Mặt Hàn Lập vẫn không đổi sắc, hắn giơ cánh tay lên, bàn tay mở ra chắn trước người. Ngay lập tức, đầu các ngón tay đồng thời phát ra một tiếng "phụt", từ đó bắn ra năm luồng ánh sáng vàng kim chói mắt, chúng chớp lóe rồi liên tục lớn lên. Sau đó, chúng "Ầm ầm" hợp lại thành một cơn lốc xoáy màu vàng lớn như bánh xe.
Cơn lốc này vừa chuyển động đã phát ra một sức hút vô hình từ giữa. Vô số mũi nhọn do sóng âm vô hình hình thành trong nháy mắt đã bị hút vào một cách nhẹ nhàng. Nhưng ngay lúc đó, một con sâu mặt người lóe lên, như một bóng ma tiến gần Hàn Lập, rồi không chút chần chừ vung cánh tay sắc bén lên. Chúng biến thành một mảng bóng đen sắc nhọn đâm thẳng xuống phía Hàn Lập.
Thấy vậy, Hàn Lập nhíu mày, khẽ quát lên và đồng thời điểm nhẹ vào cơn lốc xoáy trước mặt. Cơn lốc ngay lập tức phập phồng, lúc to lúc nhỏ, rồi nổ tung ra thành một luồng ánh sáng vàng kim.
Chỉ sau một khắc, tiếng "Véo véo" vang lên, vô số sợi tơ màu xanh từ trong ánh sáng vàng kim vọt ra, đâm thẳng về phía con sâu mặt người. Con sâu khổng lồ đó thấy vậy, ánh mắt lóe sáng, không hề tránh né mà còn nhân cơ hội thúc đẩy những mũi nhọn dày đặc gần đó. Không biết những mũi nhọn màu đen này có sức mạnh huyền diệu nào mà chỉ trong khoảnh khắc đã vượt qua hàng chục trượng, tới gần bên Hàn Lập trong nháy mắt. Con sâu mặt người bộc phát sự hung ác, muốn lưỡng bại câu thương cùng Hàn Lập.
Tuy nhiên, Hàn Lập không phải là người dễ bị áp đảo. Dù có chút giật mình trước sự hung dữ của con sâu này nhưng hắn không thể để việc đó xảy ra. Đồng tử hắn hơi co lại, rồi hắn chợt giơ tay vẩy một cái vào khoảng không trước mặt. Sau vài tiếng "Bụp bụp", đã có hơn mười quầng sáng xám xịt chắn trước mặt Hàn Lập.
Chỉ một lúc sau, những mũi nhọn màu đen đã đâm trúng những quầng sáng này. Tiếng "Xì.bộp" nổi lên! Những mũi nhọn sắc bén ấy dễ dàng xuyên thủng qua tất cả các quầng sáng mà sức mạnh không hề giảm, tiếp tục đâm lên phía linh quang hộ thể của Hàn Lập. Một âm thanh tựa như tiếng kim loại ma sát vào nhau vang lên.
Bên ngoài, thân hình Hàn Lập tỏa ra ánh sáng màu vàng tím, bên trong còn hiện lên vô số vân trận màu bạc như ẩn như hiện. Những mũi nhọn màu đen vừa tiếp xúc đã ngay lập tức bị đẩy ngược lại, không thể làm tổn hại đến linh quang chút nào. Linh quang bảo vệ do Phạm Thánh Chân Ma Công và Bách Mạch Luyện Bảo Quyết dung hợp thành được Hàn Lập dốc hết sức thi triển, e rằng ngay cả những Đại Thừa bình thường cũng khó mà làm gì được.
Thậm chí, dù sâu mặt người hung ác nhưng vẫn còn kém hơn một bậc so với cấp Đại Thừa. Lúc này, những sợi tơ xanh đồng loạt tấn công con sâu mặt người như cơn bão, nhanh chóng xuyên thủng thân nó. Con sâu mặt người hét lên một tiếng thảm thiết, phun ra vô số dòng chất lỏng màu lục.
