Hàn Lập đặt hơn mười hộp ngọc chứa các loại bột mịn khác nhau sang một bên rồi phất tay thực hiện một pháp quyết, tiếp tục kích hoạt pháp trận trong lò đan. Sau đó, hắn lấy ra một viên Vọng Tê Đan. Sau một lúc nghĩ ngợi, hắn ném viên đan vào lò và thi triển Nghịch Đan Quyết.
Chưa tới nửa canh giờ sau, viên Vọng Tê Đan đã bị tách ra thành hơn mười loại tài liệu khác nhau và được hắn cất vào những hộp ngọc. Hắn sắp xếp tất cả các loại tài liệu từ hai viên đan vừa phân tích xong và tiến hành kiểm tra một cách kỹ lưỡng.
"Ồ!" Hàn Lập khẽ kêu lên, khuôn mặt hiện rõ niềm vui. Hai viên đan được cấu thành từ những loại tài liệu khác nhau, nhưng hầu hết trong số đó không liên quan gì đến nhau, ngoại trừ một loại bột màu lam duy nhất có hình thái và màu sắc giống nhau, điều đó cho thấy chúng cùng thuộc một loại. Tuy nhiên, lượng bột màu lam ở Vọng Tê Đan nhiều hơn rất nhiều so với Ô Vân Đan.
Cả hai loại đan này đều có tác dụng với hắn, mặc dù chưa chắc chắn là do hiệu quả của chất bột màu lam này nhưng chắc chắn có quan hệ mật thiết với nhau. Hàn Lập chấm một chút bột màu lam lên mũi ngửi rồi đưa vào miệng nếm thử. Sau khi kiểm tra cẩn thận, lông mày hắn hơi nhíu lại. Từ khi bắt đầu con đường tu luyện, hắn đã gắn liền với việc luyện đan; cho dù là ở Nhân hay Linh giới, hắn hầu như đã biết đến tất cả các loại tài liệu luyện đan, thậm chí là các loại tài liệu ở những giới diện khác mà hắn từng đọc qua. Nhưng hiện tại, hắn lại không có bất kỳ manh mối nào khi đối mặt với loại bột màu lam này.
"Không lẽ đây là loại tài liệu đặc thù của Linh Hoàn giới?" Hàn Lập đã thầm suy đoán. Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, hắn đứng dậy và nhanh chóng rời khỏi động phủ. Lúc này, trời đã tối. Một luồng sáng xanh lóe lên từ người Hàn Lập, hắn bay vụt đi.
Chỉ một lát sau, Hàn Lập đã có mặt tại một động phủ thuộc Lạc Hà Phong, cách đó chừng vài chục dặm. Động phủ này có vẻ hơi hoang vắng, xung quanh không có bóng người. Hàn Lập quét mắt nhìn một vòng rồi đi tới cửa động phủ, hắn lật tay lấy ra một tấm phù truyền âm, nói khẽ vài câu rồi tung tay lên. Tấm truyền âm phù liền biến thành một đạo bạch quang và bay vào trong động phủ.
Sau một lát, cánh cửa lớn mở ra phát ra tiếng ầm ầm. "Cao trưởng lão, Hàn mỗ tới làm phiền!" Hàn Lập vừa ôm quyền vừa nói. "Không sao! Không ngờ Hàn đạo hữu tới thăm nhanh như vậy, mời vào!" Cao Bất Lận nở nụ cười tươi, mời Hàn Lập vào đồng phủ. Động phủ của Cao Bất Lận lớn hơn động phủ của Hàn Lập một chút, nhưng đồ đạc lại rất đơn sơ. Mùi thuốc nồng nặc bao trùm khắp nơi.
"Cao trưởng lão, Hàn mỗ xin đi thẳng vào vấn đề. Lần này tại hạ tìm tới đây là có một số vấn đề cần thỉnh giáo các hạ." Sau khi an tọa, Hàn Lập nói ngay. "Hàn đạo hữu muốn hỏi chuyện gì cứ nói thẳng ra." Cao Bất Lận hơi ngạc nhiên rồi đáp. Hàn Lập lấy ra hộp ngọc chứa bột màu lam, đưa cho lão Cao và nói: "Cao trưởng lão kiến thức uyên bác, không biết có nhận ra vật này hay không?"
