Không gian bỗng nhiên chấn động!

Một tiếng ho nhẹ vang lên, một bóng người lảo đảo xuất hiện trong ánh sáng kim quang rực rỡ từ xa. Đó chính là Hàn Lập, sau khi thu lại Niết Bàn Thánh thể, đã khôi phục nguyên hình.

Tuy nhiên, gương mặt hắn giờ đây tái nhợt như giấy, không còn một giọt máu, bộ y phục màu trắng cũng rách nát, nửa người dưới của hắn đen sạm, và từ xa vẫn có thể ngửi thấy mùi khô khét. Cánh tay phong ấn Huyền Thiên kiếm giờ đây cũng không còn linh văn màu xanh thẫm, lộ ra một cánh tay trắng nõn sạch sẽ, nhưng vết kiếm màu xanh nhạt trên tay vẫn hiện rõ hơn gấp rưỡi so với trước.

Khí tức của Hàn Lập giảm đi gần một nửa so với trước, dù hắn vẫn còn sống sót sau một đòn toàn lực của Hoàng Kim Cự Giải, nhưng nguyên khí của hắn đã hao tổn rất nhiều.

Người trung niên mặc kim bào thấy vậy, biểu cảm dữ tợn trên mặt lóe lên rồi biến mất, hai tay nắm chặt thành quyền rồi đột ngột biến mất tại chỗ. Trong khi đó, Hoàng Kim Cự Giải, sau khi phát động đòn đánh thứ hai, không chìm vào giấc ngủ mà vẫn đứng bất động trên không trung, không có ý định tấn công tiếp.

Dù Hàn Lập ở xa mới vừa ổn định thân hình, nhưng động thái của người mặc kim bào vẫn không thể qua mắt hắn. Hắn lập tức biến sắc, lăn một vòng sang bên cạnh, hóa thành một con Ngũ Sắc Thải Phượng lớn chừng hơn một trượng. Hai cánh của Thải Phượng giương lên, ánh quang ngũ sắc bỗng rực rỡ bao quanh cơ thể, và ngay lập tức Thải Phượng biến mất vào hư không.

Một khoảnh khắc sau, nơi Thải Phượng vừa biến mất xuất hiện hai ma thủ đen kịt lớn như căn phòng, lao vào không trung và vỗ vào nhau, tạo nên một tiếng nổ lớn vang lên, khiến không gian xung quanh rung chuyển dữ dội như sắp sụp đổ. Tiếp đó, một làn hắc khí cuồn cuộn, một thân hình cao hơn mười trượng như Ma thần đột ngột hiện ra ở gần đó.

Vừa nhìn thấy mặt hắn trải rộng lớp phiến đen, ai cũng nhận ra đó chính là người mặc kim bào đã thi triển ma hóa. Thân hình hắn điên cuồng lớn lên mấy chục lần, lớp lân phiến đen trải khắp người, trên đỉnh đầu mọc thêm một cái sừng màu xanh, ở đó mơ hồ có lôi điện màu tím phóng ra không ngừng. Dáng vẻ này của hắn cực kỳ giống với nhất niết biến thân của Hàn Lập.

Người mặc kim bào sau khi thấy một đòn của mình không thể tác động đến Hàn Lập và nhận thấy nguyên khí giảm sút thì cảm thấy hơi ngạc nhiên. Nhưng ngay lập tức, hắn hừ lạnh một tiếng, quay đầu sang một bên và quát nhẹ: “Không ngờ trong tình huống như vậy mà ngươi vẫn đủ sức phá vỡ hư không. Dù sao cũng phải khen ngươi một câu ‘không tồi’.” Hắn nhìn thẳng về phía Hoàng Kim Cự Giải.

