Ha ha, sư muội trở lại nhanh thật, xem ra chuyến đi này thuận lợi vô cùng.
Thân hình Bạch Quả Nhi xuất hiện trước một cánh cửa đá màu xanh ở sườn núi, đột nhiên trong cửa vang lên tiếng cười cùng giọng nói. Cánh cửa đá chớp sáng rồi tự động mở ra!
Một nho sinh mặc hoàng bào, có vẻ ngoài anh tuấn tuổi khoảng ba mươi từ bên trong đi ra. Hóa ra chính là Hải Đại Thiếu, người đã được Hàn Lập phái đến Thiên Uyên thành hai trăm năm trước. Hai trăm năm không gặp, đôi mắt Hải Đại Thiếu lấp lánh, làn da mịn màng, giờ đây đã trở thành một tu sĩ Kết Đan, thân thể cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều so với trước.
"Ồ, sư huynh đã trở về động phủ khi nào vậy?" Bạch Quả Nhi vừa thấy Hải Đại Thiếu thì ngạc nhiên, sau đó liền lộ vẻ mặt vui mừng.
"Ha ha, cách đây không lâu, bổn Đại Thiếu mới hoàn thành một nhiệm vụ nguy hiểm của Thiên Uyên thành, suýt chút nữa thì đã bỏ mạng. Như vậy nên mới được nghỉ nửa năm, ta trở về để xem sư tôn có xuất quan không." Hải Đại Thiếu cười trả lời.
"Vậy sư huynh đã gặp sư tôn chưa?" Bạch Quả Nhi không khỏi hỏi.
"Ta chưa gặp bản tôn của sư tôn, nhưng vừa tìm đệ nhị Nguyên Anh của sư tôn xin mấy bình đan dược. Nếu không có gì bất ngờ, hai năm nữa ta cũng bắt đầu công kích Kết Đan trung kỳ. Nói thật là hơi xấu hổ, với tu vi của sư huynh mà pháp lực còn không bằng tiểu sư muội, ở trước mặt sư muội thật không dám ngẩng đầu." Hải Đại Thiếu lẩm bẩm vài câu, nửa thật nửa giả nói.
"Khách khách, sư huynh thật biết đùa. Sư huynh là pháp thể song tu, nếu tính về thực lực chân chính thì làm sao Quả Nhi có thể sánh bằng. Huống hồ sư tôn cũng là pháp thể song tu. Chắc chắn Hải sư huynh sẽ là người kế thừa y bát của người. Tiểu muội thật sự phải hâm mộ sư huynh mới đúng. Hơn nữa nếu nói về pháp lực, tiểu muội nào dám so với Khí Linh Tử sư huynh, chỉ trong hai trăm năm mà đã đạt cảnh giới Kết Đan đại thành, chuẩn bị ngưng kết Nguyên Anh." Bạch Quả Nhi cười khẽ đáp.
"Thực lực cao có ích lợi gì? Ở Thiên Uyên thành, ta chỉ có thể làm một luyện thể sĩ bình thường, không dám để người ta biết quan hệ với sư tôn, phòng ngừa có kẻ có tâm. Khí Linh Tử sư đệ cũng như vậy. Hai chúng ta mỗi lần từ Thiên Uyên thành tìm đến sư tôn đều phải lén lút, làm gì có được như tiểu sư muội với thân phận đệ tử của sư tôn, ra vào Thiên Uyên thành cực kỳ oai phong." Hải Đại Thiếu nghe xong thì mặt mày ủ rũ, nhưng lại tỏ rõ sự hâm mộ.
"Ta thường xuyên ra vào Thiên Uyên thành để làm các công việc sư tôn giao phó. Sư tôn cho phép ta không cần giấu diếm thân phận. Thật sự khác với hai vị sư huynh phải che giấu hành tích ma luyện tâm tính. Tuy nhiên, nói về Khí Linh Tử sư huynh, người ấy được kế thừa đạo pháp thần thông cùng thiên phú tu luyện, ngay cả sư tôn cũng khen không ngớt, rất có khả năng trong tương lai sẽ vượt xa chúng ta." Bạch Quả Nhi mở to mắt, cười nói.