Cao Bất Lận cầm hộp ngọc quan sát kỹ càng. Lão lấy ngón tay chấm một chút bột rồi đưa lên lưỡi nếm thử, hai hàng mi trắng khẽ dựng lên, dường như lão nhìn Hàn Lập với một ý nghĩa thâm sâu. "Xem ra Cao trưởng lão đã nhận ra rồi!" Hàn Lập khẽ mỉm cười nói. "Ha ha... Chuyện này... Coi như Hàn đạo hữu đã hỏi đúng người rồi. Tuy nhiên..." Cao Bất Lận cười hắc hắc, giọng điệu mang ý nghĩa thú vị.
Hàn Lập không nói thêm, lập tức lấy ra một khối linh thạch thượng phẩm ném cho đối phương. Cao Bất Lận nhanh chóng tiếp lấy linh thạch, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tươi tắn, tiếp tục nói: "Không dối gạt đạo hữu, đây thực ra là bột của Vân Hạc Thảo. Loại cỏ này là một trong những tài liệu quý hiếm của bổn tông. Hơn nữa, bột phấn này dường như đã được xử lý, nếu không phải ta có nhiều năm kinh nghiệm luyện đan và quen thuộc với các loại linh tài địa bảo, e rằng cũng khó nhận ra."
"Thì ra là vậy... Về dược tính của Vân Hạc Thảo, Cao trưởng lão có thể nói rõ một chút?" Hàn Lập nhẹ gật đầu, lập tức lại hỏi. Cao Bất Lận không nói, chỉ cười hắc hắc đầy gian xảo, hai ngón tay miết vào nhau. Hàn Lập lại ném cho đối phương một khối thượng phẩm linh thạch.
Cao Lão đầu vui mừng thu linh thạch, rung đùi đắc ý một phen rồi mới chậm rãi nói: "Vân Hạc Thảo còn được gọi là Biến Sắc thảo. Cỏ này trăm năm tỏa ra ánh sáng màu trắng, nghìn năm là màu lam, ba nghìn năm sau bắt đầu đỏ lên, một vạn năm thì là đỏ thẫm, ba vạn năm trở lên thì là đỏ tía. Đặc điểm nổi bật nhất của linh thảo này là có thể thu nạp năng lượng của ánh sáng; sau trăm năm sẽ sản sinh ra một tia Tiên Thiên tử khí. Không những có thể tu luyện công pháp quái dị, mà còn có thể chuyển hóa thành Tiên Thiên linh lực, có hiệu quả tẩy kinh phạt tủy. Niên đại càng lâu, Tiên Thiên tử khí càng trở nên tinh thuần, hiệu quả lại càng kinh người."
"Tiên Thiên tử khí... Không biết có thể tìm được loại cỏ này ở đâu?" Hàn Lập bỗng cảm thấy hứng thú. "Hoàn cảnh sinh trưởng của loại cỏ này rất khắc nghiệt. Theo như ta biết, chỉ có vài nơi may mắn có thể phát hiện ra. Tuy nhiên, những địa phương này đều thuộc phạm vi quản lý của các thế lực lớn. Hiện tại, Vân Hạc Thảo có tuổi trên ngàn năm gần như đã tuyệt tích bên ngoài, chắc chắn nằm trong tay các đại tông môn." Cao Bất Lận gãi đầu nói thêm.
Nghe Cao Bất Lận nói xong, Hàn Lập đã cơ bản kết luận rằng Tiên Thiên tử khí có khả năng giúp hắn khôi phục pháp lực tới tám, chín phần mười. "Ngoài Vọng Tê Đan ra, không biết có còn loại đan dược nào khác luyện chế bằng Vân Hạc Thảo không?" Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi hỏi. Cao Bất Lận lần này không gây khó dễ mà trực tiếp trả lời: "Ngoài Vọng Tê Đan ra thì Ô Vân Đan cũng có dùng một chút loại cỏ này. Mặt khác, Dưỡng Linh Đan và Nguyên Hư Đan cũng có dùng Vân Hạc Thảo, nhưng do niên đại thấp nên lượng Tiên Thiên tử khí ẩn chứa bên trong thật sự không đáng kể."
Sau khi từ biệt Cao Bất Lận, Hàn Lập thẳng tiến đến Thông Dịch Cốc, với một viên cực phẩm linh thạch, hắn mua một số loại đan dược và vài gốc Vân Hạc Thảo có tuổi đời trăm năm rồi lập tức quay về Xuất Vân Phong.
Tại mật thất, Hàn Lập khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, trước mặt là một số đan dược và Vân Hạc Thảo vừa mới mua về. Hắn mở bình sứ màu trắng và lấy một viên Ô Vân Đan đưa lên miệng. Ngay lập tức, một dòng nước ấm nhẹ nhàng lan tỏa trong đan điền, mang theo linh lực từ đan dược tan ra và dần dần chuyển hóa thành pháp lực lưu giữ trong đan điền.
