Mí mắt của Nguyên Sát vừa động, hai mắt vốn đang đóng chặt lại mở ra, ánh mắt chớp động như bích ngọc, vừa trong trẻo nhưng lại rất lạnh lùng.

“Hừ, ngươi chắc chắn lần này sẽ không mắc sai lầm nữa chứ? Ta đã bỏ ra nhiều công sức như vậy để phải thành công. Dù hiện tại không phải bản thể, nhưng nếu có thể bắt giữ thì cũng có lợi cho bản tọa. Nếu các ngươi không thể chờ đợi thì cứ đi trước đi. Sau khi ta bắt được tên trước mắt này, ta sẽ hội hợp với các ngươi sau.” Nữ tử lạnh lùng nói.

“Nếu Nguyên Sát đạo hữu đã nói vậy thì ta sẽ đi trước. Chỉ là một hóa thân, với thần thông của đạo hữu chắc chắn sẽ không thành vấn đề. Nhưng với bản thể thì lại rất khó khăn, chỉ có chúng ta hợp tác mới có khả năng nắm chắc cơ hội bắt được, tốt nhất không nên tham lam những thứ khác.” Huyết bào thiếu niên nghe vậy có chút bất ngờ, ánh mắt hơi hoài nghi nhưng rồi cảnh cáo nói.

“Ngươi yên tâm! Liên thủ là việc có lợi, bổn tọa đương nhiên hiểu rõ. Ta muốn khối hóa thân này hiển nhiên có mục đích quan trọng, có lẽ không lâu nữa ngươi sẽ biết.” Nguyên Sát lạnh lùng cười, không thèm để ý mà trả lời.

Nghe nữ tử nói vậy, mặc dù huyết bào thiếu niên có chút kinh ngạc, nhưng cũng không tiện phát biểu ý kiến, chỉ có thể lạnh nhạt nói: “Ta sẽ để lại một nửa nhân thủ cho đạo hữu tùy ý sai khiến. Mặc dù số lượng không nhiều nhưng nghĩ rằng cũng có thể giúp Nguyên Sát một chút.”

“Bổn tọa đa tạ!” Nguyên Sát sắc mặt hòa hoãn vài phần, gật đầu đáp.

Sau đó, huyết bào thiếu niên bắt đầu sử dụng độn quang, biến thành một đạo huyết quang bay lên trời. Sau vài lần chớp động, huyết quang liền vào trong ngọc bàn. Chỉ một lát sau, huyết sắc quang mạc phát ra từ ngọc bàn chợt lóe rồi biến mất.

Một điều kỳ lạ là tinh nhuệ Ma tộc đang vây quanh ngọc bàn, chỉ trong chốc lát cũng mất đi một nửa. Sau một khắc, ngọc bàn rung lên, hóa thành một đoàn bạch quang rời khỏi mặt đất. Còn lại hơn trăm tên Ma tộc dưới sự dẫn dắt của một gã Ma tộc cao lớn, Luyện Hư hậu kỳ, đều hạ xuống bên cạnh Nguyên Sát.

Tên Ma tộc cầm đầu này tiến lên, thi lễ ân cần hỏi: “Nguyên Sát đại nhân! Huyết Quang đại nhân đã rời đi, đại nhân có việc gì cần chúng ta làm không?” Dù tên Ma tộc này là thủ hạ của Huyết Quang, nhưng đối mặt với Nguyên Sát vẫn rất cung kính!

“Không cần, các ngươi chỉ cần canh giữ ở gần đây là được.” Nữ tử nhìn tên Ma tộc này, thản nhiên ra lệnh.

“Tuân lệnh đại nhân!” Ma tộc này hiển nhiên không dám ý kiến, lập tức khom người nhận lệnh.

Theo đó, hơn trăm tên Ma tộc còn lại đều tản ra bốn phía bãi đá, không có bất kỳ dị động nào khác.

Nguyên Sát thấy cảnh này, tinh quang trong mắt chợt lóe rồi chậm rãi nhắm hai mắt lại. Mây đen do vạn con quạ đen tạo thành chỉ sau một lát đã tìm được tất cả ngõ ngách của sơn cốc, dưới sự thúc đẩy của ma nữ này, nó hung hăng bay đến một khu vực khác.

