Mặt ngoài tấm phù có vô số hoa văn màu vàng nhỏ li ti như hạt gạo, nhấp nháy liên tục. Nó biến hóa lớn nhỏ, uốn éo giữa hai ngón tay của Mã Lương, giống như có linh tính.
Mã Lương cau mày, đắn đo một lúc trước khi quyết định phất tấm phù lên.
Phốc!
Tấm phù phát sáng, lập tức biến thành một làn hào quang màu vàng rực rỡ dài mấy trượng, xé gió bay lên, bao bọc toàn thân Mã Lương, chớp động chói lọi, bay lượn không ngừng.
Cùng lúc đó, Mã Lương bắt đầu chắp tay niệm chú. Trong miệng hắn liên tục phát ra những âm thanh tối nghĩa khó hiểu.
Hai loại khí đen trắng đồng thời tuôn ra, và ngay lập tức, một thanh niên áo đen bắt đầu toát ra khí tức cực kỳ khủng bố. Khí tức này ngày càng mạnh mẽ, lập tức tạo nên những âm thanh ong ong nhỏ trong không gian xung quanh, như thể đang bị đè nén.
Khí tức mạnh mẽ đến khó tin này dường như không thể xuất hiện trong Linh giới.
Ngoài đám mây, Ngân Cương Tử điều khiển một vật hình con thoi màu bạc dài hơn trăm trượng, xuyên thủng và phá nát một con huyết giao đối diện, hiển nhiên tỏ ra đắc ý. Nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn đột ngột tái mét, ánh mắt lóe sáng nhìn vào trong đám mây.
Các tu sĩ Đại Thừa khác cũng cảm nhận được khí tức khủng bố phát ra từ bên trong đám mây. Ngay lập tức, các hành động tấn công của họ chậm lại, họ không hẹn mà cùng nhau dừng lại để quan sát động tĩnh bên trong.
Về phần Minh Tôn, đang kiểm soát toàn bộ cục diện trên vòng sáng cao, hắn cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng nhưng không tỏ ra bất thường, ngược lại, hai mắt hắn khẽ nhíu lại, còn thấy được một tia mỉm cười chờ đợi.
Phanh.
Một pháp trận bằng ánh sáng hiện ra trên vầng tròn. Khi hào quang tan đi, Hiên Cửu Linh vẫn khoác áo màu xám tro bước ra với khuôn mặt tái nhợt.
"Sao vậy? Có vẻ ngươi đã chịu tổn thất không nhỏ. Nhưng chắc là đã giết được con yêu tinh kia rồi chứ?" Minh Tôn quay đầu nhìn, chỉ thấy đồng bạn của mình mất một nửa thân thể, mới kinh hãi thốt lên.
"Không có gì. Con yêu thú đó là một hỏa trung thánh thú mà người ta thường đồn đại. May mà chỉ là một con rối không có thần trí, bằng không thì ta đã không thể trở về. Dù vậy, ngươi cứ yên tâm, ta đã giết nó, mắt trận cũng bình an vô sự, không có gì phải lo lắng." Hiên Cửu Linh thở dài nói.
"Hỏa thánh thú! Thảo nào, đối phương là người từ Tiên giới, có linh thú này đi theo cũng không có gì lạ. Đừng nói với ta là ngươi đã vận dụng Cửu Kiếp Diệt Linh Đại Pháp chứ?" Minh Tôn nghe xong có chút giật mình, nhưng dường như nhớ ra điều gì.
"Yên tâm. Đại pháp đó là cơ hội duy nhất để giết kẻ chân tiên, làm sao ta có thể tùy ý vận dụng được. Nếu sớm dùng nó, ta đâu phải chật vật như vậy." Hiên Cửu Linh nhăn mặt một lúc mới trả lời.
