Những con quái vật này to lớn như những ngọn núi, một số còn giống như tòa cung điện, có con lại lỗ chỗ như tổ ong, khi nhìn vào trông chẳng khác gì một hòn đảo thu nhỏ. Thậm chí có loại chỉ là một thân ảnh màu xanh, rồi cuộn mình lại biến thành một đám mây khổng lồ.

Trên lưng những quái vật khổng lồ này, đầy những vệ sĩ của liên quân các tộc, chúng dừng lại trên không trung một chút rồi ở đó chờ các loại phi xa, chiến thuyền tụ hợp lại xung quanh thành một vòng bảo vệ. Sau đó cả đoàn chi chít nối đuôi nhau rời khỏi bầu trời Mộc Miên thành, hướng phương xa bay đi.

Liên quân rời đi chuyến này ước chừng khoảng hơn nửa lực lượng tinh nhuệ của Mộc Miên thành. Ba vị Đại Thủ Ky cũng cùng nhau xuất phát. Hơn nữa còn có vài đơn vị khác đang đóng quân tại biên giới và các quân đoàn từ các thành lân cận hỗ trợ, khi hội hợp đây cũng sẽ là một lực lượng có thể chống đỡ ngang bằng với đại quân kinh khủng của Ma tộc.

Hàn Lập vẫn chưa xuất phát cùng đội này. Hắn đứng trên lầu hai nhìn ra bầu trời xa xăm một lúc rồi giữ vẻ mặt bình tĩnh quay về chỗ tiếp tục tu luyện.

Năm ngày sau, không khí đang yên tĩnh của Mộc Miên thành lại tiếp tục dao động. Một đơn vị lấy Mộc tộc làm chủ quân, các liên quân tộc khác cũng tụ tập cùng nhau, chuẩn bị rời Mộc Miên thành.

Ở trên tầng chót vót của căn lầu, Hàn Lập đang nhắm mắt định thần. Khuôn mặt hắn khẽ động, lập tức bế công, hai mắt mở ra.

Một lát sau, ở cầu thang có tiếng bước chân truyền đến. Chu Quả Nhi xuất hiện, hướng Hàn Lập kính cẩn nói: "Hàn tiền bối! Mộc tộc phái người đến mời tiền bối đi qua đó có chuyện thương lượng."

"Ta biết rồi. Ngươi tu vi còn quá thấp, trong trận đại chiến lần này ngươi cứ ở lại thành đi. Chờ sau khi đại chiến kết thúc, ta sẽ đưa ngươi trở về trong tộc."

Hàn Lập dặn dò.

"Vâng! Quả Nhi xin vâng lời tiền bối."

Chu Quả Nhi nghe thấy vậy, đầu tiên ngẩn ra. Nhưng nàng lập tức nhận ra giọng điệu không thể trái lời của Hàn Lập, lúc này nàng chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu.

Hàn Lập hơi gật đầu, không chút hoang mang đứng dậy rồi bước tới tầng lầu phía dưới.

Khi hắn đi xuống gian phòng tầng một. Giải Đạo Nhân vẫn đang ngồi ở một góc của căn phòng. Hắn lặng lẽ khoanh chân mà ngồi, trên mặt không có chút biểu tình nào.

Trong đại sảnh, một gã thanh niên Mộc tộc da thịt xanh ngắt đang có chút bất an đứng chờ.

Ánh mắt Hàn Lập chỉ quét qua một cái liền nhìn ra ngay thanh niên Mộc tộc này tu vi chỉ có Nguyên Anh Kỳ, hơn nữa trông bộ dạng thì đúng là vừa mới đột phá cảnh giới Ngưng Anh thành công.

"Xin vân an Hàn tiền bối! Vãn bối theo lệnh của đại trưởng lão đặc biệt tới mời Hàn tiền bối xuất phát."

Thanh niên Mộc tộc vừa thấy Hàn Lập xuất hiện liền cuống quýt hết sức lễ phép nói ngay trọng tâm.

"Đại trưởng lão? Đại trưởng lão của quý tộc không phải đang nghỉ ngơi ở thánh thụ hay sao?"

Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, chậm rãi hỏi.

"Thưa tiền bối! Bây giờ chức vụ đại trưởng lão của Mộc tộc tạm thời do Tử Hàn trưởng lão tạm quyền."

Thanh niên Mộc tộc cúi đầu giải thích.

"Thì ra là như vậy! Ngươi đi trước dẫn đường. Giải huynh cùng nhau xuất phát thôi."

Hàn Lập mặt không đổi sắc, hướng Giải Đạo Nhân nói.

Một lát sau, Hàn Lập thu lại độn quang rồi xuất hiện trước một tòa nhà màu vàng nhạt, căn nhà được dựng từ những cây cối trên một khoảng sân rộng lớn. Mà ở cuối của cái sân có một tòa điện cao lớn hơn trăm trượng màu xanh biếc.

