Một tiếng "phành" kỳ quái vang lên, nắm đấm màu vàng rực mạnh mẽ đập xuống, khiến những lưỡi đao khí trằng xóa tan nát. Trong khoảnh khắc, hình dáng con vượn khổng lồ mà Hàn Lập đã biến thành bất ngờ chắn trước mặt Giải Đạo Nhân và chậm rãi thu về nắm đấm vừa mới đánh ra.
Khi Minh Trùng Mẫu nhìn thấy cảnh này, lòng nó chợt cảm thấy nao nao. Những lưỡi đao khí nhìn có vẻ tầm thường nhưng thực tế lại được ngưng tụ từ một loại lực lượng vô hình rất mạnh. Không chỉ các bảo vật cao cấp mà ngay cả các linh bảo bình thường cũng không thể làm gì được.
"Vậy mà ta lại coi thường ngươi. Không ngờ xương thịt của ngươi lại mạnh mẽ đến vậy. Ta nhớ ra rồi, trong số những kẻ bị ta sử dụng pháp thuật giam giữ có một tên Đại Thừa sau khi thi triển thần thông biến thân cũng có chút giống với ngươi, có phải các ngươi cùng tu luyện một loại công pháp không?" Minh Trùng Mẫu vừa nói vừa chớp mắt lấp lánh như băng giá.
Nó không thèm để ý đến Giải Đạo Nhân hay Bảo Hoa mà dồn tất cả sự chú ý vào Hàn Lập đứng trước mặt. "À, người mà người nhắc đến chắc là Niết Bàn Thánh Tổ. Phạm Thánh Chân Ma Công của ta tuy hơi khác biệt nhưng chúng đều có sự liên kết sâu sắc với nhau. Hơn nữa, ta cũng không ngại chia sẻ một điều chân thành với các hạ, cho dù ta sở hữu vô số bảo vật và thuần thục nhiều loại thần thông, thì điều quan trọng nhất vẫn chính là thân thể này."
Hàn Lập lạnh nhạt trả lời, rồi đột nhiên sáu cánh tay của con vượn đồng loạt bấm niệm thần chú. Hào quang màu vàng rực sáng lên khắp cơ thể, trên thân bắt đầu mọc ra những tấm vảy màu tím vàng. Vô số linh văn màu bạc tràn ra, xoay lượn chi chít quanh mình.
Chỉ trong chốc lát, sau lưng con vượn bỗng xuất hiện các ảo ảnh khổng lồ của Kim Long, Thải Phượng, Lôi Bằng, Thanh Loan, rồi chúng lóe lên và thâm nhập vào trong tấm thân khổng lồ vàng rực. Cơ thể con vượn điên cuồng căng ra, dưới sự lượn lờ của những ký hiệu màu bạc, nó trông như một pho tượng của quỷ thần cao ngàn trượng.
Trên lớp da của nó, mỗi tấm vảy phối hợp với các linh văn màu bạc tụ lại thành một bộ chiến giáp vàng óng, tinh xảo như đang khảm vào thân thể. Chiến giáp bao bọc kín lấy toàn thân và tỏa ra một cỗ sát khí kinh hãi, khiến người khác phải khiếp sợ.
Đồng thời bên trong cơ thể hắn có một người tí hon giống hệt Hàn Lập đang ngồi khoanh chân niệm thần chú, sắc mặt nghiêm nghị. Xung quanh đứa trẻ tí hon này có một tầng lửa bạc hừng hực bao phủ, thỉnh thoảng còn phun ra từng đợt khí tức mạnh mẽ khó lường.
Thế nhưng nguyên anh của Hàn Lập lại liều lĩnh sử dụng chân nguyên hỏa. Hành động này không chỉ làm pháp lực cũng như thân thể của hắn gia tăng mạnh mẽ mà còn chắc chắn để lại hậu họa khôn lường sau này. Hơn nữa phương pháp này cũng không thể duy trì lâu dài.
Minh Trùng Mẫu nắm bắt được tình hình này, khuôn mặt trên cái đầu giữa của nó trở nên méo mó. "Niết Bàn Thánh Thể của Ma tộc? Không phải, dường như không chỉ vậy. A! Đây, đây là Bách Mạch Luyện Bảo Quyết, sao ngươi lại có bí thuật của Bách Tạo Sơn ở Tiên giới? À, hiểu rồi, ngươi đã lấy được phương pháp tu luyện này từ tay kẻ phản bội của Bách Tạo Sơn năm đó. Ha ha, cứ cho là vậy đi! Nhưng nếu ngươi không có Chân Tiên ở Bách Tạo Tông chỉ bảo, thì ngươi chỉ có thể hiểu biết được một phần mà thôi. Ngươi cho rằng như thế là đủ để đối kháng với ta sao?"
