh người tràn tới. Tu vi của Thanh Phong là thấp nhất trong số ba người, hơn nữa vừa rồi đã thi triển Thiên phong phân thân thuật nên tu vi giảm mạnh. Khi thấy kim quang với thế mạnh mẽ bắn tới, trong mắt nó hiện lên sự sợ hãi nhưng điều kỳ quái là nó vẫn bất động giữa không trung, không có ý định né tránh.
Khi kim quang chợt loé, có vẻ như sẽ trực tiếp xuyên thủng đầu của Thanh Phong thì bỗng nhiên trong hư không có một cơn chấn động, rồi một cây cốt mâu bất ngờ hiện lên trước mặt nó. "Đương!" Một tiếng vang giòn tan, cốt mâu hùng dũng va chạm, đồng thời trên cốt mâu nổi lên một tầng hắc diễm, đẩy kim quang đang lao tới ra xa, mà kim mang cũng hiện nguyên hình, đó rõ ràng là một cây thương màu vàng rực rỡ.
Tiếp theo, trước mặt Thanh Phong hiện ra một ánh sáng dài, bên trong có một đạo nhân ảnh như ẩn như hiện. Người này vung tay, "vù!" một tiếng, cốt mâu đã bị nắm chặt trong tay, tay kia chớp lên một cái, một chiếc thuẫn tròn màu vàng hiện lên chắn trước người. Nhưng lúc này, vẻ mặt hắn đầy quỷ dị, ánh mắt lóe đi nhìn chằm chằm vào một quang đoàn màu đen trên cao.
Lúc này, trên bầu trời vụ hải, bỗng nhiên hắc quang chợt loé, hai bóng đen quỷ dị hiện lên rồi lao xuống. Cuồng phong gào thét, rồi có tiếng nổ vang lên! Bóng đen chợt lóe qua, rồi trong không trung phát sinh một trận vặn vẹo, như muốn xé toạc ra. Sau đó, một cỗ sức lực vô hình trong nháy mắt đã đánh vỡ vụ khí bên dưới. Ngay lập tức, một kim sắc nhân ảnh nhạt nhòa lộ ra. Nhân ảnh này vừa thấy thân hình bại lộ thì tựa hồ rất hoảng loạn, vội vàng hai tay hướng lên không trung đánh ra một kích, hai cái kim sắc quyền ảnh phá không bắn ra hướng về phía bóng đen trên không.
Mà bản thân kim ảnh thì độn quang muốn hóa thành một đạo kinh hồng bay đi. "Muốn đi ư!" Một tiếng rống to đinh tai nhức óc vang lên từ trên cao. Sau đó, hai bóng đen rơi xuống, ánh sáng mờ chợt lóe lên đã đánh nát kim sắc quyền ảnh rồi lại nhoáng lên hiện ra hai cái cự chuỳ thật lớn. Hai cự chuỳ bỗng nhiên quay tròn, sau đó hai cỗ hấp lực lớn hiện ra bao lấy phạm vi hơn hai mươi trượng dưới chân. Kim sắc nhân ảnh biến thành kinh hồng mới bay được hơn mười trượng thì độn quang lập tức bị trì trệ, trở nên chậm chạp vô cùng.
Từ xa xa nhìn lại, người mặc hoàng bào bỗng nhiên vung cánh tay lên, cốt mâu trong tay rít lên rồi hóa thành một đạo hắc mang như tia chớp bắn ra, cùng lúc đó, cái đuôi của Thanh Phong cũng rung lên rồi có một đạo tế ti bắn ra. Hai cái chợt loé lên rồi lần lượt bắn tới phía trước mặt kim sắc nhân ảnh. Đạo tế ti nọ nhìn bình thường nhưng lại nhanh hơn, chỉ trong chốc lát đã xuyên vào trong thân thể kim sắc nhân ảnh.