"Hàn tiền bối! Đại trưởng lão đang trong điện chờ đợi các vị tiền bối."

Thanh niên Mộc tộc cẩn thận giải thích vài câu.

Hàn Lập đánh giá đại điện mấy lần, thần niệm cường đại hướng bên trong khẽ quét qua một lần, lập tức cảm ứng được bên trong mấy đạo khí tức cũng không kém cạnh. Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, ra lệnh cho thanh niên Mộc tộc tiếp tục dẫn đường.

Vệ sĩ đứng gác hai bên của Cung Điện cũng đã nhận ra gã thanh niên Mộc tộc này. Khi bọn họ đi tới, những vệ sĩ này cũng không chút ngăn trở. Nhưng khi Hàn Lập đi ngang khí tức khủng bố của hắn làm cho những tên vệ sĩ này run sợ, theo bản năng liền khom người cúi đầu. Tuy khác chủng tộc nhưng khi gặp được cường giả bậc này thì các vệ sĩ Mộc tộc đều toát ra vẻ kính sợ.

Đúng lúc này Hàn Lập bất ngờ nhếch miệng truyền âm cho Giải Đạo Nhân.

Hai mắt Giải Đạo Nhân chợt lóe, nhịp chân hơi chậm lại, sau đó hắn liền quay lại đi qua mép của Cung Điện.

Những vệ sĩ của Mộc tộc ở đó liền kinh ngạc nhưng sau khi liếc mắt ngầm thương lượng liền không có ai trong đám bọn chúng đứng ra ngăn cản.

Nhưng chính lúc này Hàn Lập theo sự dẫn đường của gã thanh niên đi xuyên qua một cái hành lang rồi tới một căn phòng trong toàn điện, hắn cũng tùy ý đảo mắt quan sát qua loa căn phòng.

Trong gian phòng rộng hơn mười trượng chỉ có ba người mà thôi. Ngồi ở vị trí chủ vị là một ông lão của Mộc tộc. Lão ta có tu vi Hợp Thể Hậu Kỳ, dáng vẻ gầy gò, trên thân mặc một áo bào màu lục, quanh lưng đeo một đai lưng nửa vàng nửa bạc.

Ngồi hai bên là một đại hán Mộc tộc thân mặc chiến giáp màu bạc và một cô gái cao nhưng hơi gầy khoảng mười bảy mười tám tuổi, trên đầu có một đôi sừng đen nhỏ. Cả hai người đều có tu vi Hợp Thể Trung Kỳ.

Bọn họ vốn đang nói chuyện với nhau, ngay khi Hàn Lập đi tới thì tất cả đều giữ im lặng nhìn tới.

"Hàn huynh, lão phu đã nghe Mạc tiền bối nói về thần thông rất cao của Hàn đạo hữu. Trận chiến này có sự giúp sức của Hàn huynh đối với tộc này là một vinh dự rất lớn!"

Ông lão Mộc tộc thấy Hàn Lập có tu vi Hợp Thể Hậu Kỳ bèn tươi cười đứng dậy chắp tay chào.

"Hàn đạo hữu, Thảo Tật xin ra mắt."

"Ngươi chính là Hàn Lập sao? Dựa vào tu vi thì đúng là đạo hữu mạnh hơn ta và Thảo đạo hữu rất nhiều. Thiếp thân là Phi Tiểu Tịch, người trong Dạ Xoa tộc."

Cả hai người bọn họ khi cảm nhận được tu vi của Hàn Lập vẻ mặt khác nhau nhưng cũng đều đứng lên chào hỏi.

"Hàn mỗ đến hơi trễ, đã làm cho ba vị phải chờ lâu rồi."

Hàn Lập không tỏ ra chút biểu tình nào nhưng vẫn chào hỏi lại ba người.

"Mời Hàn huynh ngồi, ta đang cùng hai vị đạo hữu ở đây trao đổi về Trận Nhãn. Đến lúc đó Thảo đạo hữu và Phi tiên tử sẽ tạo thành một tổ đội với Hàn huynh, cùng nhau bảo vệ trận nhãn."

Ông lão Mộc tộc cười nói.

"Có được sự tương trợ của Thảo đạo hữu và Phi tiên tử thì lúc đó Hàn mỗ đối với việc bảo vệ trận nhãn cũng có vài phần chắc chắn hơn."

Hàn Lập giọng điệu cấp trên ra, tỏ vẻ xem Thảo Tật cùng Phi Tiểu Tịch là cấp dưới của mình.

Đại hán Mộc tộc nghe vậy hai mắt chỉ chợt lóe lên nhưng vẻ mặt vẫn không biểu lộ điều gì. Còn cô gái ở đối diện lại tỏ ra cau có, thầm hừ lạnh một tiếng.

