Tên ma tộc có khuôn mặt hung ác không nói nhiều lời, mà chỉ cầm chiếc gương đồng ném mạnh lên không trung. Sau đó, hắn há miệng phun ra một ngụm máu, biến thành một đám sương máu chui vào chiếc gương. Chiếc gương lập tức phát ra những âm thanh vù vù. Trong vầng hào quang bao quanh, nó mờ dần đi, rồi biến thành một cái đầu quỷ dữ tợn to như một ngôi nhà. Hai con mắt trên khuôn mặt quỷ nhắm nghiền, nhẹ nhàng lơ lửng trong không trung.

Tên ma tộc mặt xanh hét lên, phẩy tay về phía đầu lâu quỷ. Hai mắt trên mặt quỷ lập tức mở ra, từ đó phát ra những tia sáng màu đen chói mắt, kèm theo tiếng cười lạnh lẽo rùng rợn. Ngay sau đó, miệng nó há rộng, phun ra một cột lửa màu đen khổng lồ, che kín cả một vùng trời. Vệt hào quang màu xanh đang phóng tới cũng không kịp đề phòng, chỉ trong nháy mắt đã bị biển lửa nuốt chửng.

"Đúng là muốn chết!" Dù có Thông Thiên Linh Bảo để phòng vệ, nhưng bị thiêu trong Diêm Đô Ma Viêm này, không ai có thể chịu nổi quá nửa khắc. Tên ma tộc mặt hung tợn vừa bấm niệm thần chú điều khiển ngọn lửa, hắn điên cuồng cười khinh miệt. Tất cả ngọn lửa quái gỡ màu đen đã ngưng tụ thành một cột lửa vươn cao như cây cột, mãnh liệt bao bọc lấy quầng hào quang màu xanh mà thiêu đốt.

"Thật sao? Nếu những người khác bị ngọn lửa này bao vây, e rằng không thể chịu đựng lâu. Nhưng với ta, muốn thoát ra thật dễ như trở bàn tay!" Một âm thanh lạnh nhạt từ trong cột lửa vang lên, tiếp theo là tiếng chim hót trong trẻo, một quầng lửa màu bạc bùng lên. Dường như ngọn lửa màu bạc không hề chạm đến cột lửa màu đen, chỉ trong chốc lát đã xuất hiện trên đỉnh cây cột, rồi một tiếng "phốc" vang lên, quầng lửa màu bạc biến thành một con chim to đến mười trượng.

Con chim này tỏa ra ánh sáng màu bạc chói mắt, mở rộng hai cánh, từng sợi lông vũ khua lên khiến không gian xung quanh trở nên dao động mạnh mẽ. Nhiệt độ xung quanh cũng nhanh chóng tăng, khắp nơi bỗng trở thành một lò lửa tỏa ra ánh sáng đỏ rực. Từ xa nhìn lại, có thể thấy trên cột lửa đen bỗng chốc xuất hiện thêm một vầng mặt trời màu bạc.

"Không ổn!" Tên ma tộc mặt xanh thấy cảnh này thì rùng mình. Hắn vội vàng bấm niệm pháp quyết để thi triển biến hóa khác nhưng đã quá muộn. Chỉ thấy con chim lửa màu bạc vươn cổ gáy vang, bất ngờ mổ thẳng xuống.

Một cảnh tượng không thể tin nổi! Cột lửa bên dưới nhanh chóng nhỏ lại, nó hóa thành vô số sợi sáng màu đen bay vào miệng con chim. Chỉ sau vài nhịp thở, cột sáng lớn giờ đây đã trở nên rất nhỏ, bên trong lộ ra một bóng người mờ mờ. Người này chưa sử dụng bất kỳ bảo vật nào, chỉ thả ra một hào quang bảo vệ quanh mình và đứng lặng lẽ giữa không trung. Dù vậy, đám lửa quái gỡ màu đen còn sót lại cũng không thể xâm nhập vào hào quang đó.