Lần này, đàn quạ bay lượn không lâu thì cuối cùng cũng xuất hiện dị trạng. Khi hơn trăm con quạ bay qua một bụi cây rậm rạp, chúng lập tức bao vây xung quanh bụi cây này và không ngừng kêu to.

“Tìm thấy rồi!” Nguyên Sát bỗng mở hai mắt, đồng thời trong miệng vang lên tiếng vui mừng lẫn sợ hãi, thốt lên một tiếng, lập tức hóa thành một đạo bạch hồng bay thẳng về phía bụi cây.

Với tốc độ của nữ tử này, khoảng cách gần như vậy chỉ trong nháy mắt sẽ đuổi kịp. Cùng lúc, từ trong bụi cây đột nhiên phát ra tử sắc quang hà, hư không hơi vặn vẹo, một đạo hắc khí từ đó bắn ra, đồng thời phát ra âm thanh chói tai và bỏ chạy.

Nhưng hiển nhiên lúc này đã quá muộn. Nguyên Sát thấy cảnh này, không nói hai lời mà chỉ tay về phía hắc ảnh trên không trung. Lập tức, bầy quạ gần đó không còn kêu loạn xạ, hai cánh vỗ mạnh lao xuống hắc ảnh.

Có thể một hay mười mấy con thì không đáng kể, nhưng hàng trăm con cùng lao xuống, sức mạnh lớn lao khiến đoàn hắc khí không thể không dừng lại, lộ ra nguyên hình.

Đó chính là một Nguyên Anh toàn thân đen kịt, dung mạo giống Hàn Lập như đúc, nhưng khắp người toát ra ma khí nồng nặc.

Đúng là đệ nhị Nguyên Anh mà Hàn Lập tu luyện. Đệ nhị Nguyên Anh rõ ràng tu vi không bằng chủ Nguyên Anh, nhưng được Hàn Lập không ngừng dùng linh dược bồi dưỡng, hiện giờ đã đạt được tu vi Luyện Hư kỳ, một thân ma đạo công pháp cũng vô cùng tinh thuần. Dù nó bị ép dừng lại, nhưng khi đối mặt với công kích của đàn quạ thì không hề hoảng sợ mà ngược lại còn hét lớn một tiếng, hai tay đột nhiên chà xát, đồng thời phất ra ngoài.

Hắc phong nổi lên, từ đó bay ra hai cỗ ma khí đen thui, huyễn hóa thành hai đầu hắc sắc quái mãng lao vào trong đàn quạ. Quái mãng lắc đầu vẫy đuôi, nơi nào nó đi qua thì hắc phong cuồn cuộn nổi lên, đàn quạ bị cuồng phong quét qua theo đó mà bị xé nát bét ra, dường như không thể chống đỡ.

Nhìn thấy hắc mãng chiếm ưu thế nhưng động tác trong tay đệ nhị Nguyên Anh lại không hề dừng lại. Sau khi nhanh chóng thực hiện mấy pháp quyết khác, thân hình nhất thòi xoay tròn một cái.

Đúng lúc này, không trung chợt lóe ánh sáng linh quang, một đạo bạch hồng quang mang bắn tới, chớp mắt hiện ra một thân ảnh thướt tha. Đó chính là Nguyên Sát vừa chạy tới đây.

Nguyên Sát vừa hiện thân, không chút khách khí trảo một cái xuống phía dưới. “Ầm ầm ầm!” Một bàn tay lớn trắng như tuyết từ hư không hiện ra, năm ngón tay đè xuống phía dưới. Với thần thông của nữ tử này, nếu cự thủ thật sự hạ xuống thì đệ nhị Nguyên Anh hiển nhiên không thể chạy thoát. Nhưng may mắn Ma Anh đã sớm thi triển thần thông giữ mạng khác, chỉ thấy hư ảnh bỗng nổ tung, từ trung tâm bạo liệt bắn ra mười mấy đoàn hắc sắc ma diễm.