"Vậy tốt rồi. Kẻ chân tiên kia đang bắt đầu gỡ bỏ phong ấn, chuẩn bị phục hồi hoàn toàn thực lực. Không lâu nữa sẽ đến lúc ngươi phải ra tay, hãy nhanh chóng ăn viên Thủy Nguyên Đan vào rồi luyện hóa, loại đan dược này sẽ có chút tác dụng đối với tình trạng vết thương của ngươi." Nét mặt Minh Tôn bình ổn trở lại, tay áo khẽ phất, một viên đan dược xanh lam bay đến trước mặt Hiên Cửu Linh.
"Cảm ơn. Thủy Nguyên Đan rất phù hợp với tình trạng của ta lúc này." Hiên Cửu Linh cũng không khách khí. Hắn lập tức đón lấy viên đan và nuốt chửng. Ngay sau đó, hắn ngồi thẳng và nhắm mắt lại để chữa thương.
Ngay lập tức, nơi miệng vết thương trên cơ thể hắn xuất hiện một làn sáng màu lam dịu. Những vết cháy xém được gột rửa sạch sẽ, đồng thời vô số tơ máu đan xen lại với nhau, tạo thành từng khối thịt như cũ.
Thấy vậy, Minh Tôn mới dời ánh mắt, nhìn về phía bên trong đám mây máu xa xa.
Trong đám mây, những tiếng nổ ầm ầm vang lên khiến màu loãng điên cuồng chao đảo, chỉ trong chốc lát đã dấy lên ba cơn sóng lớn.
Tám con huyết long và bốn tên khổng lồ nhờ kích thích của đám mây mà mạnh lên rất nhiều, lúc này chúng có thể trực tiếp chống đỡ công kích của bầy Hắc Nghê cùng các tu sĩ Đại Thừa mà không gặp khó khăn gì.
Trong đám mây máu, khí tức ban đầu vốn đã khủng khiếp giờ đây càng lúc càng mạnh mẽ làm mọi người cảm thấy khiếp đảm.
Trên không trung đột nhiên vang lên tiếng sấm, một đám mây bảy màu không hề bị ảnh hưởng bởi trận pháp Lưỡng Nghi Vi Trần bỗng nhiên xuất hiện và điên cuồng khuếch tán, trong nháy mắt đã bao bọc toàn bộ vùng đất Minh Sát.
Đám mây bắt đầu chuyển động, đồng thời bên trong vang lên những tiếng sấm chói tai, từng tia chớp màu tím vàng nhấp nháy ẩn hiện.
Trong đám mây máu, Mã Lương vẫn chắp tay niệm chú, hai mắt gần như khép kín.
Bốn phía không gian vặn vẹo và đột ngột lóe lên những ký hiệu màu vàng. Các ký hiệu quay tròn, biến thành bảy tám sợi sích khác nhau cuốn lấy thân hình của Mã Lương.
Oanh, một tiếng nổ khô khốc vang lên.
Tấm phù bay lượn quanh đó cũng đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số sợi tơ vàng rực. Những sợi tơ chớp lóe và bao bọc toàn bộ các sợi sích vào bên trong.
Một tiếng động cao vút vang lên!
Trên đỉnh đầu của Mã Lương mở rộng, một người bé tí lập tức chui ra.
Người tí hon này vẫn bình thản như thường, chỉ nâng tay vẫy về phía những sợi sích màu tím vàng đã bị bao bọc.
Phốc, phốc...!
Những sợi sích lập tức hóa thành bảy tám đạo hào quang vàng chói bắn thẳng vào thiên linh của Mã Lương, chớp lóe rồi biến mất.
Người tí hon cũng nhoáng lên, hóa thành một gợn mây bay về thiên linh.
Lúc này, khí tức kinh khủng phát ra từ người Mã Lương vang lên rền rĩ rồi biến mất hút. Đôi mắt nhắm nghiền từ từ mở ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.
Trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm đinh tai, mây mù bảy màu dày đặc cùng với những tia chớp tím vàng bỗng nhiên tan biến hết.