Gã ma tộc có khuôn mặt xanh mét thấy vậy thì như hít phải một ngụm khí lạnh, hắn không dám tin vào mắt mình nữa. Không ai hiểu rõ sự lợi hại của loại ma diễm này như hắn. Người trước mặt chỉ cần thả ra một màn hào quang bảo vệ đã có thể ngăn cản được ngọn lửa, trong lòng hắn không khỏi băn khoăn liệu kẻ đứng trước mình có phải là một gã Đại Thừa nào đó không. Sợ rằng chỉ có những tên quái vật sống đã hàng vạn năm mới có thể sở hữu thần thông đáng sợ đến vậy.

"Chẳng lẽ đối phương đúng là một lão quái vật như vậy? Mà mình cũng thật xui xẻo khi gặp phải loại này. Cho dù hắn không phải là tu sĩ Đại Thừa Kỳ, nhưng mình tuyệt đối không thể ngăn cản được." Gã ma tộc nghĩ vậy, sắc mặt trở nên tái nhợt, toàn thân ướt đầm mồ hôi.

Hắn nhảy dựng lên, ngón tay chỉ vào đầu quỷ, miệng cũng hét lên một chữ: "Bạo!" Sau đó, thân hình hắn nhoáng lên, hai tay lật ngược về phía sau một cách quỷ quái rồi phát ra hai tiếng "phốc phốc". Tiếp theo, một màn sương mau hiện ra bao lấy toàn thân gã ma tộc vào trong đó.

Lúc này, trên mặt quỷ giữa không trung xuất hiện vô số vết rách. Khuôn mặt trong làn hào quang màu đen nhanh chóng vỡ nát, từ đó bắn ra vô số sợi tơ màu đen. Chúng chít chít kéo nhau lao về phía trước, nhìn như một tấm lưới che kín bầu trời đang lao tới.

Bóng người màu xanh vừa đuổi đến là Hàn Lập. "Huyết Ảnh Độn!" Hắn vừa thấy gã ma tộc hành động như vậy, hai mắt liền nhíu lại, trong miệng lẩm bẩm một tiếng. Một tay của hắn phất lên trời, tay kia hướng về phía xa mà rung lên. Bóng ảnh một bàn tay màu vàng lớn xuất hiện trong không trung, xòe rộng năm ngón đón lấy tấm võng đang lao xuống.

"Soạt!" Vô số sợi tơ màu đen bị bàn tay hất văng ra xa, từng đoạn rời rạc. Tấm võng lớn cũng lập tức bị xé rách một cách dễ dàng. Từ trong cổ áo bên tay còn lại của Hàn Lập phát ra tiếng sấm nhỏ, rồi một tia chớp màu vàng bùng ra, lóe lên rồi biến mất.

Ngay sau đó, chỉ còn chốc lát nữa tên ma tộc đang được bao bọc trong màn sương máu sẽ bay vọt đi. Nhưng lại có tiếng sét vang lên, một tia chớp màu vàng bất ngờ hiện ra ngay trên màn sương, tia chớp lập tức bổ xuống với tốc độ không thể tin nổi. Tên ma tộc mặt xanh chỉ cảm thấy trước mắt chói lòa, màn sương máu trên đầu cũng rung lên, ánh sáng màu vàng không chút nể nang đập thẳng xuống đỉnh đầu hắn.

Gã ma tộc không thể thi triển Huyết Độn Thuật nữa, thân hình hắn mờ đi rồi vội vàng bắn về phía sau. Hắn còn há miệng phun ra một cây phi đao vàng chói mắt chém thẳng vào tia chớp. "Ầm ầm!" Tia chớp chợt lóe lên rồi tan biến. Nhưng ngọn đao màu vàng sau khi gào thét cũng mờ nhạt đi rồi bật ngược lại.

Với tu vi hiện tại của Hàn Lập, khả năng khắc chế ma khí của Ích Tà Thần Lôi đã được phát huy hoàn toàn. Tâm trí của gã ma tộc mặt xanh có liên hệ với lưỡi phi đao, giờ đây mặt hắn chuyển sang tái nhợt, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng màn hào quang màu đen quanh thân vẫn sáng chói. Hắn hóa thành một đạo cầu vồng tiếp tục bay về phía sau, ngay cả cây đao đang rơi xuống kia hắn cũng không dám để ý.