Mỗi một đoàn hỏa diễm đều to cỡ trứng gà, nhưng sau khi bắn ra liền biến thành một đám hắc sắc tiểu nhân. Sau khi “phốc phốc” vài tiếng, chúng quỷ dị xuất hiện cách đó hơn mười trượng.

“Còn muốn chạy sao!” Nguyên Sát nhíu mày, sau khi quát một tiếng liền bắt pháp quyết cổ quái.

Chỉ trong chốc lát, bề mặt bạch sắc quang thủ lưu chuyển một trận tinh quang khác thường, trong nháy mắt nổ tung, hóa thành một bạch sắc quang vựng thật lớn. Tiếng “xuy xuy” xé gió nổi lên.

Vô số tinh mang từ quang vựng bắn ra bao trùm phạm vi hơn trăm trượng, đúng lúc bao phủ mười mấy hắc sắc tiểu nhân vào trong.

Những hắc sắc tiểu nhân vốn vừa định lần nữa thúc dục độn thuật chạy trốn liền bị tinh mang xuyên thủng trong nháy mắt. “Phanh phanh”. Ngoại trừ một hắc sắc tiểu nhân thân hình khẽ lắc khiến tinh mang lướt qua vai thì tất cả những tiểu nhân còn lại đều bị tinh mang xuyên thủng, trong chớp mắt hóa thành từng đoàn hắc diễm tiêu tán.

Những tiểu nhân đó hóa ra chỉ là mấy đạo hư ảnh. Hắc sắc tiểu nhân còn sót lại không ai khác chính là đệ nhị Nguyên Anh biến thành. Hiện tại thấy ảo thuật bị phá, sắc mặt nó khẽ biến, nhưng đột nhiên há miệng phun ra một đoàn tinh huyết, đồng thời hai tay bắt quyết, miệng lầm bầm niệm chú.

Đoàn tinh huyết sau khi phun ra liền đón gió hóa thành một cổ huyết vụ rồi quay ngược lại bao phủ đệ nhị Nguyên Anh vào trong.

“Hừ, còn muốn làm trò gì nữa đây!” Sắc mặt Nguyên Sát trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, phất tay về phía huyết vụ. Một đoạn xích màu đen chợt lóe liền bắn ra khỏi cổ tay áo, vừa động liền giống như ảo ảnh chém về phía huyết vụ. Nhưng đồng thời, một đạo huyết hồng từ trong huyết vụ bắn ra, chỉ chớp mắt biến thành một huyết tuyến biến mất ở cuối chân trời.

Sau một khắc, cuối chân trời chợt lóe huyết quang, huyết tuyến hiện lên, nhưng chỉ trong chớp mắt lại mơ hồ biến mất.

“Huyết Ảnh độn! Không ngờ là loại độn thuật này, quả thực có chút phiền phức. Nhưng chỉ dựa vào đó mà muốn chạy thoát khỏi bàn tay bổn tọa thì đúng là si tâm vọng tưởng.” Nguyên Sát đầu tiên là ngạc nhiên, nhưng sau khi tự nhủ vài câu, trên mặt liền trở nên lạnh như băng.

Tiếp theo, nữ tử này phất tay về phía xa, hai cự đại thạch trụ chớp lên một cái liền từ dưới đất bay lên không trung, lần nữa hình thành tòa bạch sắc thạch điện lúc trước rồi bay thẳng về phía Nguyên Sát.

Nguyên Sát bay vào trong thạch điện, sau khi ra lệnh cho đám Ma tộc bên dưới một tiếng, liền hóa thành một đoàn bạch quang bắn đi.

Những tinh nhuệ Ma tộc khác chứng kiến cảnh này, hiển nhiên cả bọn hoảng loạn, liền rối rít đuổi theo.

Chỉ trong nháy mắt, nơi đây trở nên heo hút không một bóng người.