"Cái đó thì chắc chắn rồi! Thế nhưng từ trăm năm trước sư tôn đưa ngươi hồi Nhân tộc, lập tức mở động phủ rồi vào bế quan. Còn về tu luyện của ta thì hoàn toàn nhờ đệ nhị Nguyên Anh cùng Băng sư cô chỉ điểm. Không biết sư tôn rốt cuộc tu luyện thế nào!" Khi nói đến sư tôn, thần sắc Hải Đại Thiếu trở nên tôn kính, đồng thời có chút lo lắng.
"Yên tâm đi. Sư tôn năm đó đã tốn gần trăm năm để tìm kiếm người giữa nhân và yêu tộc mà không thành công, nên mới tạm ngừng ý định. Giờ đây sư tôn đang bế quan chuẩn bị để công kích cảnh giới Hợp Thể trung kỳ. Nếu ta đoán không lầm, sư tôn sẽ không xuất quan nếu không tiến giai đến cảnh giới đó." Bạch Quả Nhi nghiêng đầu, khóe miệng hơi nhếch lên nói.
"Công kích Hợp Thể trung kỳ, cho dù sư tôn thần thông quảng đại, nhưng e cần cả ngàn năm khổ tu mới có thể thành công. Chẳng lẽ sư tôn dự định bế quan lâu như vậy sao?" Hải Đại Thiếu nghe vậy, ánh mắt trở nên đăm chiêu.
"Hợp Thể tiền bối khác tu luyện ra sao thì ta không biết, nhưng sư tôn của chúng ta từng chiến đấu với Hợp Thể hậu kỳ tu sĩ, thần thông không kém gì cảnh giới Hợp Thể trung kỳ, chắc chắn có phương pháp đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Không cần đến cả ngàn năm, trước khi ma kiếp bùng phát, người sẽ xuất quan." Bạch Quả Nhi suy nghĩ một lúc rồi khẳng định nói.
"Điều này cũng đúng! Có lẽ sư tôn cũng vì lần ma kiếp này mà quyết tâm mau chóng tiến giai trung kỳ." Hải Đại Thiếu gật đầu đồng ý.
Cả hai đều tin tưởng rằng Hàn Lập sẽ tiến giai Hợp Thể trung kỳ. Điều này không có gì khó hiểu. Trong những năm gần đây, họ không chỉ được Hàn Lập truyền thụ các công pháp và thần thông huyền diệu, mà khi gặp phải các loại trở ngại trong tu luyện cũng đều được Hàn Lập chỉ dạy những tâm đắc, hoặc cung cấp cho họ một lượng đan dược quý hiếm giúp họ lập tức đột phá. Đó chính là nguyên nhân cơ bản giúp ba người tiến giai nhanh như vậy.
Sau nhiều lần như thế, ba đệ tử của Hàn Lập vô cùng cảm kích gia sư. Đồng thời, trong lòng họ cũng hình thành ý nghĩ rằng thực lực của Hàn Lập thâm sâu khó lường, gần như không có chuyện gì là không thể làm được.
Tuy nhiên, Hải Đại Thiếu không tiếp tục tán gẫu với Bạch Quả Nhi mà nói vài câu từ biệt rồi rời khỏi động phủ, hóa thành một đạo lam hồng bay đi. Trong khi đó, Bạch Quả Nhi tiến vào cửa đá màu xanh, đi qua một hành lang dẫn thẳng tới hậu viện của động phủ.
Đi qua nhiều tầng cấm chế nghiêm ngặt, trước mắt mở ra một vùng thảo nguyên rộng lớn, bên trên là những đám mây trắng nhẹ nhàng trôi, bốn phía ngập tràn sắc xanh của hoa cỏ, một vùng linh khí dạt dào.
Giữa vùng thảo nguyên đó, hai ngọn tiểu sơn cao hơn trăm trượng nằm hai bên. Một ngọn sơn sẫm màu như mực, còn ngọn kia tỏa ánh sáng bích lục thanh khiết!