Vừa dứt lời, ngũ sắc hà quang phía trên Hoàng Kim Giải cũng bừng sáng, Thải Phượng mà Hàn Lập biến thành xuất hiện trở lại, khôi phục hình người trong ánh sáng linh quang. Tuy nhiên, lần biến thân này khiến khí tức của hắn yếu hơn một phần, và sau khi nghe thấy lời người mặc kim bào, thần sắc hắn vẫn bình thản, chỉ quan sát hình dáng đối phương với vẻ hơi ngạc nhiên rồi chậm rãi nói:

“Khẩu khí của các hạ lớn lối như vậy hẳn phải là bậc đại năng cao nhất ở Ma giới rồi. Trong số mấy tên Thủy tổ của Ma giới, dù ta chưa từng gặp Lục Cực và Niết Bàn, nhưng nghe nói Lục Cực là một nữ tử, còn Niết Bàn là người duy nhất có thể tu Niết Bàn Thánh thể đạt đến cảnh giới Đại Thừa. Xem tình hình này thì không cần phải nói cũng biết thân phận của các hạ rồi. Nhưng tu vi của ngươi chỉ hơi mạnh hơn tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ một chút, ngươi vẫn chưa tiến vào cảnh giới Đại Thừa, xem ra chỉ là một cỗ hóa thân mà thôi.”

Người mặc kim bào hừ lạnh: “Lão phu cũng không ngờ có người ngoài ta có thể tu luyện Niết Bàn Thánh thể đến nhị niết, hơn nữa còn là một tên tu sĩ Hợp Thể kỳ. Nhưng ngươi đã bị trọng thương bởi hai đòn của Thánh Giải, giờ muốn thoát khỏi tay lão phu chỉ là nằm mơ. Giờ giao mạng sống của ngươi ra đây đi.”

Hắn nói với giọng không chút cảm tình nào. Cùng lúc đó, bên ngoài thân thể hắn xuất hiện vô số ô mang, thân hình càng lớn hơn với tốc độ khó tin, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một quái vật khổng lồ cao hơn trăm trượng, ma khí xung quanh cũng cuộn trào lên tận trời cao.

Sắc mặt Hàn Lập khẽ động, năm ngón tay trong tay áo hơi mở ra. Ngay lập tức, ánh sáng linh quang trong lòng bàn tay lóe sáng, một viên hoàn đen nhánh hiện ra rồi bị hắn nắm chặt. Đây chính là Linh thú hoàn chứa đầy Phệ Kim Trùng!

Thần niệm của Hàn Lập vẫn còn mạnh mẽ như trước, hắn có thể dựa vào đó để điều khiển bầy Phệ Kim Trùng và hơn mười con hậu tuyển Trùng Vương. Huống chi, hắn vẫn chưa sử dụng Kim Thân, Linh khu và cả Báo Lân Thú nữa. Hắn nghĩ rằng chỉ cần Hoàng Kim Cự Giải không tiếp tục ra tay, thì cho dù tên hóa thân của Niết Bàn Thánh tổ có thi triển Niết Bàn Thánh thể thì hắn vẫn có sức đánh một trận. Nghĩ vậy nên Hàn Lập vẫn tỏ ra rất bình tĩnh.

Thế nhưng khi ánh mắt hắn lướt qua Hoàng Kim Cự Giải bên dưới, bỗng nảy ra một ý tưởng. Hắn vốn định xuất thú hoàn ra thì lại ngừng lại, mở miệng hỏi Hoàng Kim Cự Giải một câu: “Niết Bàn Thánh tổ hiến tế Tạo Hóa Lộ cho ngươi có thể khiến ngươi xuất thủ hai lần, không biết thứ ta lấy ra có thể khiến các hạ xuất thủ một lần được không?”

“Đương nhiên là được! Bất kể là tiên hay ma, chỉ cần có thể đưa ra tế phẩm bản thánh cần có thì ta cũng sẽ tương trợ.” Hoàng Kim Cự Giải đáp không chút do dự.

Hàn Lập nghe vậy liền cảm thấy vui mừng. Dù hắn vẫn còn hoài nghi không biết lục dịch trong bình nhỏ thần bí có phải là Tạo Hóa Lộ mà mấy ngày nay nghe nói đến hay không, nhưng với tình thế trước mắt, hắn chỉ còn cách là cứ tiến hành mà thôi.

Tuy nhiên, ngay khi hắn chuẩn bị hành động thì từ phía đối diện, người mặc kim bào cười điên cuồng: “Ha ha, tiểu bối, đừng mơ tưởng. Thứ Thánh Giải cần có, sao ngươi có khả năng tìm được? Để lão phu lấy mạng ngươi, để ngươi khỏi phải tính toán phí công.”