Ngay lập tức, thân hình kim ảnh run rẩy rồi phát ra một đạo kim quang ảm đạm cùng một cỗ khí tức tanh hôi. Sau một khắc, tế ti lại run rẩy rồi đồng dạng xuyên thấu vào đan điền kim ảnh. Một tầng hỏa diễm màu đen từ trên người kim ảnh bốc lên, bao phủ toàn thân trong đó.
Trên không trung, cự chuỳ màu đen rơi xuống rắn chắc đập lên hỏa diễm màu đen. "Oanh!" Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên! Hắc diễm cùng kim sắc nhân ảnh bên trong dưới cỗ lực lượng này trong nháy mắt biến thành tro bụi. Trên không gian cao hơn mười trượng, xuất hiện ba động, rồi thân ảnh của ma thú hai sừng cao lớn dị thường hiện lên từ trong không trung. Hắn nhìn tình hình phía dưới thì nhe răng cười.
Xa xa, ma ưng cùng Thanh Phong thấy cảnh này thì trên mặt đều lộ ra vẻ tươi cười. Họ trước khi tiến vào đã thương lượng kế dụ địch, trước tiên dùng đàn ong để đả thảo kinh xà, sau đó cố ý tạo ra sơ hở cho Thanh Phong dụ địch, quả nhiên một công ăn miếng. Tuy nhiên, khi ba người trong lòng buông lỏng thì một thanh trường kiếm màu xanh bất ngờ không có dấu hiệu xuất hiện sau lưng Thanh Phong, kêu lên "ông minh!" rồi hóa thành một đạo kiếm quang loé lên.
"Bất hảo!" Thanh Phong dù sao cũng là cao giai ma thú tương đương Luyện Hư Kỳ, cơ hồ cùng lúc phát hiện ra dị tượng phía sau thì lòng bất ngờ lo sợ, không kịp suy nghĩ nhiều, từ hình thể bỗng nhiên khẽ động, một cây gai độc màu thanh huỳnh bắn ra. Sau khi bắn ra, gai của nó đột nhiên run lên, tầng tầng gai ảnh phát ra âm thanh thê lương sắc bén, che chở thân thể Thanh Phong ở bên trong. Một đạo kiếm ảnh màu xanh chợt loé qua!
Thanh Phong run rẩy rồi bỗng nhiên bị chém thành hai nửa, tàn thi thể từ trên không trung rơi thẳng xuống. Phần gai độc kia thì không một tiếng động hóa thành hai đoạn và căn bản không có khả năng chống cự. "Phốc xuy" một tiếng, một đám lục diễm từ nửa đoạn thi thể bay lên không trung. "Anh Đường đạo hữu, cứu mạng!" Trong lục diễm mơ hồ có âm thanh của Thanh Phong thất kinh kêu lên rồi vội vàng hướng về phía người mặc hoàng bào bay tới.
Ma ưng tên là Anh Đường tự nhiên cũng nhận ra có dị biến, sắc mặt đại biến, hai tay áo vội vàng rung lên, một cỗ hắc khí tuôn ra muốn thu hồi nguyên thần của Thanh Phong vào trong đó. Nhưng một tiếng hừ lạnh bỗng từ hư không phát ra. Người mặc hoàng bào vừa nghe xong cảm thấy đầu đau như búa bổ không chịu nổi, trong miệng hét thảm một tiếng rồi thân hình cũng rơi xuống.
Ngay cạnh hắn, đột nhiên có một tiếng sét vang lên, tiếp theo một đạo thanh bạch hồ quang chợt loé lên, bên trong có một cái thủ chưởng trắng như ngọc thò ra. Năm ngón tay búng ra, một cỗ ngũ sắc quang diễm cuộn trào bay ra, gói cả ma thú vào trong đó. Thân hình người mặc hoàng bào đang rơi xuống trong nháy mắt dừng lại. Và trong khoảnh khắc dừng lại này, bàn tay năm ngón biến thành ánh vàng rực rỡ trong tích tắc đâm vào trước ngực ma ưng.