Chỉ sau vài nhịp thở, bầu trời đã khôi phục như ban đầu, như thể mọi chuyện trước đó chỉ là ảo mộng.
Mặc dù Ngân Cương Tử cùng đồng bọn không thể xác định điều gì đã xảy ra trong đám mây, nhưng khi cỗ khí tức khủng bố kia biến mất, họ liền thở phào, tiếp tục điều khiển thần thông và bảo vật tấn công.
Ngay lúc này, Mã Lương khẽ phất tay ra hiệu về phía không gian bên ngoài.
Tám con giao long và bốn tên khổng lồ gầm lên giận dữ, vô số tia chớp bạc lóe lên bên ngoài cơ thể chúng, huyết quang tỏa sáng rồi nổ tung, biến thành một trận mưa máu bao phủ toàn bộ không gian xung quanh.
Bọn Ngân Cương Tử bị bất ngờ nên hốt hoảng thi pháp để né tránh.
Bốn con Hắc Nghê chỉ uốn éo thân mình, hóa thành một trận khí đen biến mất.
Nhưng diện tích bao phủ của trận mưa máu quá lớn, cộng thêm việc nó xuất hiện quá đột ngột khiến gã đầu trọc cùng thiếu phụ đeo đầy trang sức bằng ngọc vốn chậm chạp phải gánh chịu công kích.
Hai người họ cảm thấy lòng mình trĩu nặng!
Gã đầu trọc lập tức gầm nhẹ, mấy món bảo vật vẫn bay quanh thân hắn bỗng tỏa ra hào quang sáng chói, hóa thành một màn sáng bảo vệ. Đồng thời, thân hình hắn lập tức trở nên mơ hồ, biến thành một cái bóng đen mờ ảo.
Còn thiếu phụ mặc cung trang màu lục, mặt mày trầm xuống, hai tay chắp lại bắt quyết.
Tiếng gió xé rách nổi lên!
Những viên châu ngọc trên tóc nàng lập tức hóa thành hơn mười kiện bảo vật phòng ngự bắn ra. Không chỉ thế, trên đỉnh đầu nàng hình thành vô số loại cấm chế phòng ngự. Áo cung trang nàng đang khoác cũng tỏa ra ánh sáng mờ nhẹ kèm các ký hiệu xanh biếc, tạo thành một pháp trận phòng ngự khác bao phủ toàn thân.
Hai người này không hề kém cạnh các tu sĩ Đại Thừa khác. Vừa nhìn thấy màn mưa máu màu đỏ đậm, họ lập tức cảm nhận được uy lực khủng khiếp ẩn chứa bên trong. Cả hai không hẹn mà cùng thi triển các biện pháp phòng ngự mạnh mẽ nhất của chính mình.
Ngay sau đó, gần một trăm giọt máu rơi trúng hai người.
Kết quả là những giọt máu vừa tiếp xúc với màn sáng do các loại bảo vật phòng ngự tạo thành liền phát ra một làn khói rồi nhẹ nhàng xuyên qua, trực tiếp chạm lên vòng bảo vệ của hai tu sĩ Đại Thừa.
Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Gã đầu trọc và thiếu phụ mặc cung trang lập tức hóa thành hai vệt sáng, nhanh chóng lao ra khỏi cơn mưa máu. Nhưng chưa kịp ổn định, mấy người bọn Ngân Cương Tử nhìn qua đã lạnh buốt sống lưng.
Chỉ thấy da thịt trên khuôn mặt gã đầu trọc đã tiêu tan sạch, để lộ ra lớp xương cốt màu trắng bạc lờ mờ, khiến người khác kinh hãi.
Khuôn mặt của thiếu phụ mặc cung trang tuy vẫn bình thường nhưng một cánh tay của nàng đã biến mất không còn dấu vết.
"Trận mưa máu kia là loại công kích gì? Sao mà lại đáng sợ như vậy!" Ô Linh phu nhân nhìn thấy cảnh tượng trước mặt liền sững sờ.