Giữa hai ngọn núi có một tòa lầu các tinh xảo như bạch ngọc, cao ba tầng, được bao phủ bởi một lớp hào quang ngũ sắc dày đặc. Không gian phía sau động phủ rõ ràng đã được người có pháp lực cao siêu biến hóa thành một tiểu thế giới trong lòng núi, tựa như một thế giới độc nhất vô nhị. Thế nhưng, ngay lúc này trên hai ngọn tiểu sơn có hai thân ảnh ngồi xếp bằng ở đỉnh núi.
Một thân ảnh cao hai trượng, làn da xanh biếc, không ngừng phát ra ánh sáng tím ảo diệu. Thân ảnh còn lại phát ra ánh mắt kim quang chói lóa, từ trong miệng phun ra một luồng hắc khí bao trùm toàn thân.
Từ xa nhìn lại, mặt mũi của hai người này giống hệt Hàn Lập, đôi mắt đều nhắm chặt. Tuy nhiên, ngay khi Bạch Quả Nhi vừa vào thảo nguyên, một trong hai thân ảnh mở miệng phun hắc khí, sắc mặt chuyển động, chậm rãi mở mắt.
"Tham kiến sư tôn. Đồ nhi đã thuận lợi giao dịch và mang vật phẩm trở về." Bạch Quả Nhi thấy cảnh này, lập tức cúi đầu cung kính về phía thân ảnh ánh kim nói, sau đó dùng hai tay lấy ra một hộp gỗ màu tím rồi dâng lên.
"Đã vất vả cho ngươi, Quả Nhi! Để ta xem thử một chút." Thân ảnh kim sắc mỉm cười ôn hòa nói. Giọng nói rõ ràng cũng giống hệt Hàn Lập, và sau đó một tay hướng về Bạch Quả Nhi khẽ vẫy.
Ngay lập tức, hộp gỗ bay vọt lên không, vô hình như bị hút về phía tay kim ảnh. Tay anh phất lên trên hộp gỗ, nắp hộp tự động mở ra.
Bên trong là những viên yêu đan màu đen to cỡ trứng chim, tỏa ra một mùi tanh ghê tởm khiến người ngửi phải muốn nôn. Nhìn đám yêu đan quái dị, ánh mắt kim sắc nhân ảnh gật đầu rất hài lòng, đậy nắp hộp lại rồi nhìn về phía Bạch Quả Nhi, khẽ cười nói:
"Quả Nhi, không tệ. Những thứ này đúng lúc thích hợp cho ta. Cuối cùng, tất cả tài liệu Yêu tộc mà đối phương yêu cầu đã được thu thập đủ! Sau này ta sẽ thu hồi đệ nhị Nguyên Anh, kích hoạt pháp trận phong ấn hoàn toàn nơi đây, chân chính cắt đứt mọi liên hệ với ngoại giới. Nếu các ngươi không gặp nguy hiểm về tính mạng hoặc ma kiếp sớm nổ ra, thì nhất định không được động đến ta. Trong vòng một hai trăm năm tới là thời gian tu luyện tối quan trọng của ta, không thể để chút phân tâm. Ngoài ra, ta đã giao các đan dược và linh thạch cần cho tu luyện của các ngươi cho Băng sư cô, sau này nếu cần thì cứ hỏi nàng là được. Hắc hắc, hy vọng khi ta xuất quan sẽ thấy tu vi của sư huynh muội các ngươi đều tiến thêm một bậc."
"Cái gì, sư tôn muốn bế quan sinh tử. Không biết lần này người bế quan bao lâu?" Bạch Quả Nhi nghe kim sắc nhân ảnh nói, không khỏi kinh sợ hỏi.
"Ta cũng không xác định. Nhanh thì vài chục năm, chậm thì hai ba trăm năm!" Kim sắc thân ảnh nhướng mày nói.