Người mặc hoàng bào sắc mặt trở nên vô huyết, tuy thần thức của hắn vẫn đau nhức khó chịu nhưng dù sao bản thân cũng không phải là một tồn tại bình thường. Tại khoảng khắc sống chết trước mắt, hắn miễn cưỡng đè nén mọi tạp niệm mà điều động một tia thần niệm. Kim sắc viên thuẫn phiên phù ở phía trước người nhất thời lóe lên, thể tích cuồng trướng, trong kim quang chớp động, mặt ngoài hiện lên mười mấy cái ký hiện cổ quái lớn nhỏ không đồng nhất.
Uy năng của thuẫn này đã được kích phát, đem thân hình triệt để chắn ở phía sau. Với ma thú này mà nói, cảm giác đau đầu giảm đi rất nhanh, chỉ cần có thể ngăn cản được một kích này thì sau đó tự nhiên có thể giữ được mạng sống và phản kích lại. Tuy nhiên, ý niệm này vừa mới lóe lên trong đầu ma ưng thì kim quang chợt loé, bàn tay màu vàng đã chạm tới cái thuẫn. Tiếng nổ chói tai phát ra, trong kim mang chớp động, bàn tay màu vàng xuyên qua cái thuẫn và lại lập tức xuyên thủng ngực người mặc hoàng bào, moi ra ma hạch từ trong cơ thể.
Sau đó, trên cánh tay ngân quang chợt loé, một tầng ngân diễm cuồn cuộn xuất hiện. Trong nháy mắt đã bao bọc thi thể ma ưng vào trong đó. Nguyên thần bên trong chỉ kịp thở lên một tiếng rồi hóa thành một làn khói xanh tiêu tán không để lại dấu vết trong thiên địa. Lúc này thanh bạch điện quang vụt tắt, một gã thanh niên mặc thanh bào, phía sau lưng có một đôi cánh và bên ngoài không biểu tình, chậm rãi thu tay lại. Trên bàn tay cầm một viên ma hạch phát ra ánh sáng màu đen mờ mờ.
Thanh niên này chính là Hàn Lập. Nguyên thần của Thanh Phong đang tiến về phía này thấy cảnh tượng đó thì nhất thời bị dọa tới hồn phi phách lạc, bên ngoài thân thể lục quang chợt lóe, cố gắng điều chỉnh phương hướng lần nữa đào tẩu nhưng tất cả đã quá muộn! Khoé miệng Hàn Lập khẽ nhếch lên hiện ra vẻ châm chọc, một cánh tay khác run lên. Một cỗ quang hà màu xám từ tay áo bay ra, chỉ chợt loé lên đã quấn chặt nguyên thần Thanh Phong vào trong đó. Sau đó, nguyên từ thân quang phát ra hàng vạn đạo sáng mờ! Nguyên thần của Thanh Phong kêu lên một tiếng rồi bị hôi sắc quang hà đè bẹp, vỡ nát, hóa thành những điểm lục quang và biến thành hư ảo.
Trong chương truyện, Thanh Phong cùng với Ngũ Khấp và hai ma thú tiến vào một vụ hải để tìm kiếm kẻ địch. Họ thi triển những kỹ năng mạnh mẽ, nhưng gặp phải sự tấn công bất ngờ từ một kim sắc nhân ảnh. Dù đã nỗ lực phòng thủ, Thanh Phong vẫn bị tấn công và bị đánh bại, khiến nguyên thần của hắn gặp nguy hiểm. Hắn chứng kiến cảnh Hàn Lập tiêu diệt kẻ địch và nhận thấy sự nguy hiểm đang rình rập, khó có thể thoát khỏi số phận bi thảm.
ma hạchvụ hảima phongquang đoànhắc diễmnguyên thầnKim quangphân thân