Trên bầu trời, cách đệ nhị Nguyên Anh không xa, Hàn Lập đang thúc dục kiếm quyết, vô số kiếm quang tạo thành cự đại thanh long, giương nanh múa vuốt xé rách thân thể một gã cao giai Ma tộc cổ dài, thân hình giống như một loại côn trùng nào đó. Ngay cả Nguyên Anh bên trong cũng không thể chạy thoát, đều bị kiếm quang chém thành từng mảnh nhỏ, hóa thành một làn khói xanh biến mất.

Hàn Lập phất tay, thanh sắc giao long lập tức gầm một tiếng rồi tản ra, lần nữa hóa thành vô số thanh sắc kiếm quang rồi rối rít xoay quanh người hắn, rồi tiến nhập vào trong thân thể không thấy bóng dáng.

Bên cạnh, đám cao giai Ma tộc nửa người nửa thú, bất ngờ có mười mấy tàn thi khác lơ lửng giữa không trung, dường như cũng là cao giai Ma tộc. Sau khi Hàn Lập thu tất cả kiếm quang vào người, sắc mặt trở nên trắng bệch, vội vàng vận chuyển tâm pháp vài lần thì sắc mặt mới thoáng tốt hơn một chút.

“Xem bộ dáng thì bọn họ đã có phản ứng rồi, không thể lại đi hướng này. Đáng tiếc, nếu những người kia hành động chậm một chút thì nói không chừng có thể trở về Thiên Uyên thành. Quyết không thể để bọn họ nắm được quy luật, chỉ có thể đi theo hướng khác thử vận may. Cũng may ta đã bỏ xa mấy tên phía sau, hẳn là có cơ hội lớn để chính thức chạy thoát.”

Hàn Lập thở nhẹ một hơi, ánh mắt nhìn xung quanh nói nhỏ hai câu.

Hóa ra, ngày đó Hàn Lập thi triển bí thuật, thoáng cái huyễn hóa ra mười mấy hư ảnh, ngoại trừ Khúc Nhi và đệ nhị Nguyên Anh đều phân biệt thúc đẩy linh khu và kim thân từ trong hỗn loạn dụ truy binh đi xa, trong khi đó bản thể thì lặng lẽ xuất ra Thái Nhất Hóa Thanh phù, ẩn giấu thân thể ở lại chỗ cũ.

Với sự tăng tiến tu vi của Hàn Lập, Thái Nhất Hóa Thanh phù ngay cả thần diệu cũng không thể duy trì lâu, nếu không thì Nguyên Sát và Huyết Quang cũng không cần bài trừ phù này, chỉ cần đứng ở đó một lúc hắn liền tự động hiện thân.

Cho nên lúc trước trên đường bỏ chạy, Hàn Lập vẫn chưa từng sử dụng tấm tiên phù này.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Nguyên Sát và Huyết Quang bàn luận về cách bắt giữ một Nguyên Anh của Hàn Lập, mặc dù chỉ là một hóa thân. Nguyên Sát sử dụng quân đoàn quạ để tìm kiếm Nguyên Anh, dẫn đến một cuộc giao tranh khi Hàn Lập dùng bí thuật để ẩn dụ. Cuộc cháy giữa hai bên khi Nguyên Sát phát hiện Nguyên Anh khiến tình hình căng thẳng, cùng lúc Hàn Lập phải sử dụng Thái Nhất Hóa Thanh phù để đánh lừa kẻ thù và thoát thân. Tình huống diễn ra nhanh chóng, hứa hẹn những cuộc đối đầu hấp dẫn phía trước.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Cự đại ngọc bàn phát ra ánh sáng chói lọi trong một sơn cốc, khi ba gã Huyết Quang hóa thân đang tìm kiếm Hàn tiểu tử. Nguyên Sát và một thiếu niên mặc huyết bào đến để hỗ trợ, trong khi Nữ tử thi triển ma nguyên để bức Hàn tiểu tử ra. Sau nhiều chuẩn bị với Thạch Lôn đồ đằng, Nguyên Sát tạo ra những cột đá khổng lồ. Tuy nhiên, thông tin của các Huyết Quang hóa thân về sự xuất hiện của một Hàn tiểu tử khác khiến tình hình trở nên căng thẳng, và mọi người phải hành động ngay lập tức.