"Vậy Quả Nhi chỉ có thể tiễn sư tôn, hy vọng ngày sư tôn xuất quan sẽ đạt được tu vi đại tăng!" Trên mặt Bạch Quả Nhi tràn đầy vẻ lưu luyến, nhưng cũng biết Hàn Lập đã quyết định, chỉ có thể cúi đầu nói.
"Ha ha, cám ơn lời chúc của Quả Nhi, hy vọng lúc đó sẽ thành hiện thực." Một trận cười vang lên. Âm thanh không phải từ kim sắc nhân ảnh mà phát ra trực tiếp từ tòa lầu bạch ngọc trong quầng sáng ngũ sắc. Tiếp theo, hai thân ảnh ngồi trong tư thế xếp bằng trên hai ngọn núi đứng dậy, đồng thời kết bấm niệm thần chú, thân ảnh mờ đi rồi biến mất trong hư không.
Sau đó, hai ngọn tiểu sơn phát ra những tiếng vù vù, hai quang trận hiện ra ở dưới đáy, nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng. Không lâu sau, cả thảo nguyên đều bị bao phủ bởi quang trận, một tầng ngũ sắc linh quang hiện ra, vặn vẹo biến dạng rồi cuối cùng mờ đi, biến thành một biển sương mù ngũ sắc bao phủ tất cả.
Lúc này, Bạch Quả Nhi đã từng bước rời khỏi thảo nguyên, nhìn biển sương mù, nàng nhất thời ngẩn người không nói. Không biết đã qua bao lâu, ngân y nữ tử mới nhẹ nhàng thở ra, xoay người rời khỏi nơi đây.
Cùng lúc đó, tại tầng một của tòa lầu bạch ngọc trong biển sương mù ngũ sắc, Hàn Lập đang ngồi xếp bằng trên một cái bồ đoàn màu vàng nhạt, hai mắt nheo lại nhìn một kim sắc cự đỉnh đang lơ lửng trước mặt, cao hơn một trượng. Tiếp theo, một vầng ngân sắc hỏa diễm bập bùng xung quanh cự đỉnh không ngừng, từ bên trong tỏa ra một mùi hương nồng đậm kỳ lạ.
Nếu nhìn từ trên xuống, có thể thấy trong cự đỉnh có một chất lỏng thần bí đang cuồn cuộn chảy. Chất lỏng này không chỉ phát ra ánh sáng ngũ sắc mà còn toát ra những bọt khí ngũ sắc bay lên trên rồi nổ tung.
Chương truyện diễn ra khi Bạch Quả Nhi gặp lại Hải Đại Thiếu sau hai trăm năm. Hải Đại Thiếu trở về từ một nhiệm vụ nguy hiểm và bày tỏ sự hâm mộ đối với tu vi của Bạch Quả Nhi. Họ trao đổi về sư tôn Hàn Lập, người đang bế quan để công kích cảnh giới Hợp Thể trung kỳ. Bạch Quả Nhi mang về một hộp đan dược quý, phù hợp với nhu cầu tu luyện của sư tôn. Cuối chương, Hàn Lập biến mất trong một biển sương mù ngũ sắc, bắt đầu quá trình tu luyện quan trọng của mình.
Trong bối cảnh Ma kiếp sắp đến, sự lo lắng lan rộng trong giới tu sĩ và phàm nhân. Những thế lực nhỏ bắt đầu chuẩn bị đối phó bằng cách di chuyển đến các thành phố lớn và tổ chức các khóa luyện thể cho phàm nhân. Bạch Quả Nhi, đệ tử của Hàn Lập, xuất hiện tại Thiên Uyên Thành để thực hiện giao dịch quý giá. Trong khi các tu sĩ và phàm nhân gấp rút chuẩn bị, sức mạnh của nhân loại cũng được gia tăng để đối phó với Ma tộc trong tương lai, đánh dấu sự chuyển giao quyền lực vào thời điểm khủng hoảng sắp tới.
Hợp Thể trung kỳĐan DượcTu luyệnsư tônNguyên AnhTu luyệnĐan DượcNguyên Anh