Tuy nhiên, sự dữ tợn lại hiện lên trên mặt con sâu này. Sau khi khẽ gầm lên, thân thể nó xuất hiện ánh sáng màu xám trắng chợp chờn bất định. Các lỗ nhỏ trên người nó khép lại với tốc độ nhanh chóng. Chỉ trong nháy mắt, con sâu vốn bị thương khắp người đã hồi phục như ban đầu.
Hàn Lập thấy tình hình như vậy thì nở một nụ cười lạnh lùng, giơ tay ra bấm quyết, miệng gọi một chữ "Chém". Ngay lập tức, các sợi tơ xanh vừa xuyên thủng thân con sâu đồng loạt đan vào nhau, ngưng tụ lại thành một thanh phi kiếm xanh mênh mông. Sau khi lượn một vòng nhanh như chớp, nó bất ngờ vòng quanh cổ của con sâu mặt người.
Cái đầu của con sâu lộc cộc rơi xuống. Tiếp theo, ánh kiếm màu xanh lại bùng lên, bao phủ toàn bộ thân thể con sâu. Trong ánh kiếm lạnh lẽo, thân thể sâu mặt người bị chém nát thành từng mảnh máu thịt, rơi xuống như mưa, ngay cả nguyên thần vốn trốn trong đó cũng không kịp thoát.
Vậy là hai con sâu khổng lồ, hung ác đã bị tiêu diệt trong nháy mắt. Hàn Lập cười nhạt, thu phi kiếm màu xanh về, rồi mới ngoảnh nhìn về chỗ đánh nhau khác.
Khi hắn vừa mới hướng ánh mắt sang thì nghe được một tiếng hí đầy thê lương vọng lại từ đó. Thì ra con sâu khổng lồ đang giao chiến với Tà Liên không biết thế nào đã bị ba cái vòng bạc trong nháy mắt chụp lấy, không thể nhúc nhích chút nào. Ngay sau đó, Tà Liên phun ra một đoàn ánh sáng trắng, ánh sáng lóe lên chém con sâu kia ra làm hai nửa.
Vị Thánh tổ Tà Liên này không hổ là chị em sinh đôi với Bảo Hoa, một thân thần thông quả thật không phải chuyện đùa, Đại Thừa bình thường không thể so với nàng. Ánh mắt Hàn Lập khẽ chớp, trong lòng chợt nghĩ.
Gần như cùng lúc đó, ở khoảng không bên kia bỗng phát ra tiếng nổ vang dội, cả không gian đều rung lên. Hàn Lập và Tà Liên, vừa chiến thắng, đều rùng mình trong lòng và vội nhìn về nơi phát ra tiếng nổ. Họ thấy ở mặt sân phía bên kia xuất hiện một cái hố lớn. Con sâu mặt người màu xanh lam đang nằm dưới hố, thân thể đen nhẫy, bộ giáp xác màu lam rực rỡ đã vỡ vụn thành từng mảnh, cái đầu to lớn cũng đã mất một bên, toàn thân đẫm máu xanh lục, dường như đã trọng thương đến mức không thể nhúc nhích.
Giải Đạo Nhân lơ lửng phía trên cái hố, trên tay cầm một thanh đao màu bạc cực lớn. Hắn lạnh lùng liếc xuống dưới, không chút do dự lập tức giơ hai thanh đao bạc vào giữa người, hợp nhất chúng lại.
Một tiếng sét vang lên! Hai thanh đao khổng lồ biến thành hai vòng cong màu bạc lớn như cái bát, rồi chợt lóe lên hợp lại thành một, biến thành một ngọn thương dài màu bạc. Giải Đạo Nhân nhẹ nhàng nhấc tay lên, hung ác ném ngọn thương từ trên cao xuống.