"Không tồi, xem ra người rất quyết đoán! Nhưng với chiêu trẻ con này, ngươi không thể trốn thoát khỏi tay ta được." Hai mắt của Hàn Lập sáng lên, sắc mặt vẫn nhiệt độ lạnh lùng không chút biểu cảm, bàn chân khẽ nhón về phía trước. Chân còn chưa đặt xuống, phía dưới đã vang lên từng tràng sấm. Vô số tia chớp màu bạc lấy chân hắn làm trung tâm lan ra bốn phía, đan kín vào nhau, trong nháy mắt hình thành một pháp trận màu bạc lớn khoảng một trượng.

Bàn chân vừa giẫm xuống pháp trận bằng sấm sét, ngay lập tức hình dáng của Hàn Lập đã biến mất không thấy đâu nữa. Vệt cầu vồng phía xa trong nháy mắt đã bay ra ngoài mấy trăm trượng. Gã ma tộc mặt xanh trong hào quang vừa kịp thở một hơi, sắc mặt cũng dần khôi phục. Nhưng đúng lúc này, một tiếng sấm vang lên, không hiểu từ đâu phía trước lại xuất hiện thêm một tòa pháp trận bằng những tia chớp màu bạc.

Dường như cùng lúc với tòa pháp trận, thân hình của Hàn Lập cũng nhoáng lên rồi hiện ra ngay giữa trung tâm. "Không tốt!" Gã ma tộc mặt xanh trở nên sợ hãi, hào quang quanh người lại lóe lên, hắn muốn quay đầu bay sang hướng khác.

Nhưng lúc này, sau lưng Hàn Lập vang lên từng tiếng vù vù, tiếp theo là pháp tướng ba đầu sáu tay xuất hiện. Sáu con mắt trên ba cái đầu cùng lúc mở lớn, sáu cánh tay cũng khua lên. Sáu thanh kiếm dài đến cả trượng tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ hiện lên trên cánh tay, nhắm về phía đạo hào quang đang bay đằng trước chém tới.

Sáu đạo sáng màu vàng mênh mông chợt lóe, chúng hóa thành một đạo tơ vàng rực xuất hiện ngay bên cạnh đạo hào quang đang bay. Một tiếng hét thảm thiết vang lên! Dù gã ma tộc đã thả ra vài kiện bảo vật phòng hộ trong hào quang nhưng cơ thể hắn vẫn bị kiếm khí màu vàng chém làm hai đoạn.

Từ đoạn thân thể đứt rời của hắn bay ra một đoàn hào quang màu vàng, trong đó mơ hồ có thể nhìn thấy một người tí hon toàn thân tối đen. Nhưng chưa kịp bay đi, sáu đạo kiếm khí lại nhanh chóng xoay lại rồi quấn đến. Vô số đạo hào quang vàng rực chi chít lóe lên. Nguyên anh của gã ma tộc đã bị kiếm khí chém giập nát, từ này sẽ vĩnh viễn không còn xuất hiện trên thế gian.

Hàn Lập đứng mỉm cười, không có động thái gì thêm. Pháp tướng màu vàng chói mắt cũng lặng lẽ lóe lên rồi biến mất. Từ khi hắn xuất hiện cho đến khi tên ma tộc mặt xanh này dùng các loại bảo vật và hai cánh tay kích nổ để tìm đường bỏ chạy, tưởng chừng có vẻ rất dài nhưng mọi chuyện lại diễn ra rất nhanh. Chỉ trong chốc lát, hắn đã chém chết một gã Ma Tôn có tu vi Hợp Thể Trung Kỳ.

Tên Ma Tôn này còn sở hữu nhiều loại phương pháp phòng thân khác, thực lực của hắn cũng không thấp hơn nhiều so với tu sĩ Hợp Thể Hậu Kỳ. Nhưng thật đáng tiếc khi hắn gặp phải một quái vật có thể đánh gần ngang ngửa với tu sĩ Đại Thừa, cuối cùng cũng phải chịu cái chết.

Trên một mảng rừng rậm, tiếng hào quang năm màu mờ mờ che phủ. Bốn gã ma tộc lông lá rậm rạp như những con tinh tinh đang lơ lửng trong không trung. Bên ngoài thân bọn chúng tỏa ra hào quang màu đỏ nhè nhẹ, hơn nữa còn phảng phất mùi máu tanh. Xung quanh bốn gã ma tộc này còn có hơn mười người Mộc tộc làn da xanh biếc bao vây, ai nấy đều mang vẻ mặt lo lắng.