Đầu tiên, con sâu này kinh ngạc thốt lên vài câu, rồi ánh mắt nó đảo qua một lượt rồi trở lại bình tĩnh, cuối cùng còn ra vẻ khinh miệt nhạo báng. Ngay sau đó, trên thân hình trắng như ngọc của con sâu chúa xuất hiện rất nhiều ký hiệu vàng bạc, và nó lớn phổng lên. Trong nháy mắt, nó đã to không kém gì con vượn khổng lồ.
Hai con quái vật khổng lồ đứng đối diện nhau, như chia đôi vực biển ra làm hai nửa, chúng liên tục tỏa ra khí tức cực kỳ khủng khiếp. "Thật vậy sao? Có đủ sức chống đỡ lại Chân Cực Khu của các hạ hay không thì Hàn mỗ phải thử một lần mới biết được." Hàn Lập hừ lạnh, ba cái đầu chợt lóe lên hào quang chói mắt. Dưới một lớp giáp màu bạc bao trùm, chỉ lộ ra đôi mắt to vĩ đại đang phát sáng lạnh lẽo. Ba cái đầu của con vượn đồng loạt rống to, từ trong cơ thể bay ra ba khối cầu sáng có màu sắc khác nhau, hóa ra đây chính là ba ngọn núi nhỏ xíu rất sống động.
Ba ngọn núi nhỏ vừa xoay chuyển đã phát ra tiếng nổ "oành" vang dội. Cả ba ngay lập tức hợp lại với nhau tạo thành một khối cầu sáng mờ mờ khổng lồ. Bàn tay vàng rực của con vượn đỡ lấy khối cầu rồi bắt đầu nhào nặn, chỉ thoáng chốc, khối cầu đã biến thành một cây côn màu đen lớn như một cái trụ chống trời.
Cây côn này thô ráp vô cùng, trên bề mặt của nó chi chít những linh văn năm màu tỏa ra muôn ngàn tia sáng. Thoạt nhìn có vẻ nặng nề. Bàn tay của con vượn nắm lấy cây côn đen, sáu ánh mắt sắc nhọn của nó nhìn thẳng vào con sâu đang ở trước mặt. Đột nhiên, cả sáu cánh tay múa lên, biến thành một trận lốc xoáy cuốn về phía con sâu.
Cây côn chưa đánh đến nhưng không gian đã vang lên tiếng rít chói tai. Toàn bộ không gian phía trước hiện lên vô số vệt rách nhập nhằng màu bạc, tiếp theo là một áp lực vô hình như gió cuốn cuồng dồn xuống. Nếu chỉ đơn thuần là trạng thái biến thân thứ ba trong Niết Bàn Thánh Thể đã khiến cho thân thể của Hàn Lập cứng rắn đến mức có thể sánh ngang với các loại chân linh mạnh mẽ, thì lúc này, hắn lại vận dụng cả chân nguyên hỏa khiến cho sức mạnh của mình có thể xẻ trời san đất. Vì vậy, cú đánh nhẹ nhàng này đã tạo ra một khe lớn trên bầu trời.
Con sâu chúa đứng dưới cảm nhận được áp lực này, nó nhíu chặt đôi mi mắt. Không thèm đếm xỉa đến áp lực đang đè nén từ bầu trời, ngược lại, nó chéo hai cái chân trước đen thui lên cao, trực tiếp đón nhận cú đánh như một cái trụ chống trời đang phang xuống. "Oành!", một tiếng nổ vang lớn như trời sập. Từ chỗ va chạm, một làn sáng bảy màu chói mắt bùng ra.
Toàn bộ đáy biển sâu chấn động, từ trung tâm va chạm bắt đầu lan ra thành một vòng hồng thuy kín khổng lồ điên cuồng quyết về khắp nơi. Nhưng, thân hình cả con vượn khổng lồ và con sâu đều chỉ hơi chấn động rồi lại đứng vững như một ngọn núi. Sau khi làn sáng chói mắt trên bầu trời tan biến, người ta có thể thấy rõ ràng cây côn khổng lồ đang chạm vào hai chân trước đen thui của con sâu. Cả ba đang không ngừng đè áp lẫn nhau nhưng không bên nào có thể hạ xuống hay tách rời nhau.