Ngọn thương màu bạc đã nhoáng lên một cái, biến mất giữa tiếng sấm trong không trung. Một khắc sau, trong hố lớn vang lên tiếng nổ, ngọn thương bạc đã cắm vào cơ thể con sâu, sau khi khẽ rung lên, nó liền phát nổ. Vô số tia điện bạc tầng tầng lớp lớp bung ra, phủ kín lấy cả cái hố. Dù con sâu khổng lồ màu xanh lam khá mạnh mẽ nhưng dưới một đòn phép thuật lôi điện gần như toàn lực của Giải Đạo Nhân thì cũng chỉ có thể bất đắc dĩ kêu lên vài tiếng rồi biến thành hư vô.
Lúc này, Giải Đạo Nhân mới nhấc chân một cái, thân hình liền chớp lên, biến mất trong không trung. Bên cạnh Hàn Lập xuất hiện dao động, Giải Đạo Nhân bình thản hiện ra.
"Giải huynh, thật giỏi. Con sâu mà ngươi đối đầu chắc chắn không kém Đại Thừa bình thường chút nào, vậy mà ngươi chỉ cần một đòn đã tiêu diệt." Hàn Lập quay đầu sang, khen ngợi.
"Tuy thực lực của nó có vẻ không bằng Đại Thừa, nhưng nếu Đại Thừa bình thường đối mặt với nó thì khó mà chiếm được phần thắng." Giải Đạo Nhân chẳng đổi sắc, lạnh lùng nói.
"Hoàn toàn chính xác, tạm thời chưa bàn đến thực lực mạnh yếu, nhưng loại trùng hung ác này luôn ra tay hung hãn, không sợ chết, quả thật Đại Thừa bình thường không thể nào so bì." Vẻ tươi cười trên mặt Hàn Lập hơi thu lại, nói một cách nghiêm túc.
"Không sai. Lục Thạch đạo hữu phía bên kia rõ ràng chiếm thượng phong nhưng dù sao cũng chưa thể làm gì được đối phương. Hay là chúng ta đồng loạt ra tay giải quyết cho nhanh." Sau khi đánh giá Hàn Lập và Giải Đạo Nhân, nhìn về hài cốt ba con sâu mà họ đã hạ, Tà Liên bất chợt cười và nói.
Hàn Lập chuyển ánh mắt, phát hiện ra quả thực dường như Lục Thạch ở chiến trường bên kia vẫn chưa có cách nào tóm được con sâu cuối cùng thì liền cười, đang định ngẩng đầu nói gì thì Lục Thạch lão tổ bất ngờ hét lên: "Không cần ba vị đạo hữu nhúng tay, chỉ là một con sâu tép riu, lão tổ ta sao lại không tóm được chứ. Kình Thiên Thanh Ấn!"
Lục Thạch lão tổ thấy những người khác dễ dàng tiêu diệt được đối thủ, mà mình vẫn còn đang chiến đấu liền cảm thấy hơi xấu hổ. Bấy giờ, hắn mới gầm lên một tiếng rồi vung tay áo lên, từ đó bay ra chín cái ấn ngọc màu xanh giống hệt nhau. Sau khi quay tít một vòng trong không trung, chúng liền hợp nhất thành một thể với chiếc ấn màu vàng trước đó, biến thành chiếc ấn màu xanh lớn, bên ngoài có vô số ký hiệu màu vàng lượn lờ bất định, rồi chao mình rơi xuống con sâu khổng lồ.
Tiếng u u vang lên khắp đất trời, sức mạnh pháp tắc thoáng hiện ra trong không gian gần một dặm. Con sâu mặt người ở bên dưới lập tức cảm thấy toàn thân như bị đè nén, không thể nhúc nhích nổi.
Chiếc ấn lớn màu xanh xoay một vòng, mang theo sức mạnh to lớn dồn lên con sâu, nghiền nát nó thành bùn nhão. Lục Thạch lão tổ thấy vậy mới giãn nét mặt ra, khẽ thở dài một cái, rồi giơ một tay hướng về chiếc ấn bấm niệm pháp quyết, chỉ trong nháy mắt đã thu nó vào tay áo.
Có điều, vào lúc này khí xanh lục bao phủ người hắn đã bất giác giảm đi hai phần, đồng thời hơi thở cũng yếu hơn một chút. Hiển nhiên là thần thông vừa rồi có điểm khác thường, không dễ dàng thi triển.