"Hahaha. Với sự hợp tác của ba vị, tại hạ tin rằng trận nhãn nhất định sẽ được bảo vệ an toàn. Nhưng ngoài việc bảo vệ trận nhãn không để ma tộc phá hủy thì còn có thêm một nhiệm vụ khác nữa cho ba vị."

Ông lão Mộc tộc hơi ngừng một chút rồi chậm rãi nói.

"Có nhiệm vụ khác kèm theo sao? Sao khi tiếp nhận nhiệm vụ từ đại trưởng lão của tộc ta lại không hề được nghe nói gì về việc này? Chẳng lẽ mãi đến lúc này quý tộc mới tùy ý thêm vào?"

Phi Tiểu Tịch nhướng mày hỏi.

"Việc này đương nhiên là không rồi. Thật ra nhiệm vụ này là do Thảo đạo hữu đạo nhiệm, Hàn huynh vào Phi tiên tử chỉ việc bảo vệ trận nhãn mà thôi."

Ông lão Mộc tộc tỏ vẻ không quan tâm.

"Rốt cuộc là nhiệm vụ gì? Tử Hàn huynh có thể nói ra cho ta nghe một chút không?"

Hàn Lập hứng thú hỏi.

"Thực ra cũng không có gì, chỉ là một vài biến hóa của đại trận. Mộc Giới cần phải có sự phối hợp giữa người điều khiển trận pháp và người ở trận nhãn mới thực hiện được. Đến lúc đó khi cần thì Thảo đạo hữu sẽ phối hợp với những người kia một ít thôi. Mà những pháp quyết liên quan đến biến hóa của đại trận ta đã truyền cho Thảo Tật. Nhưng đến khi hắn vận dụng pháp quyết này mong rằng các đạo hữu sẽ bảo vệ trận nhãn thay cho hắn."

Ông lão Mộc tộc mỉm cười.

"Thì ra là thế, việc này tất nhiên là ổn rồi. Đại trận Mộc Giới là đại trận bảo vệ toàn tộc của các vị, như vậy khi điều khiển trận pháp cũng phải do người bên các vị làm mới thích hợp."

Hàn Lập mỉm cười tỏ vẻ không mấy để ý.

"Thiếp thân cũng cảm thấy không thành vấn đề, việc điều khiển trận nhãn cứ giao cho Thảo huynh là được."

Phi Tiểu Tịch cân nhắc trả lời.

"Tốt lắm, mọi chuyện trong chờ vào nhị vị đạo hữu."

Ông lão Mộc tộc mừng rỡ đứng dậy thi lễ.

"Tử Hàn huynh cứ yên tâm đi!"

"Không dám. Ta sẽ cố hết sức."

Ba người nhóm Hàn Lập cũng đứng dậy trả lễ.

Thời gian tiếp theo ba người bàn bạc một số vấn đề cần chú ý. Cuối cùng ông lão Mộc tộc giao ba cái thẻ ngọc phân cho từng người. Bên trong có ghi lại cách vận dụng cấm chế bên trong trận, nhỡ kẻ địch có tập kích cũng giúp bọn họ có thêm vài phần chắc chắn khi ngăn địch.

Làm xong hết mọi chuyện, nhóm người Hàn Lập được an bài chỗ nghỉ ngơi, dù sao từ Mộc Miên thành đến nơi bố trí trận cũng là một hành trình dài.

Nửa ngày sau, trên bầu trời Mộc Miên thành hàng ngàn chiếc phi xa, chiến thuyền đang dần dần rời xa khỏi thành nhằm hướng đại quân ma tộc đang chiếm đóng mà thẳng tiến.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, các nhân vật chuẩn bị cho cuộc chiến chống lại ma tộc. Những quái vật khổng lồ xuất hiện như tổ ong lớn, dẫn dắt liên quân các tộc rời khỏi Mộc Miên thành. Hàn Lập, một nhân vật chính, quyết định không tham gia ngay lập tức mà tiếp tục tu luyện. Sau đó, Hàn Lập nhận lời mời từ Mộc tộc để tham gia bảo vệ trận nhãn cùng với hai đồng minh Thảo Tật và Phi Tiểu Tịch. Cuộc hội thoại giữa họ chứa đựng nhiều tính toán quan trọng, đánh dấu sự chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Ngao Khiếu lão tổ và Mạc Giản Ly bàn bạc chiến lược cho cuộc đại chiến với ma tộc, có sự tham gia của Hàn Lập, Giải Đạo Nhân và Ngân Nguyệt. Hàn Lập ý thức về năng lực vượt trội của hai bậc tiền bối nên cẩn thận trong ý kiến. Sau khi được giao nhiệm vụ bảo vệ trận nhãn, Hàn Lập khẳng định sự tự tin. Câu chuyện diễn biến khi các tộc tại thành Mộc Miên chuẩn bị cho đại quân xuất phát, báo hiệu một trận chiến sắp diễn ra với quy mô lớn giữa nhân tộc và ma tộc.