Ngay sau đó, một ống tay áo khổng lồ của người mặc kim bào bỗng rung lên, chỉ về phía Hàn Lập. Âm thanh xé gió vang lên, trong ống tay áo như có ô quang chớp tắt ẩn hiện.

Một khắc sau đó, hư không cách Hàn Lập hơn mười trượng bất ngờ xuất hiện dao động, một vệt ô mang thô dày như mũi dao găm bỗng hiện ra mà không có gì báo trước, chớp tắt một cái đã tiến đến gần Hàn Lập trong gang tấc một cách quỷ dị. Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, không có động tác gì để tránh né mà kim quang trên người hắn lại lóe sáng, một kim thân ba đầu sáu tay tỏa ra ánh sáng rực rỡ bỗng nhiên xuất hiện chắn trước người. Sáu cánh tay của kim thân khẽ huy động rồi đồng loạt đánh ra một kích về phía ô mang.

Sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một đoàn kim mang chói mắt nổ tung trước mặt kim thân, khí lãng khổng lồ dào dạt cuộn về bốn phía. Sáu cánh tay của kim thân lại bị vỡ vụn dưới chấn động. Tuy nhiên, vệt ô mang kia cũng bị kim thân ra đòn ngăn cản mà bắn ngược về phía sau.

Lúc này, trong con ngươi của Hàn Lập có lam mang lấp lánh, hắn rốt cục cũng nhìn rõ vật đánh tới hóa ra chỉ là một cái móng tay đen kịt dài hơn thước, và dường như chỉ có non nửa đoạn mà thôi.

Kim Thân trước người Hàn Lập bừng sáng kim quang, sau đó sáu cánh tay lại xuất hiện trở lại như không hề bị hao tổn gì, mơ hồ chuyển động rồi lập tức huyễn hóa ra tầng tầng quyền ảnh màu vàng kim. Tiếng nổ vang lên không ngớt, quyền ảnh màu vàng kim lại biến ảo thành một màn sáng chặn đứng cái móng tay đen kịt kia, không để nó lại gần Hàn Lập thêm một phân nào.

Người mặc kim bào nhìn thấy mọi thứ thì hơi cảm thấy ngạc nhiên, nhưng sắc mặt lập tức trầm xuống, ngón tay trong tay áo lại đồng thời chuyển động rồi đồng loạt bắn mấy đoạn móng tay ra ngoài. Nhân cơ hội này, một cánh tay Hàn Lập khẽ động, bước từng bước trên cao, quát khẽ về phía Hoàng Kim Cự Giải: “Đón tế phẩm cho tốt đấy!”

Một ngón tay của hắn bỗng nhiên tự điểm vào trong ngực, rồi lại rút ra nhanh như thiểm điện. Chỉ thấy ở đầu ngón tay bỗng có thêm một giọt chất lỏng màu xanh ướt át, nó khẽ run lên rồi hóa thành một đoàn lục quang bắn xuống phía dưới.

Hai con mắt khổng lồ của Hoàng Kim Cự Giải tập trung nhìn lại, không chút chần chừ mở lớn miệng, một vệt kim hà bắn ra cuốn lấy lục quang nhanh như chớp rồi nuốt vào trong bụng. Nhưng cự giải vừa thưởng thức vật trong bụng, hai mắt liền híp lại rồi bỗng nhiên tròn xoe lên.

Lúc này, những đoạn móng tay đen kịt còn lại cũng liên tục gào thét lao về phía Hàn Lập, hóa thành ô mang như những thanh phi kiếm điên cuồng vây quanh Hàn Lập đâm chém không ngừng. Hàn Lập sau khi bắn ra lục dịch cũng không chần chừ mà phóng Linh khu màu xanh nhạt ra ngay lập tức.

Hai tay Linh khu do Khúc nhi thao túng không ngừng huyễn hóa ra trảo ảnh màu xanh biếc, liên thủ với Kim Thân ngăn cản ô mang, nhưng rõ ràng hai người giờ đang rơi vào tình thế hạ phong. Người mặc kim bào ở phía xa khẽ lật bàn tay, trong bàn tay xuất hiện một tấm Bạch Cốt Cự Phiên, trên mặt khảm vô số đầu lâu, cũng đang chuẩn bị sử dụng.