Sắc mặt của những người xung quanh trở nên hoang mang.
"Nghe nói khi huyết luyện đến cực hạn sẽ sinh ra huyết nguyên lực, theo lời đồn, một giọt rơi xuống cũng đủ xuyên thủng mọi đất đai sông biển. Cảnh tượng vừa rồi không đáng sợ như lời đồn đại nhưng cũng không khác quá xa." Sắc mặt của mấy người bọn Ngân Cương Tử dao động liên tục. Minh Tôn bước nhanh từ không gian ra nói với vẻ nghiêm nghị cực kỳ.
"Huyết nguyên lực? Ha ha, chút ít này sao dám gọi như vậy. Chỉ là lúc trước ta thu thập các loại linh huyết rồi luyện hóa sơ qua thôi, vẫn còn thua xa huyết nguyên lực thực sự cả vạn dặm." Giọng nói lạnh nhạt vang lên từ trong đám mây.
Máu loãng trong đám mây tách ra hai bên, từ giữa hiện ra gương mặt của Mã Lương đang cười lạnh lẽo.
Vừa thấy Mã Lương xuất hiện, mấy người bọn Ô Linh phu nhân "a" lên rồi đổ dồn ánh mắt về phía hắn.
"Các hạ là người đến từ Tiên giới?" Minh Tôn nhíu mày, nhưng lại cực kỳ bình tĩnh.
"Không sai. Bổn tọa đã tu thành chân tiên thân từ không biết bao nhiêu năm về trước. Lần này đến đây bởi vì trọng trách trên mình, nếu không thì một giới diện nhỏ bé như các ngươi có đáng để ta quan tâm." Mã Lương vẫn lạnh nhạt trả lời.
"Trọng trách? Đạo hữu có việc gì liên quan đến Linh giới bọn ta? Có thể nói rõ một chút không?" Trong lòng Minh Tôn chợt động, nhưng vẻ mặt không hề biến đổi.
"Không quan trọng. Việc này ta đã có manh mối, chỉ cần đập chết đám kiến hôi các ngươi là coi như hoàn thành. Còn bây giờ, ta sẽ đích thân đưa các ngươi đi trước." Mã Lương lạnh lùng nói, không quan tâm đến bất kỳ phản ứng nào của các tu sĩ Đại Thừa phía trước, tay hắn đã giơ ra trước người, năm ngón tay chụm lại kết thành một pháp quyết cực kỳ kỳ quái.
Chương truyện mô tả sự kiện căng thẳng khi Mã Lương sử dụng tấm phù để triệu hồi sức mạnh khủng khiếp. Một cuộc chiến nổ ra với khí tức mạnh mẽ từ bên trong đám mây, gây hoang mang cho các tu sĩ. Hiên Cửu Linh bị thương nặng sau cuộc chiến với yêu thú, trong khi Minh Tôn và đồng bọn lo lắng trước sự xuất hiện của Mã Lương từ Tiên giới. Cuối cùng, Mã Lương tuyên bố rằng nhiệm vụ của hắn liên quan đến việc tiêu diệt các tu sĩ tại Linh giới, làm tăng thêm sự căng thẳng và bất an.
Trong chương này, Hàn Lập sử dụng chiếc hồ lô chứa Liệt Sát Kim Cương Sa để triệu hồi một biển cát khổng lồ tấn công Dương Lộc. Sau một hồi so tài, Dương Lộc sử dụng sức mạnh vượt trội để áp đảo Hàn Lập, nhưng hắn đã kịp thời biến hình thành ma thần ba đầu sáu tay và phản công. Cuộc chiến diễn ra quyết liệt với sức mạnh cuồng bạo từ cả hai phía, Hàn Lập thể hiện khả năng đáng gờm của mình với vũ khí huyền bí. Mã Lương theo dõi cuộc chiến từ xa, lo lắng về sức mạnh của Hàn Lập, và chuẩn bị có những hành động tiếp theo.