"Đây là Kình Thiên Thanh Ấn sao, quả thật danh bất hư truyền. Nghe nói bảo vật này tuy không phải là huyền thiên linh vật nhưng uy lực lại lớn gần bằng uy lực huyền thiên. Đến nay được thấy mới biết lời đồn quả nhiên không sai." Nhìn thấy cảnh đó, ánh mắt Tà Liên khẽ nheo lại, rồi cười và nói.
"Để cho ba vị đạo hữu chê cười rồi. Quả thật nếu ta không giở tuyệt chiêu ra thì sợ rằng không nhanh chóng tóm được con sâu kia." Lục Thạch lão tổ cười khổ, vội vàng đáp.
Hiển nhiên đến lúc này, vị Đại Thừa dị giới này đã hiểu rõ rằng mình là kẻ yếu nhất trong bốn người, vì thế trong lòng không tránh khỏi chút bất an.
"Nếu năm tên này đã được giải quyết thì bên trong chắc sẽ không còn con sâu nào khác. Chúng ta vào trong thôi." Hàn Lập nhìn về một tòa cung điện cách đó không xa, như có điều gì chợt nghĩ ra nói.
"Hàn huynh nói rất đúng! Giải huynh, Lục Thạch đạo hữu, chúng ta tiến lên xem xét chút đi." Lục Thạch đương nhiên không phản đối.
Vì thế bốn người nhẹ nhàng bay vào bên trong cung điện. Kết quả là khi mới bay vào trong cung điện, Tà Liên và Lục Thạch ngay lập tức biến sắc. Sau cửa điện chính là từng đống xương trắng, bên cạnh có một số đồ vật liên tục nhấp nháy, thì ra là một ít chiến giáp và binh khí đã không còn nguyên vẹn.
"Tà Liên đạo hữu, những thứ này là..." Lục Thạch lão tổ không nhịn được hỏi.
"Đây hẳn là vệ sĩ canh giữ đại cung lúc ban đầu. Có lẽ sau khi Minh Trùng Mẫu vừa xông ra khỏi phong ấn, bọn họ không kịp chạy ra khỏi đại cung nên đã trở thành món ăn cho con sâu hung tợn này." Tà Liên khẽ thở dài, sau khi nói hai câu thì phất tay lên. Ngay lập tức, một quả cầu lửa đỏ thẫm bay vọt ra, sau khi bập bùng lên ánh lửa thì biến tất cả hài cốt thành tro bụi.
Trong chương truyện, Hàn Lập đối đầu với một con sâu mặt người hung ác, sử dụng cơn lốc xoáy và sợi tơ xanh để tiêu diệt nó. Tà Liên và Giải Đạo Nhân cũng tham gia vào chiến đấu, nhanh chóng đánh bại các đối thủ. Cuộc chiến diễn ra đầy căng thẳng với sự xuất hiện của con sâu màu xanh lam và sức mạnh của Lục Thạch khi hắn sử dụng Kình Thiên Thanh Ấn để nghiền nát. Sau khi loại bỏ đối thủ, cả nhóm phát hiện hài cốt bên trong cung điện, cho thấy sự tàn khốc của con sâu đối với những vệ sĩ nơi đây.
Trong một quảng trường bên trong cung điện lạ lùng, Hàn Lập và đồng đội đối mặt với năm con Nhân Diện Trùng hung dữ. Lục Thạch phát hiện ra khí tức nguy hiểm từ chúng, và ngay lập tức, một trận chiến ác liệt nổ ra. Hàn Lập sử dụng Tế Lôi Thuật để tiêu diệt một con trùng, trong khi Tà Liên và Lục Thạch chiến đấu với các đối thủ còn lại. Cuộc chiến trở nên căng thẳng khi các trùng nhân hình vung vũ khí và phun ra chất độc, nhưng với sức mạnh của họ, cái ác không thể đứng vững trước sự hợp sức của các tu sĩ.
cơn lốc xoáysợi tơ xanhphi kiếmchiến đấuhài cốtphi kiếmhài cốt