Một chiêu vừa rồi lại ngang ngửa với nhau. Trong lòng Hàn Lập bỗng cảm thấy lo lắng, nhưng con vượn vẫn gầm lên giận dữ, sáu cánh tay đồng thời múa lên. Cây côn to lớn trong tay hắn nhòa đi, sau đó hóa thành vô số bóng ảo ảnh và điên cuồng cuốn về phía đối phương.
Minh Trùng Mẫu vẫn giữ vẻ mặt âm trầm, không buông ra một câu nào. Hai chân trước của nó cũng mờ đi, tạo ra vô số tiếng xé gió kêu rít xung quanh rồi tỏa ra bốn phía. Ở mọi chỗ trong hư không gần nó bắt đầu xuất hiện vô số ảo ảnh mờ ảo của hai chân trước.
Tuy nhiên, cả hai không hề sử dụng pháp lực mà chỉ dùng sức mạnh cơ thể để giao đấu. Những tiếng ầm ầm kết hợp cùng vô số âm thanh véo véo nổi lên dồn dập. Từng cơn lốc táp ra từ dưới làn nước, làm cho không gian dấy lên từng trận nhộn nhạo, theo sau là rất nhiều vệt rách màu bạc bất chợt hiện ra giữa hư không. Dưới mặt nước lúc này là một cơn sóng khổng lồ vươn lên tận trời cao.
Dưới trận đấu của hai con quái vật khổng lồ, toàn bộ vùng biển sâu biến thành cảnh tượng trời sụp đất lở. "Phành!" Minh Trùng Mẫu chỉ hơi lơ là, đã bị ngọn côn đen đánh trúng lên eo lưng trắng muốt như ngọc. Một cỗ lực lượng khổng lồ ập tới, hất nó văng ra xa đến mấy trăm trượng.
Nhưng ngay lập tức, con sâu này gầm lên giận dữ, thân hình nó thoáng mờ nhạt rồi phóng vút trở về nhanh như tên bắn. Chỉ trong nháy mắt, con sâu đã lại gần Hàn Lập trong gang tấc, hơn nữa mười cái chân của nó đồng loạt múa lên hóa thành muôn trùng lưỡi đao khí sắc bén chém tới.
Những lưỡi đao khí này ẩn chứa uy lực cực kỳ lớn, và với chiêu thức được phát động một cách bất ngờ trong khoảng cách gần, cho dù con vượn vàng rực không sợ hãi, nhưng sáu cánh tay múa côn cũng bị dọa cho luống cuống. "Phập phập!" Hai nắm đấm trắng như ngọc kín đáo ẩn nấp trong những lưỡi đao, chờ đợi lúc Hàn Lập không đề phòng bất ngờ đánh lên ngay trước ngực con vượn với khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
Ánh sáng tím vàng chói lóa trên thân hình con vượn, chiến giáp trước người nó lúc này đã có thêm hai cái hố thật to. Thân thể nó chấn động, bị đánh văng về phía sau rồi ngã xuống lăn lộn mấy vòng trước khi cố gắng đứng thẳng trở lại.
Chỉ chờ có vậy, Minh Trùng Mẫu cười lạnh lùng rồi những cái cánh phía sau lưng run lên, thân hình nó chợt lao tới nhanh như quỷ. Hơn mười cái chân đen thui như mực của nó liền biến hóa thành những cái lưỡi hái, lao về phía thân thể con vượn.
Cùng lúc đó, một bàn tay giống như tay người cũng âm thầm đến gần hai con mắt ở đầu giữa của con vượn. Với độ mạnh mẽ về cơ thể của Minh Trùng Mẫu, nếu đòn đánh này thành công, thì cho dù con vượn do Hàn Lập hóa thành có thần thông lớn đến đâu, cũng khó mà tránh được trọng thương.
Nhưng có vẻ như Hàn Lập đã đoán trước, ngay khi thân thể hắn vừa trụ vững, cây côn đang nắm chặt trong tay đã được hắn chắn ngang trước người. Hào quang của nó lóe sáng, ngay lập tức cây côn trở về hình dạng của ba ngọn núi như ban đầu, che kín thân hình của Hàn Lập ở phía sau.