Trong lòng hân hoan, hắn cầm lấy Vân Hạc Thảo, đưa vào miệng nhấm nháp vài cái rồi nuốt xuống. Khoảng chừng thời gian một chén trà sau, đan điền lại một lần nữa ấm lên, một tia pháp lực hòa nhập vào trong Đan Điền được lưu giữ. Khóe miệng Hàn Lập nhếch lên, lộ ra sự vui vẻ. Cuối cùng hắn đã nhận ra rằng Tiên Thiên tử khí chính là yếu tố then chốt giúp hắn khôi phục pháp lực.
Cứ như vậy, một ngày một đêm trôi qua. Sau khi sử dụng hơn nửa số đan dược và Vân Hạc Thảo, tu vi của Hàn Lập đã nhanh chóng hồi phục đến mức Nguyên Anh hậu kỳ. Đang lúc hắn vui mừng, định phục dụng số đan dược còn lại thì sắc mặt của hắn bỗng dưng cứng lại.
Trước đó, trong cơ thể hắn vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa dược lực, giờ phút này rốt cuộc cũng đã trở thành pháp lực và đổ về đan điền. Nhưng trong đan điền của hắn như đã chứa đầy nước, rốt cuộc không thể tồn trữ nổi một chút pháp lực nào. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn những pháp lực kia dừng lại một chút ở đan điền rồi lại tiêu tán thành hư ảo.
Hàn Lập thở dài. Hắn hiểu rõ rằng chuyện này hơn phân nửa liên quan đến những biến dị của Nguyên Anh trong cơ thể; giờ có phục dụng thêm nhiều đan dược nữa thì chắc cũng vô ích. Nguyên nhân thực sự ra sao thì hắn chỉ còn cách chờ đợi cho đến khi thân thể và thần thức khôi phục, mới có thể có được đáp án rõ ràng. Hiện tại, hắn không có cách nào dựa vào việc tu luyện để thăng tiến pháp lực, nếu dùng đan dược cũng chỉ có thể hồi phục tới Nguyên Anh hậu kỳ.
Vấn đề hàng đầu hiện nay là tìm cách thúc đẩy quá trình hồi phục của thân thể và thần thức nhanh hơn. Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy khá váng đầu, ngón trỏ tì nhẹ lên mi tâm, trầm tư suy nghĩ. Sau một hồi, dường như nhớ ra điều gì, hắn ngẩng đầu lên, cổ tay khẽ đảo lấy ra tấm lệnh bài trưởng lão khách khanh.
Hàn Lập dùng thần thức xâm nhập vào bên trong lệnh bài, một tấm địa đồ Lãnh Diễm Tông hiện lên rõ ràng trước mắt hắn, ánh sáng vàng kim tỏa ra từ bản đồ. Ánh mắt hắn quét qua tấm địa đồ một lúc, cuối cùng dừng lại ở điểm đánh dấu ghi ba chữ nhỏ "Tàng Kinh Các"...
Chương truyện mô tả quá trình Hàn Lập phân tích hai viên đan dược và phát hiện loại bột màu lam từ Vân Hạc Thảo. Sau khi trao đổi với Cao Bất Lận, hắn nhận ra bột này có khả năng phục hồi năng lượng đáng kể. Hàn Lập tiếp tục tìm kiếm Vân Hạc Thảo để cải thiện pháp lực. Tuy nhiên, khi tiêu thụ đan dược, hắn gặp trở ngại khi không thể hấp thụ thêm pháp lực do cơ thể đã chứa đầy. Cuối cùng, Hàn Lập quyết định tìm cách thúc đẩy quá trình hồi phục của thân thể và thần thức.
Chương truyện mô tả những diễn biến trong cuộc sống của Hàn Lập sau giao dịch với Cao Bất Lận. Ông thu nhận gốc Phách Chi Âm và cố gắng tìm kiếm các loại đan dược khác để phục vụ cho tu luyện. Liễu Nhạc Nhi tỏ ra cảm kích với Hàn Lập và được ông truyền cho một bộ công pháp cao giai. Trong khi đó, Lạc Quân báo cáo tình hình với lãnh đạo Xuất Vân Phong. Hàn Lập thử nghiệm luyện đan, tạo ra bột dược từ nhiều thành phần khác nhau, hy vọng khám phá ra điều mới mẻ trong hành trình tu luyện của mình.
Vọng Tê ĐanÔ Vân ĐanVân Hạc ThảoTiên Thiên tử khíNguyên AnhNguyên Anh