Trên vòng vây của mười người Mộc tộc là một cô gái với vẻ mặt lạnh lùng. Cô đang khoanh tay trước ngực, sau lưng là đôi cánh bằng thịt màu hồng đang mở rộng, thỉnh thoảng mặt ngoài của nó chớp động những ký hiệu màu bạc. Cô chính là Phi Tiểu Tịch của tộc Dạ Xoa.

Dù cô có tu vi là Hợp Thể Kỳ, nhưng lúc này cô đang nhìn bốn gã Luyện Hư bên phe ma tộc với ánh mắt cực kỳ nghiêm trọng. "Huyết Kha Vô Lượng Ma Công. Ta cứ tưởng ma công này đã thất truyền ở Ma Giới, không còn ai tu luyện loại công pháp vừa hại mình, vừa hại người này. Thật không ngờ hôm nay lại có thể tận mắt nhìn thấy. Nếu như vậy, việc ta tự mình đến để tiếp đón các ngươi là quyết định chính xác rồi."

"Vì đã biết bốn chúng ta có Huyết Kha Vô Lượng Công, sao còn không bảo đám rác rưởi này lui ra? Bắt bọn chúng ra tay với bọn ta chẳng khác nào đem máu tươi thịt ngon đến tặng bọn ta vậy." Một trong bốn gã ma tộc nói với giọng trầm trầm.

"Ha ha, nếu các ngươi có tu vi là Hợp Thể Kỳ, cho dù có là sơ kỳ đi nữa, lúc đó không chỉ riêng bọn họ mà ngay cả ta cũng sẽ quay đầu bỏ đi. Nhưng hiện giờ thì sao? Giỏi lắm cũng chỉ là Luyện Hư mà thôi, cho dù các ngươi có tu luyện Huyết Kha Vô Lượng Công, ta không tin các ngươi có thể đấu với mười người ngang mình mà không lộ sơ hở nào. Tấn công đi! Chỉ cần có cơ hội là ta sẽ lập tức đánh gục bốn tên này!" Phi Tiểu Tịch cười lạnh lùng rồi không chút do dự ra lệnh cho những tu sĩ Luyện Hư Kỳ của Mộc tộc.

Dù những người Mộc tộc này hơi e dè bốn gã ma tộc, nhưng khi nghe Phi Tiểu Tịch ra lệnh như vậy, họ liền mạnh mẽ đồng loạt ra tay. Chỉ thấy vài người Mộc tộc giơ tay lên, lập tức có vô số dải sáng màu xanh bay ra. Những người khác cũng há miệng phun ra từng đạo linh khí đậm đặc, những đạo linh khí này hóa thành từng sợi dây thừng lao tới mấy tên ma tộc.

Tóm tắt chương này:

Trong một cuộc chiến khốc liệt, tên ma tộc mặt hung tợn phóng ra cột lửa đen từ đầu quỷ, nhưng bị Hàn Lập phản công bằng quầng lửa bạc hóa thành chim lửa khổng lồ. Dù ma tộc đã sử dụng nhiều bảo vật, hắn vẫn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Hàn Lập. Cuối cùng, tên ma tộc này bị Hàn Lập chém chết dễ dàng. Trong khi đó, Phi Tiểu Tịch từ tộc Dạ Xoa chỉ huy đội quân Mộc tộc đối đầu bốn gã ma tộc, chuẩn bị cho một cuộc tấn công không khoan nhượng.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện này, Hàn Lập cùng với Phi Tiểu Tịch và Thảo Tật phát hiện có sự xâm nhập của bảy tên Ma tộc vào dải núi mà họ bảo vệ. Họ nhanh chóng lên kế hoạch để xử lý tình huống, thảo luận về thực lực của kẻ thù và quyết định cách thức tấn công. Sử dụng sức mạnh từ pháp trận, họ chuẩn bị để tách biệt và đối phó với các Ma tôn, dẫn đến một cuộc chiến sắp xảy ra giữa hai bên. Hàn Lập và Giải Đạo Nhân xuất hiện như những nhân vật chủ chốt trong trận chiến này.