Véo véo! Những ảo ảnh của các chân Minh Trùng Mẫu tựa như dự dội, bắn ra vô số tia lửa. Trên bề mặt ba ngọn núi lúc này đã xuất hiện thêm hơn chục rãnh nứt thật sâu.
Nhưng bàn tay to lớn giống như tay người của con sâu chúa lại không bị cản trở, nó phát ra tiếng rú chói tai rồi tiếp tục sấn tới. Bàn tay chợt mờ đi nhưng lại linh động như tia chớp, nhanh chóng tránh các quả núi, sau đó hai ngón tay nhắm thẳng vào hai mắt của con vượn, cắm xuống.
Trận gió sắc nhọn đã ào tới. Tất nhiên, con vượn màu vàng đang mặc bộ chiến giáp không hề nghĩ tới Minh Trùng Mẫu còn có những chiêu thức này, dù muốn tránh nhưng đã không kịp nữa. Rơi vào đường cùng, chỉ có thể mau chóng vận dụng thật nhiều pháp lực trong cơ thể, khiến bộ chiến giáp tỏa ánh sáng chói lòa, đồng thời hai mí mắt khép chặt lại.
Phập phập! Hai ngón tay của Minh Trùng Mẫu xuyên qua các ký hiệu trên mặt con vượn, rồi mạnh mẽ đâm thẳng lên hai mí mắt của nó. Dù con vượn vàng óng đã chuẩn bị nhưng vẫn cảm thấy như hai mắt mình bị hai quả búa tạ nện mạnh vào, trời đất như tối sầm lại, trong nền đen là vô số ánh sao bay lượn xung quanh.
Cơn đau từ con ngươi truyền đến khiến hắn không thể chịu đựng nổi. Tuy nhiên, con vượn ngược lại còn cười rộ lên vui sướng, ba ngọn núi khổng lồ lơ lửng trong không gian bỗng dưng biến mất. Trên bề mặt chiến giáp của con vượn, hào quang vàng bạc cực kỳ rực rỡ bùng lên. Vô số linh văn màu bạc từ đó trào ra, một cách bất ngờ tràn tới thân hình của con Minh Trùng Mẫu.
Con sâu chúa hoảng hốt như muốn phản kháng nhưng cảm thấy thân thể nặng trịch. Ngay sau đó, vô số sợi xích to tướng hiện lên, chỉ trong chớp mắt đã trói chặt nó, không sao nhúc nhích nổi.
Trong một cuộc chiến cam go, Hàn Lập, hóa thân thành con vượn khổng lồ, đối đầu với Minh Trùng Mẫu. Bằng sức mạnh của pháp thuật và cơ thể, Hàn Lập chế ngự các lưỡi đao khí của đối thủ, đồng thời triệu hồi một cây côn khổng lồ để tấn công. Minh Trùng Mẫu, tuy mạnh mẽ, vẫn phải đối mặt với sức mạnh áp đảo từ Hàn Lập. Cuộc chiến diễn ra kịch tính giữa hai con quái vật, nơi mà thắng thua không chỉ quyết định sức mạnh, mà còn là sự khéo léo trong chiến thuật. Cuối cùng, Hàn Lập đã dùng linh văn và pháp lực để trói chặt Minh Trùng Mẫu, tạo nên một bước ngoặt bất ngờ.
Chương truyện này xoay quanh cuộc trao đổi căng thẳng giữa Hàn Lập, Bảo Hoa và Giải Đạo Nhân trước sự xuất hiện của Minh Trùng Mẫu. Họ thảo luận về sức mạnh của Huyền Tiên và Chân Cực Chi Khu, đồng thời chuẩn bị cho cuộc chiến không thể tránh khỏi với Minh Trùng Mẫu. Khi Bảo Hoa quyết định sử dụng một sát chiêu mạnh mẽ để tăng sức mạnh, mối nguy hiểm từ Minh Trùng Mẫu ngày càng gia tăng, và họ nhận ra rằng chỉ còn cách chiến đấu đến cùng. Tình hình trở nên căng thẳng khi quyền lực của cả hai bên đụng độ trong cuộc chiến sinh tử.
biến thânThần ThôngCông phápChiến Giápcuộc chiếnCông phápChiến GiápThần Thông