“Lập tức xuất thủ, giúp ta giết hóa thân của Niết Bàn Thánh tổ!” Mặc dù Hàn Lập không biết Bạch Cốt Cự Phiên kia là loại ma khí huyền diệu gì nhưng hiển nhiên hắn không muốn nếm thử uy lực của nó, nên không quản lục dịch thần bí kia có thật sự đáp ứng yêu cầu hay không mà vội vàng quát Hoàng Kim Cự Giải.

Một khắc sau, thanh âm ù ù khiến Hàn Lập thở phào nhẹ nhõm liền truyền vào tai: “Tế phẩm phù hợp yêu cầu, ta có thể xuất thủ ba lần. Đòn thứ nhất!” Hoàng Kim Cự Giải không chút hoang mang trả lời, hai cái càng khổng lồ đồng thời kẹp về phía người mặc kim bào.

“Không tốt!” Vốn dĩ biểu cảm người mặc kim bào rất dữ tợn, nhưng vừa nghe thấy tiếng Hoàng Kim Cự Giải, lại thấy cử động của nó, hắn liền sợ hãi đến mức hoảng loạn. Là một trong những ít Thủy tổ Ma tộc đã từng chứng kiến sức mạnh của Hoàng Kim Giải, hắn hiểu rõ sự đáng sợ của cỗ Ngụy Tiên Bảo này không phải là một cỗ hóa thân của hắn có thể ngăn cản.

Do đó, khi nhìn thấy cử động của cự giải, hắn lập tức biến sắc mặt, ném cự phiên trong tay ra phía trước rồi khẽ dậm chân, một tiếng nổ vang lên, thân hình hắn bắn ngược về phía sau, chỉ sau vài động tác, hắn đã bị cuốn theo một cỗ hắc phong ra xa tới vài trăm trượng.

Ngay khi thân hình khổng lồ của người mặc kim bào vừa rời đi, thì nơi hắn vừa đứng bỗng xuất hiện bốn đạo kim quang khổng lồ như lưỡi đao lớn xuất hiện ở hai bên cốt phiên, lóe một cái thì có tiếng răng rắc truyền đến. Cốt phiên khổng lồ sau khi kim quang hiện lên, trong nháy mắt đã bị cắt thành vài đoạn.

“Đòn thứ hai!” Hoàng Kim Cự Giải thấy vậy nhưng thanh âm vẫn bình tĩnh thong thả, nó há mồm, trong nháy mắt đã phát ra một cột sáng kim sắc. Cột sáng này có kim quang mờ mờ to lớn như bể cá, nhưng tốc độ tuyệt nhanh đến mức Hàn Lập khó lòng hình dung, hắn chỉ cảm thấy Hoàng Kim Cự Giải vừa há miệng ra, thì kim quang đã liền lóe lên xuyên thủng hắc phong đang bao quanh người mặc kim bào.

Tóm tắt chương này:

Chương này miêu tả cuộc đối đầu căng thẳng giữa Hàn Lập và người mặc kim bào đã thi triển ma hóa. Hàn Lập, mặc dù bị trọng thương, vẫn thể hiện sự bình tĩnh, sẵn sàng phản công. Người mặc kim bào, đột biến thành một quái vật khổng lồ, tỏ ra tự tin nhưng cũng không ngừng cảm thấy ngạc nhiên trước sức mạnh của Hàn Lập. Cuộc chiến trở nên quyết liệt khi Hoàng Kim Cự Giải quyết định xuất thủ, tạo thành một mối đe dọa nghiêm trọng đối với đối thủ.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Hàn Lập đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ từ Hoàng Kim Cự Giải, một sinh vật khổng lồ. Dù là nạn nhân của một cuộc chạm trán tàn khốc, hắn đã nhanh chóng phản ứng bằng cách thi triển nhiều bí thuật để bảo vệ tính mạng. Cuộc chiến diễn ra căng thẳng với hỏa cầu và bảo thuật kỳ diệu từ cả hai bên. Tuy nhiên, khi Hàn Lập xuất hiện trong hình dạng Niết Bàn Thánh thể, trung niên trong kim bào không thể tin vào mắt mình. Sự đối đầu giữa các lực lượng mạnh mẽ hứa hẹn sẽ trở nên càng khốc liệt hơn.